|
Đây là khoảnh khắc | Kỷ vật | Câu chuyện
|
|
Ðây là khoảnh khắc Đây là một cuộc đời rất ngắn
Lặp lại liên tục dưới cái đồng hồ
Cái bóng của nó
Cử động theo giờ
Phút giây
Chẳng có ngôi nhà nào
Chứa hết những cái bóng
Đây là một ngôi nhà
Chẳng chứa nổi cái bóng
Dao động qua thời gian
Hàng ngày
Những con số
Lặp lại
Vòng tròn của những mái nhà
Lấp lánh dưới nắng
Đây là sự vận động của quên lãng
Gió trên những mái nhà
Những hành tinh xung quanh
Sự sống là một bóng nắng
Chuyển qua, xoay lại
Đây là sự vận động của đồng hồ
Những cái pin của nó chưa chết
Sức sống của nó
Vẫn còn nhịp nhàng, đều đặn, thức dậy
Uống và ăn và nghỉ ngơi một chút
Chiếc giường
Ngủ
Đây là sự vận động trước mùa hè, đã thu, qua đông
Là sự vận động
Của hàng ngày
Đây là chiếc đồng hồ
Nó có thể ra đi
Bị vứt
Khi hết giờ
Thời gian của nó
Nằm dưới những chiếc pin
Bé xíu
Chỉ khoảng hai đốt ngón tay
Một đứa bé, sáu tuổi.
Kỷ vật Đã hết thời gian
Chiếc đồng hồ là một kỷ vật
Trong hộc tủ
Nó đứng lúc sáu giờ
Đứa bé đẩy đến hai
Và nó đứng đó
Đã bao nhiêu năm
Bụi phủ lên lớp gỗ gụ của nó
Thành những vết hằn dưới lớp vân
Gỗ, chẳng còn sáng bóng, đem ra và rồi liệng vào lại
Khuất sâu khỏi ánh mặt trời
Nó nằm đó
Nghĩ những kỷ niệm vừa qua
Của thời gian
Đã hết
Câu chuyện Chúng tôi có những câu chuyện để kể
Lúc nào cũng giống nhau
Hai giờ sáng, ba giờ chiều, bốn giờ chiều
Và rồi bóng tối
Chúng tôi có những câu chuyện
Kết thúc rất giống nhau, bao giờ cũng bỏ lửng
Không thể hiểu nổi
Trong hai giờ đêm, ba giờ chiều, bốn giờ chiều
Khi mọi thứ phủ cái bóng xuống
Và không còn gì để thấy nữa
Ngoại trừ trí tưởng tượng
Chúng tôi kể những điều trong thời gian đó
Chúng tôi thấy thế giới của mình
Thế giới chẳng ai thấy, chẳng ai có
Chẳng ai nhận ra.
--------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Lưu MêLan đã đăng trên Tiền Vệ
|