thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Khai tấu khúc tháng Năm
 
                      nhổm
Khi bộ gõ nhấp          tiết tấu gằn đục
bên ngoài tang trống
tiếng gỗ đập lên da khô hồi ức
những cuộc khảo âm của lịch sử mùa Hạ núp lén
cơn mưa rào muộn rơi
chiếc dùi trống
vào biển tối
dàn dây căng
gân máu dồn thanh nghiêng nén
cung mã vĩ
đầu cổ mắt tai thở nóng
những nốt nhạc quấn riết vết thương tháng năm trên đầu ngón
nhói
 
trái tim là của em
 
buổi sáng thanh sạch màu trắng
áo học trò ngày tháng Năm
bẻ cong vạt nắng bên ngoài hành lang
trí não
cổ áo vuốt thẳng và mắt cười
tôi nhìn thấy
vành móng ngựa gỗ đen
nơi em đứng nói về tuổi trẻ
nhẹ nhàng và trang trọng
nét đẹp khốc liệt của
giai điệu bùng cháy cảm thức
 
buổi trưa như một khúc nhạc rời
khô và đột ngột biến tấu
ruồi nhặng gà qué
cộc cạch loa sắt
trên nhạc nền của thời gian
những con Ve hát đối đã xếp cánh
trốn vào hốc lá
thấp thỏm chờ đợi
 
tôi gõ lên mặt đàn bằng những đầu ngón
tưa da
móng bấu ngược
âm thanh xước trên dây bất ngờ
cung bậc ào tới
hàng phím chao nghiêng như sóng nước
biển Đông với ý tưởng
tiết tấu là nghệ thuật của chuyển động
 
nào, arsis
hãy nâng tay lên
 
không gian của sóng và gió
rộng hơn
sự tưởng tượng
rộng hơn cả lòng nhiệt thành của con người
sống/chết bao đời
những sò nghêu ốc hến chiều chiều còng gió
dạo chơi trên bãi
nghe mẹ biển hát khúc trùng dương bất tận
 
quê hương là của em
 
quả thực đó là vùng biển tối
trên hải đồ phiền muộn không chấm vạch
của nền văn hoá tôm co rúm
da tự đỏ khi bị luộc chín / không phải bằng sự xấu hổ
của cứt lộn lên đầu
nhùng nhằng vòi bạch tuộc và sứa lửa
dây nhợ lưới gai cào kéo
nơi dân chài tự sa lưới lạ
nghĩ không ra cách tháo gỡ / cá và người khác gì nhau
 
hiển nhiên
trong khoảnh khắc nhập nhằng
mùi ô nhiễm của phán quyết rời câu cú
sai phạm ở tầm cao mới
ngôn ngữ ngọng nghịu để lại khuyết tật
đáng xấu hổ
trên mặt giấy
 
mặt trời tháng năm
sốt nặng
lửa đổ trên làng mạc phố phường
hâm nóng biển
chỉ còn biển chịu đựng cơn khát
nước mặn rừng cháy
giai điệu muối mở vết thương cắt máu
dàn kèn loa cong đã vào vị trí
rúc lên những nốt tù-và nghìn năm bụi hóng
sừng trâu cong vành móng ngựa và giọt máu trích
vẽ nên bức thư pháp lẫm liệt
nghệ thuật của phản kháng
 
ai dám bảo đấy không phải là lịch sử
 
thế kỷ lừa mị nối tiếp thế kỷ dối trá và hèn nhát
nhưng tôi sẽ thôi khóc
vì em con mắt biết cười
an nhiên
trước hung hiểm tử sinh
vẫn một lời chân thật
lá gan là của em
 
tháng Năm nổi cộm trên khuôn mặt thời gian
như một cột mốc lịch sử
chân thật và thẳng thắn
lời yêu/ghét đẹp như thơ
của khai tấu khúc tuổi trẻ dầm mực máu
viết lên trời xanh những nốt nhạc
 
tự do là của em
 
ai dám giam cầm lòng yêu nước
 
Ps: ( tôi ra đời trước em mươi năm
trong cái nôi tôm còng queo khiếp nhược
không dám yêu dám ghét
khư khư ôm lấy niềm tự hào giả hiệu
và cái sổ hưu
cảm ơn em mùa xuân
và tuổi trẻ
như cánh én liệng vòng đất trời non nước
và triều âm của trái tim tấu khúc
tháng Năm.)
 
(Một ngày ở hồng Sơn, 25-05-2013)
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021