thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cười đi
 
cho Chiêu Anh Nguyễn
 
ai đã từng khát đến tự cắt tay mình mà uống
rửa không trôi cơn thèm sống điên cuồng
tôi ở đó
và buổi chiều hình như có thật
 
những cồn cát tiếp nối nhau ngoài kia
tiếp nối và tiếp nối và tiếp nối và tiếp nối
cái chết hình như rất dài và mệt mỏi
 
và buổi chiều hình như khánh kiệt
anh đừng tới khi những con mắt giếng khô đột ngột mở bừng ra trên khuôn mặt của đêm
sẵn sàng ngấu nghiến từng dư chấn cực nhỏ
ở đâu đó trên kia tôi nhìn thấy
giọt máu mang màu rượu vang
bay lờ lững qua một cơn hoả hoạn
 
anh, đọc được gì từ tro tàn?
những dấu hiệu mỏng như khói nhanh chóng vuột khỏi mười ngón tay
và thấm sâu vào gió
chúng ta có thể sẽ chỉ còn biết nhìn nhau và cười đến tức thở
 
chạy đi anh
trước khi sa mạc hồi sinh thành ốc đảo
tôi không muốn nghe tiếng bước chân vội vã rời đi lúc mặt trời ập tới một trận cười váng mắt
khởi hành ngay trong đêm và đừng quên áp tai vào đất
anh sẽ nhận vào tim một cơn hụt thở
trận bão cát đầu tiên của bình minh sẽ đưa mọi thứ về lại ban đầu
cái khởi điểm của không - không - không và không
 
tôi sẽ quên cách đọc mùi trong gió
ngày mai vô phương trùng ngộ
cười đi
 
11.02.2011
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021