thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ta buồn chi lạ huế ơi! | Ừ ừ! Té ra là vậy! | Ngồi bệt trên lá thông khô
 
 

Ta buồn chi lạ huế ơi!

 
chẳng có gì ngoài con sông cũ rích
cơn mưa li ti kéo dài cơn đói của nỗi buồn cuối năm
quanh co của phố đã đóng băng nỗi mệt mỏi ơ hờ cóng rét
chợ hoa không buồn nở những đoá cúc vàng
màu đất và màu trời hay màu mắt của người mẹ quê gánh gồng nhọc nhằn lên phố
đòn gánh cong phận người đè trên vai
trời rưng rưng cơn mưa bật khóc
 
người lạ lướt qua nhau bắn ngược bùn đất vào mặt
tấm áo mưa dơi gió xé ra từng mảnh
phận người khét hơn khói xe hơi
mai năm nay không dám nở
giống như môi đứa trẻ run trong buổi chiều phía vạn đò trên dòng sông gia hội
 
có sự vô duyên của từng giọt cà phê rớt vào giữa thiên hà ẩn ức
ai mời nhau một giọt mật
mà đắng cả lòng chiều muối xác
tấm áo rêu trên hoàng thành rách nát
bức tường như pho tượng câm
 
26/01/2011
 
 

Ừ ừ! Té ra là vậy!

 
ông là người nổi tiếng
ông là hàng xóm của một người nổi tiếng
hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng
và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng
về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng
ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm
ngấu nghiến
và ngon một cách tự nhiên
trong thơ ông không có mùi của cao lương mỹ vị
thơ ông như nước bọt cứ tiết ra từng cơn đói
và từng câu thơ đã đúc kết nên bộ mặt thật của một xã hội bất lương
có những con người sợ ông
cũng có thể là sợ sự tài hoa
cũng có thể là sợ liên lụy chính trị
cái xã hội ấy quy tội ông chỉ vì một câu thơ đói rách
trong làng ông có nhiều nhà thơ
nhưng ít có ai đến thăm
mà lạ!
những người thơ lạ hoắc ở đâu đâu ấy thỉnh thoảng lại ghé thăm ông
và họ nghe những mẩu chuyện — những mảnh ghép từ cuộc đời thành một xâu chuỗi dài ngoằn buồn vui thế sự ngấm dần vào từng hớp rượu
ông kể say sưa không dứt
từng lớp lang
như bài học thuộc lòng
và hình như lần nào cũng chừng ấy chuyện
 
 
 

Ngồi bệt trên lá thông khô

 
tôi nghe từ đâu đó những bào thai rụng
những căn bệnh ung thư đè nặng ban mai
những chuyến tàu chở tham vọng lướt qua những tia nhìn
họ sắp từng con chữ để tạo nên quyền lực miễn cưỡng
những con chim sẻ vù cánh bay lên khi bước chân họ tới gần
vì chúng biết đôi chân họ có sợi dây xích vô hình đang kéo họ đi
tiếng dây xích càng lớn dần khi đôi chân họ thêm nặng
họ vẫn cười kiêu hãnh
họ tìm vàng trong máu
họ kết nối với nhau bằng thông điệp man trá
tôi nghe cơn dịch bệnh tràn lan qua cơ thể
từng lá thông khô như từng xác người nằm xuống
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021