thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lẩy Kiều
 
Cứ khoảng chạng vạng hễ tơ mơ
về Tiên Điền là chợp mắt thấy
cả tốp chị em tuổi đương độ
thanh tân, má đỏ môi hường cô
 
nào cô nấy rất căng, chị em
cứ thướt tha y trang toàn hồng,
thật hồn nhiên chị em xúm xít
nhau lại uốn éo/ ca múa toàn
 
những điệu/ lời hết sức chan chứa
tình cảm, nghe mộc mạc mà gợi
hình ghê lắm cùng không biết bao
nhiêu tiếng cười thật trong trẻo, thật
 
cởi mở vô cùng nó cứ hết
rượt chị này đuổi qua em nọ
ôi; thực sống động làm sao ngay
trước mắt nhìn khó mà trốn tránh
 
đâu được, tôi không biết mộng như
thế phải hay quấy nhưng thú thật
xúc cảm lúc ấy trong tôi bao
giờ cũng ướt át, luôn luôn làm
 
cương cứng dương vật đoạn râm ran
rập rượng khắp cùng da thịt, khó
mà cầm cự nổi; tôi phải hết
sức ý tứ làm sao cho ánh
 
nhìn phải hết sức tha thiết, ân
tình cốt che lại toàn bộ cảm
xúc giờ đã tắm đẫm dục tình
(bằng cách bậm/ cắn môi mình khá
 
nhiều lần), hai tay để thõng xuống
bưng lấy hạ bộ hết sức lộ
liễu bởi khó mà chịu đựng hơn
nữa bật mồm rên lên- Các em
 
dịu dàng sao tàn nhẫn... cũng đồng
thời trở người hai mắt mở thao
láo nhìn sâu vô vách tường nguyền
sẽ dấu tiệt cảm xúc này mỗi
 
khi tơ mơ về Tiên Điền với
anh em, quần chúng nằm vật ra
tôi luôn miệng càm ràm rằng tại
sao cứ phải cước chú phía dưới
 
tên hiệu câu thơ trên là của
Đinh Hùng chứ! gớm, bao con mắt
nó xét nét.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021