thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cái nóng 38 độ | Những vết thương lòng | Chợt nghĩ giữa hoàng hôn
 
 

Cái nóng 38 độ

 
tôi nhặt những hạt sạn cuối cùng trong xô gạo
gắng thêm tí nữa nào hai con mắt
để khi nhai, khỏi gặp sự bực dọc
ngày cuối tuần
cái nóng 38 độ trùm lên miền Trung
ai nghe câu hát ru nữa không?
 
ở đâu đó
dòng sông trắng xoá
như màu khăn tang
ở đâu đó
giá xăng tăng gấp
tôi nghĩ về một chiếc đèn dầu nơi xóm tối
ở đâu đó
ngực những cô gái căng phồng phơi ra 2/3 diện tích
tha hồ hít bụi
ở đâu đó
 
khép lại và mở ra vòng tuần hoàn máu đỏ da vàng
một ngày trôi đi & quay lại
như một màu trắng
tôi chưa dám nghĩ về một lần xuất tinh trắng
 
 
 

Những vết thương lòng

 
những vết thương lòng đánh thức anh dậy sớm hơn mặt trời
như những huyệt mộ gọi những sinh linh yểu mệnh
anh đã dạt trôi ra khỏi cuộc tình
như tiếng gà gáy bị đánh bật ra khỏi ban mai mầu nhiệm
anh đi về phía ngưng đọng của những giọt sương mù nặng trĩu ưu tư
 
như quả ổi đã chín rục dưới bờ tệ vực
trái tim anh không còn nguyên vẹn
một nửa mùa xuân gục đầu ủ rũ
nhìn những nụ hôn lên men chua
những đám rêu như những đám mây chiều xám xịt mọc lên từ lối xưa hò hẹn
những cái nhìn hoá thành nấm độc
lăn tăn trồi dậy ỡm ờ!
 
anh ngồi dưới hoang mồ rú bài ca tuyệt mệnh
chuỗi âm thanh cuộn tròn như con cuốn chiếu
lăn đi từng vết dày vò
những vết thương lòng đang han rỉ
gãy vụn trong tiếng đập cánh của bầy quạ đen.
 
 
 

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

 
ta như bà ngựa già
lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt
tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng
gặm mớ cỏ vàng vụn
như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu
tung vó vào khoảng trống không
giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ
làm gãy dấu chân xưa
vỡ tung mầm rượu
cô đơn mọc rêu
cổ xuý tiếng chuông mù
 
ta như bà ngựa già
chở em qua ngực cỏ non mới nhú
buổi chiều thành phố sương mù
dòng sông ướt đẫm
những phù sa hoang hoải vết bầm
ta dựng ngược bờm đam mê
như dựng ngược con tim ngày lũ
dòng sông cuộn tròn ẩn ức
dấu ta vào lặng câm
 
ta như bà ngựa già
treo tuổi mình trên lục lạc
vang trong chiều lá mục
ta nghe
bình yên gãy trong tiếng côn trùng
ta nghe
mùa đông băng huyết trên cành phong rũ lá
ta nghe
bước chân ta về trong mầm bụi
mà hoàng hôn chưa liếm sạch hoang đường.
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021