thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hoa trong hầm mộ | Nơi đây
 
 

Hoa trong hầm mộ

cho Eric Satie
 
dưới những đám mây khủng khiếp là những ngôi nhà khủng khiếp
dưới những mái nhà khủng khiếp là những con người khủng khiếp
trong những con người khủng khiếp là những đứa con khủng khiếp
sắp được kết hợp sinh ra
 
trong những sự sinh ra
khủng khiếp là những cái chết khủng khiếp trong
cuộc sống khủng khiếp trên mặt đất kéo dài
khủng khiếp với những máy móc và tâm hồn khủng khiếp
với những lời ca khủng khiếp là những cây đàn khủng khiếp
 
trong một thành phố khủng khiếp là những con đường khủng khiếp với những cảnh vật khủng khiếp
trong những giấc mơ khủng khiếp là sự trống rỗng khủng khiếp
 
tất cả chưa được quay lại tất cả chưa được tái sinh
khủng khiếp với những cơn mưa khủng khiếp và sự sinh sôi khủng khiếp
 
một con người vừa chết với cái chết khủng khiếp
hắn nắm trong tay chẳng có điều gì
với một khoảng thời gian và không gian vô tận
khủng khiếp cuộc đời hắn
 
trên lồng ngực hắn
một trái tim khủng khiếp
mà chưa bao giờ được dùng lấy
 
nó chưa bao giờ tồn tại
mọi thứ chưa bao giờ tồn tại
khủng khiếp.
 
 
 

Nơi đây

 
chẳng có điều gì để nói với thế giới này
những dây trói cũ
những guồng len
những tháng năm cuốn chiếu
hết cuộc đời
những tấm phim tư liệu cũ mèm
trên những máy chiếu đã chết
 
chẳng có gì để nói
như người ta chơi lại những bản nhạc của Liszt, Paganini, Beethoven
chẳng có gì xoay chuyển trong hệ mặt trời
đầy những hạt bụi
được chiếu sáng hay mất đi
 
chẳng có gì dưới chân
ngoài những bộ xương
hiện ra dưới lòng đất
 
những con người đi qua nhau
như những chiếc xe máy
như những hạt bụi cạn kiệt
bám trên lá ven đường
 
chẳng có gì trôi qua
thời gian ngồi trên mặt chờ
những nhịp sau cùng
 
mở ra sự tối đen
trống rỗng
thiên đàng của những bộ não
được đóng hộp trong những cái đầu
được đóng hộp
xếp đặt trong những ngôi mộ
 
nơi đây
người ta rồi sẽ được vỗ tay
vì sự ngu ngốc, xa lạ của thế giới mình
 
thời gian đang gào thét
cái lưỡi của nó
cuối cùng cũng chẳng bao giờ chạm đến những giấc mơ.
 
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021