thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những tiếng thì thào...
 
Những dòng sông
Đắm mình
Tựa như một lần chết
Những dòng sông tự chết
Cho vĩnh cửu
Nhưng rồi những dòng sông
Cứu rỗi
Bằng những cánh tay sóng
Lạnh buốt
Sâu thẳm
Tận cùng của điều gì
Tựa như một lần chết
Bạn phát hiện ra
Cơn ngạt thở
Không thể lý giải
Một kiểu đau đớn rất lạ kỳ
Dưới đáy sông dường như
Lá phổi ngập nước và bạn mơ
Một cái chết lặng tờ trong vắt
Không một ai không một tiếng không một sắc màu nào
Chen chân vào những khoảng trong suốt của
Cơn ngạt thở bất động
Những ngón tay cào xước mặt nước như một biểu tượng
Cách xa bạn
Phía trên kia
Chân trời hồng tía tựa như
Một giấc mơ câm lặng
 
Không bao giờ không ai không lúc nào
Những phủ định của những phủ định của những phủ định
Trôi đi trong những tiếng ồn ào phù phiếm
Những phím pause chặn đứng cuộc đời
Lặng ngắm phút giây hóa thạch
Của một trái tim thiên thu
Mà sao
Mà sao không thể...
 
Đừng nói nữa
Xin đừng nói
Nhưng tôi sợ
Sự lặng im ghê sợ
Của những lưỡi dao đêm
Làm chảy máu những giấc mơ
Và tôi ngạt thở dưới sóng nước
Tầng tầng lớp lớp những điều bất khả
Không thể nào tìm được lối ra trong mê lộ
Bằng cuộn chỉ rối và tâm trí u mê
 
Trái tim
Nhưng còn trái tim?
Hãy tưởng tượng cái vẻ ngớ ngẩn
Của một gã ăn xin trên vỉa hè Paris
Đó chẳng phải là hình bóng cuối cùng
Trong cơn hấp hối của chủ nghĩa lãng mạn
Trái tim
Gã ăn xin biết mình không còn nhiều cơ may
Để nhặt lấy một điều gì tựa như
Thế...
 
Tiếng rì rào bất tận sẽ chảy qua
Chảy qua một nỗi hoang mang khiến tôi tưởng như
Ai khác không phải
Những bối rối lộn xộn của bóng chữ
Trong đêm tối của niềm suy tư
Tình thương dẫu gói trọn trong tôi
Những giọt nước
Dẫu có chảy trôi trong ai đó là tôi
Và tôi cố với lấy
Một ai đó không phải là tôi
Trút đi những lớp ngụy trang tôi phủ lên để lừa dối chính mình trong tấm gương treo mà tôi lặng ngắm mỗi ngày một hình bóng thù nghịch từ cõi khác
Một sự ngụy trang lạ lùng mà tôi muốn bóc đi
Trong bất lực và nước mắt
Lớp da
Đã ngăn tôi và anh thấu hiểu nhau
Một lớp da đã không còn những khát khao
Một lớp da đã trơ cạn những cảm giác
Một lớp da căng láng, mềm mượt
 
4/2008
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021