thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
ĐÔI MẮT [truyện CÁ số 2]

 

Con cá nằm rũ rượi trên sàn căn phòng, hai tay dang ra. Nó nghe tiếng động. Hình như có cái gì đó khá nặng, rơi xuống đất.

Nó biết đó là một vật bằng sắt hay thép.

Cảm giác một vật bằng sắt hay thép đang thò tay vào ngực mình làm con cá thở hổn hển. Nó dang tay rộng hơn để thở và ngạc nhiên khi thấy cái gì nhấp nhô trên người nó, như đám mây vẫn thường bay trong gió.

Có một con người bước vào phòng, dừng lại khi nhìn thấy con cá. Ánh đèn phản chiếu lên cặp kính trắng trông rất trí thức, che giấu đôi mắt của con người. “Con cá kìa,” con người nói. Sau đó, con cá thấy mình bị xé toạc. Nó dùng hai tay cố ôm chặt lấy thân mình, ép các xương sườn nằm ngay ngắn ở lồng ngực để tim và phổi khỏi tràn ra ngoài. Nó nhìn bàn tay của con người. Như thép. Cứng và lạnh.

Nó không nhìn thấy đôi mắt của con người vì cặp kính trắng trí thức đã che khuất. Nó nhìn quanh, đôi mắt con người chắc đang treo đâu đó trên tường, bằng những chiếc đinh. Nó cố gắng để nói gì đó với con người nhưng giọng của nó đã bị con người bóp nghẹt. Vì thế nó với tay lấy đôi mắt con người đang treo trên tường, nắm chặt, để làm con tin, như thể nó còn muốn giải thích điều gì đó. Nhưng con người nhanh chóng lấy ra một dụng cụ (bằng sắt hay thép) từ hộp đựng đồ nghề, cứa vào con cá. Con cá biết mình bị cắt nhỏ. Rồi nó thành một đống thịt xương tan nát trên sàn nhà.

Sau đó, con người cúi xuống và lấy lại đôi mắt từ tay con cá. Con người nhìn lại đôi mắt của mình, đặt nó một cách cẩn thận sau cặp kính trắng trí thức. Con cá nghe tiếng của con người: “Chúng ta sẵn sàng hy sinh cho đến con cá cuối cùng miễn là giữ được sự ổn định.”

Nó lại nghe tiếng động, từ hộp dụng cụ của con người, khá nặng, rơi xuống đất. Sau đó có tiếng chân con người đi ra khỏi phòng.

Căn phòng đã yên tĩnh trở lại, trừ âm thanh của những chiếc đinh, dùng để treo đôi mắt, vẫn còn rơi xuống.

Con cá nghe từng chiếc đinh, từng chiếc, từng chiếc một… rời khỏi tường. Mỗi chiếc đinh rơi tạo một âm thanh, nặng và lạnh khi chạm vào sàn nhà. Khi không còn chiếc đinh nào rơi, không còn ánh thép nào ngời lên, căn phòng mới hoàn toàn im lặng. Lúc này con cá mới chắc là không còn đôi mắt con người nào treo trên tường nữa.

Nó thở phào vì biết mình thoát chết.

 

 

----------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021