thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Mặt đường
 
Buổi sáng bị xé rách
từng mảnh
mặt trời trên phố nhiệt tà ác
phơi trần bảng hiệu ruồi nhặng
mùa Hè nuôi những cơn giông lãng mạn
đứt đuôi
 
thuỷ triều dâng tặng vật
ve chai bờ kè
phố rắc vàng mã
nước
lô-cốt bùng binh ngã cây
cống rãnh
bụi bẩn ngôn ngữ giấy rác bùa chú và
lý tưởng qua đêm tạm bợ
nhào nặn chân lý vỉa hè
bốc mùi chợ búa
không ai thấy
chậm rãi bò dưới nắng
 
người phu quét đường
đứng nép bên lề lịch sử
bươi móc nỗi buồn cặn bã
mỗi sớm mai
quét lên mặt những hình nhân không đuôi
lờ mờ mã vạch
không mắt mũi
không khăn bịt đầu
tấm vải che miệng thít chặt
vài âm tiết ngọng đớt thò thụt
nhớt dãi
giọt mưa khô tưởng tượng
trên khuôn chữ
trá nghĩa
và tôi – cái mặt đường chảy nhão
đang húng hắng ho
 
nắng dã man
những đế giày thô bạo
giẫm đạp lên mặt lớp nhựa tái
sử dụng - sưng sỉa cơn đau xuống đường
phồng rộp hơi thở đương đại
tôi kịp nhìn thấy cách họ bước đi
như chạy lướt / như khiêu vũ / như cuồng chân
hăm hở e dè và dò xét bắt mạch
cách họ loay hoay chộp giựt
hình ảnh thật/giả của
tia chớp hiện thực / đồng bóng
 
giọt muối mặn chát
đang trào trên lớp biểu bì
 
họ thở
và không có ai bị té ngã
vì mất thăng bằng tâm lý
nghiêng dưới 45 độ
bởi vật nặng trên lưng
họ dựa vào nhau từng khối mâu thuẫn
xóc xỉa
và cài đặt lên nhau độ an toàn
tối thiểu
họ gào thét ca hát ói mửa
niềm say mê và mơ ước bằng ngôn ngữ
bị/tự tước đoạt
họ chửi rủa và giữ chặt ví tiền
cũng có kẻ bê cả nồi gạo
vũ khí và vi trùng cá nhân
 
kinh nghiệm cho tôi biết
trọng lượng sẽ giảm dần đi
sau đó
vì sức nặng nằm nơi thanh quản
 
tôi chẳng bà con chi
với những ký tự
nhưng định mệnh của đường phố
thường gắn liền với chữ
khi con người cần tỏ tình với nhau
họ lại dùng chúng tôi
như những trung gian tin cậy
kể cả việc chửi bới lăng nhục
tuy nhiên - họ vẫn đạp lên mặt chúng tôi
để tiến về phía trước
 
tôi đã từng bị thay tên đổi họ
và nằm ở đây đã ba trăm năm
lẻ - thân xác cô quạnh với đá sỏi và
nhựa đen - tôi là con đường
nhưng không thể tự đi
vào lịch sử
họ nói thế với nụ cười kiêu ngạo
và bước thẳng không nhìn lại
phía sau bụi bặm
 
tôi bò
trên chính thân xác mình
nhưng chẳng đi tới đâu
ngoằn ngoèo
quanh quẩn
chở nặng tham vọng và sự ngu si của kẻ khác
tôi là khối hoang tưởng câm
và bất lực
 
dù bạn thích hay không
tôi vẫn là con đường
từng chịu đựng dày vò đau đớn của
bạo động u mê máu lửa
và những triết lý ba xu
vài thế kỷ bụi rác chưa quét dọn
của lịch sử
 
nhưng
lịch sử là gì
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021