thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
LÀM THƠ [28]
 
Đã đăng: LÀM THƠ [1] - [2] - [3] - [4] - [5] - [6] - [7] - [8]
[9] - [10] - [11] - [12] - [14] - [15] - [16][17] -[18]
[19] - [20] - [21] - [22] - [23] - [24] - [25] -[26]- [27]
 
Thơ là một con sông thác ghềnh nơi biên giới (1)
 
Thơ không phải cuộc chiến tranh
Thơ không làm rơi niềm tin của mình như các cô gái thường hay rơi nước mắt
Thơ luôn chờ đợi
 
Thơ là một người lính canh
Với chiếc mũi của con sư tử
Khi ngủ
Móng vuốt nó nằm giữa những dòng thơ
 
Nên Thơ không bao giờ ngủ
Thơ giống như một người mẹ
Cởi chiếc áo ngoài ủ ấm cho con trai
 
Khi cởi áo là lúc mẹ rơi nước mắt
Con sư tử cũng có lúc cô đơn
Khoảnh khắc bình yên trước khi vào trận quyết chiến
 
Nhiều khi Thơ hát
Đôi khi Thơ chờ đợi
Sự bình yên của sông suối bầu trời
Chứ không phải máu rơi
Là huân chương trên ngực
 
Đôi khi sư tử thích máu tuôn như cầu vồng lộng lẫy
Thơ vẫn thích nụ cười
Thơ lấy một cây đàn và hát
Dù Thơ trần truồng và không sợ máu rơi
 
Thơ có thể già đi nhưng trái tim Thơ mãi là chàng trai trẻ
Ánh mắt vô tư một khoảng trời
Bập bùng ghi-ta bên suối
Thơ hát người ơi người ơi
Trong một chiều mưa nơi biên giới
Bạn của Thơ trúng đạn bị đau
Thơ cởi quần áo cho người, Thơ mặc quần áo cho người
Như ngày xưa mẹ hát con ơi con ơi...
 
 
 
Thơ là một con sông thác ghềnh nơi biên giới (2)
 
Nơi những đôi mắt quỷ quyệt
Vẫn hèn hạ lén nhìn qua khe cửa
 
Nơi ngoằn ngoèo khó phân chia
Gây rắc rối
Cho những ai tăm tối
Và tham
 
Các chính phủ có thể thất bại
Vì Vua nhiều khi không có nụ cười
Nhưng tình yêu của Thơ làm cánh buồm màu đỏ
Theo gió
Trôi qua con sông này
Ghềnh thác này bầu trời này mảnh đất này
Ôi quê hương tên bay đạn lạc
Nhiều khi vỡ nát
Tim Thơ
 
Nơi Thơ không bao giờ được tan ra như một đám mây
Thơ vững vàng trước gió
Cả khi không còn những chú chim bay
Thơ phải tự mình bay
Như ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào trong mắt
Những hình ảnh không bao giờ bị xoá
Xã tắc bao phen bon vó ngựa
Hai tay Thơ nắm chặt con chữ
Như lưỡi gươm của Thơ
 
“Đất nước” là một từ vựng của Thơ
Không phải Thơ phát minh mà Thơ đắm chìm trong đó
Lịch sử là màu cờ đỏ
Thấm máu của Thơ...
 
Một ngày mưa rơi dữ dội
Dù Thơ nằm ở trên giường
Thơ vẫn đổ những dòng thơ như băng đạn xuống con thác nơi biên cương
Đỏ sôi như máu
 
Những làn khói trắng từ xa
Những con thác uốn cong lại sau tầm nhìn của Thơ
Nhưng vẫn nguyên trong trí nhớ
Và không ai có thể chạm vào
Tình yêu buồn bã của Thơ
 
 
 

Biên giới...

 
Thị trấn vắng hoe như bóng ma
Những gói lương khô
Chiếc bi-đông rỗng
Thơ thấy cổ họng như vỡ
Chỉ còn hai môi Thơ
Hôn lên đường biên giới giấc mơ...
 
Thơ chạy
Những kẻ vượt biên thường bị vỡ
Những người lạ những tiếng nói lạ
Trên lưỡi
Thơ nghe tiếng kêu của bầy quạ
Những băng đạn đỏ nòng
Chạy, chạy và không ngoái đầu lại
Thơ nằm xuống như tiếng khóc của con quạ
Thơ không buông tha
Làm cho cơn bão hăm ba tháng mười...
 
Tiếng súng nổ không biết từ đâu
Con quạ đã rơi xuống đất
Sự sống nấc lên
Cái chết như cơn bão kiệt sức
Cả lòng tham
Trên đường biên giới của giấc mơ
 
Thơ từng vấp ngã
Sau đó phải chạy nhanh gấp đôi
Theo kịp đoàn người
Chia thành hai phe
Đang vượt qua suối
Chúi vào nhau
Bụng đói
Dữ dội...
 
 
 

Vinh quang khi Thơ trở về

 
Cơ thể Thơ chỉ còn một bộ quần áo
Máu của những người lính
Không kịp hỏi tên
 
Khi ấy Thơ còn quá trẻ
Thơ nghĩ người ta đôi khi thật hoang phí
Cuộc sống của Thơ
Và những mạng người
Như thể lá rơi...
 
 
 
Thơ mở cánh cửa của con sông
để vào căn phòng đầy hơi nước và thuốc phiện
 
Thơ viết kịch bản một bộ phim truyền hình
Nói về những người tình nguyện tự tử trong căn phòng xây bằng vách đá
Ánh đèn pha màu xanh
Như màu áo lính
Hoà bình nguyệt quế lãng quên
 
Sau đó đến tập 2
Bây giờ tả một con sông không còn nước nữa
Thơ khóc cho sự lãng mạn đầy khói bụi của đường phố
Những chuyến xe ngộp thở gầm cầu
Những gác xép Thơ chui vào thở
 
Trong kịch bản Thơ có những niềm vui
Đưa những cô gái da nâu đi ăn tối
Và tìm đủ trò vui
Ngang qua những đỉnh núi
Trên sáu tầng trời
Bao quanh ngọn lửa màu da cam thuốc độc
Làm chết đứa con trai của Thơ
 
Thơ viết nguệch ngoạc trong đêm bài thơ sai ngữ pháp
Nấu chín cả giấc mơ
Sau bao nhiêu là máu
Thơ đã ném đồng hồ của mình ra khỏi căn nhà
Để không biết mấy giờ đi bỏ phiếu
Bầu Vua Thơ
 
Thời gian và chiếc đồng hồ báo thức rơi trên đầu của Thơ
Thơ lún sọ
Thơ không còn hợp thời
Thơ thành đồ cổ
Những câu thơ vô tội bị thiêu sống trên đại lộ
Trong vụ nổ
Của vô số show quảng cáo
Của những gì có vẻ giống như Thơ
 
Các biên tập viên thông minh và cay hơn mù-tạt
Như những anh chàng lái taxi say rượu
Cán qua Thơ
 
Bây giờ
Những người con gái da nâu hát bài ca tuyệt vọng của mình
Rơi ra khỏi cửa sổ
Khóc trên tất cả các đường phố
Tiếc thương Thơ
Họ đập vỡ các máy quay đĩa
Các máy tính
Các điện thoai và máy ảnh
Trong mắt họ cái chết của Thơ
Bùng nổ
 
Như những người hùng cô đơn
Họ đã ngã xuống giữa hai đầu gối của họ
Họ cầu nguyện trong nhà thờ
Cho linh hồn Thơ chiếu sáng lên mái tóc
Rối tung của họ...
 
Kiếp người đã luân hồi
Một đời người con gái da nâu
Lăn như hòn đá
Nặng như nước mắt
Nổi lên và chìm như một mặt trăng
 
Như một thói quen
Mỗi sáng người con gái da nâu mở các đài phát thanh với thuật thôi miên của họ
Sau đó bước qua những bậc thềm đá
Của một căn nhà toàn những người đội tóc giả
Cãi nhau với những tiếng vọng của tâm hồn
Trong nửa đêm cô đơn
Trong nửa ngày đau đớn
 
Họ nối hai hình ảnh với nhau
Ngày xưa - Hiện tại
Và các thiên thần bị kẹt giữa hai hình ảnh
Như kẹt giữa hai đùi
Dấu gạch ngang của cảm xúc và ý thức
Thơ - văn xuôi
Của con người trong thực tại
Thông minh nhưng bị từ chối
Thú nhận linh hồn của mình phù hợp với những tư tưởng đâu đâu
Hai tay bị bẻ quặt ra sau
Trong bộ quần áo ma quái của bóng tối
Và Thơ chỉ còn có thể thổi tiếng khèn buồn
Thổi qua những đau khổ tâm thường
Cho tình yêu của nàng tiếng khóc
 
Tiếng rên rỉ trong tai của họ
Sự bùng nổ của khát vọng
Họ nhập vào đường cao tốc của cuộc hành trình
Một cuộc đời đã đến, đã trôi qua
Chờ đợi trong vô vọng
Nghiền ngẫm và cô đơn
Tâm trí của họ như người ở trong tù
Chờ đợi không biết khi nào được hát
Cùng Thơ
 
Cuốn sách cuối cùng nàng ném ra khỏi cửa sổ
Cánh cửa cuối cùng nàng đóng lúc 4 giờ sáng
Cuối cùng điện thoại đâm sầm vào bức tường tự trả lời
Và nội thất căn phòng cuối cùng cũng bỏ trống
Những mảnh cuối cùng của một tờ giấy vàng úa
Để in Thơ
Mong chờ
Mở Miệng
 
 
 

Thơ nghe tiếng khèn buồn

 
Thôi đừng gọi giọt nước buồn là nước mắt
Giọt nước của ngậm ngùi
Ướt trên má của Thơ
Rơi qua những nghi ngờ
Khi mặt trời lặn
Đêm mưa
Mặt trăng bị ngập trong bóng tối
 
Đó là một ngày mà Thơ
Làm cho bạn phải nói dối
Thơ thất bại
 
Tiếng khèn của các cô gái đang mời Thơ uống rượu
Những cần rượu cong vút như cánh cung
Bắn vào quân cướp cạn
Xủng xoẻng đồ trang sức
Nhắc nhở Thơ về năm tháng đi qua
Bụi mù và đỏ
Như một đám mây phủ lên khắp quê hương
 
Mù và đỏ
Mù và đỏ
Mù và đỏ
Màu đỏ ngập trong gió
Màu đỏ màu đỏ màu đỏ
Thơ không thấy những chữ màu xanh lá cây trên băng-rôn
Đang treo trước ngõ
Phải không, Thơ?
 
 
 

Bài hát của những người con gái có làn da nâu

 
Họ xinh đẹp từ lúc còn ở trong tử cung của mẹ
Linh hồn của họ trong trắng nữ thần
Thánh thiện từ hơi thở đầu tiên thoát ra khỏi phổi của họ
Lúc sinh ra...
 
Họ chạy nhanh hơn họ sợ hãi hơn
Họ không hiểu tại sao họ phải phục tùng?
Khi họ cười
Hàm răng rất đẹp
Hai mắt rất đen
Và sau khi rót rượu họ xuống ngồi uống phía sau một cái bếp
U tối và buồn
 
Bài hát âm thầm về một giấc mơ
Chưa bao giờ vỡ
Vùng đất tình yêu của Thơ
Basalt máu ứa
Không có Vua không còn bạo chúa
Nghiền nát kẻ gian tham
 
Vùng đất của tự do
Nơi Thơ không cần phải đội những vương miện giả vờ yêu nước
Chị ơi hô khẩu hiệu đi
Nơi bình đẳng như không khí hàng ngày Thơ hít thở
Nơi Thơ không phải lén lầm bầm trong bóng tối
Những cái mạng che mặt của các ngôi sao đã rơi...
 
Nơi không có người nghèo bị lừa
Bị thu hồi đất
Nơi không bị ngập chìm trong lòng tham
Những quyền lực rối tung đã ngập lên tận cổ
Làm Thơ tắt thở
 
Nơi giấc mơ không bị xé rách
Vì nói lên sự thật
Những đồng cỏ những bãi bờ và những lá cờ
Những đỉnh núi
Thơ treo vào giấc mơ
Như treo hy vọng
 
Trong vô số những lần bị phá huỷ
Những lần chạm vào cái chết
Những băng đảng
Những lần cưỡng hiếp
Thơ chỉ còn lại những số phận
Những cô gái da nâu
Có mồ hôi và máu, có đức tin và đau đớn
 
Những trang giấy in Thơ đã ố vàng
Chữ của Thơ trên trang giấy
Như những con đỉa cứ bám vào
Tính mạng
Của Thơ
 
Những ý nghĩ hay nhất của Thơ đã bị phá huỷ bởi sự điên rồ
Lúc bình minh giận dữ
Lúc đêm đổ vỡ
Những lần Thơ ngồi hút thuốc với hai mắt rỗng không nhìn vào bóng tối
Những người nghèo lảo đảo trên sân thượng tầng chung cư cũ nát
Những người hơi nghèo đi qua cổng trường đại học với đôi mắt ảo giác
Cả những người hơi giàu đốt tiền của họ trong các khách sạn
Những người giàu thì đốt cả Thơ
 
Thơ mang những giấc mơ với khói thuốc, những cơn ác mộng thức dậy
Và không nhớ sương mù trên thành phố
Đã thành đám mây trong ý nghĩ của Thơ
Thơ rơi xuống tự do như một người nhảy ra khỏi máy bay không thể mở dù
Thơ tắt lửa
Ánh sáng cuối cùng
Loé lên trong nghĩa trang của Thơ
 
Mùa đông
Các loại ánh sáng đi qua tâm trí
Của những cô gái da nâu bị xiềng xích từ tiếng ồn của ống-pô xe mang lại
Sự tê liệt của giao thông giống như sự tê liệt của vỏ não
Tê liệt cả ngôn ngữ
Thơ đã cố thoát ra nhờ sự rực rỡ trong ánh sáng
Các cô gái đang chìm vào
Những buổi chiều trong một quán bia hoang vắng
Nghe vết nứt trên môi
Tách đôi
Đau và khóc
 
Toàn bộ trí tuệ của Thơ
Chỉ còn những thứ người ta bỏ lại trong căn phòng
Một chiếc khăn lạnh
Và bẩn
 
Thơ nghĩ mình đã phát điên khi loé lên như người dùng thuốc lắc
Nhảy lên chiếc xe gắn máy của Trung quốc
Mưa nửa đêm bên ánh đèn đường
Thơ hơi đói và cô đơn
 
Thơ lại biến mất
Vào những ngọn núi lửa
Và tro của Thơ rải rác trong các lò sưởi của mùa đông
Để lại một dấu vết không rõ ràng
Trên tấm bưu thiếp
Thơ bỏ đi tìm kiếm các thiên thần
Người đã nhảy múa cùng Thơ qua nỗi cô đơn
Những cô gái có màu da hơi đậm
 
Thơ đốt thuốc lá
Trong khói thuốc có mùi chất gây mê
Của chủ nghĩa tư bản đang phát tờ rơi bán những món hàng giảm giá
Gần nhà của Thơ
Thơ vô sản
Không còn tiền để mua nhưng Thơ kéo còi báo động
Cho mọi người mua
Nhận thêm quà khuyến mãi
Cho Thơ...
 
 
 

Thơ vuốt ve gió như vuốt ve những con sông trên quê hương

 
Và những cô gái
Đầu gối của họ run rẩy
Bắp đùi tròn
Lấp ló trên mặt nước
Họ cố sức kéo mẻ lưới toàn là bản thảo
Bị nhiễm độc vì những con sông bây giờ quá bẩn
Nhà máy tha hồ xả thải
Vào Thơ
 
Tình yêu
Thơ cuộn mình trong một công viên ngôn ngữ
Những bao cao su nằm rải rác khắp nơi
Chữ nghĩa đã bị bịt miệng trùm đầu
Thơ muốn hét lên niềm vui
Thơ cố gắng cười khúc khích với một vết thương và tiếng nấc nhỏ trong cổ họng
 
Bao giờ có thể
Các cô gái da nâu đến
Mang theo một thanh kiếm
Cởi váy
Xé rách những bao cao su ngôn ngữ
Đã nhiều đêm bao phủ quanh Thơ
 
Thơ chết giấc
Dọc theo hành lang và ngất xỉu trên tường
Như một bức tranh siêu thực
Vẽ về tình dục
Vẽ một chai bia
Vẽ một triệu cô gái run rẩy trong hoàng hôn
Ngã xuống giường
Đỏ mắt vào buổi sáng hôm sau
Như mặt trời đang mọc
 
Vẽ một con chuột chù đang nháy mắt
Vẽ một anh hùng bí mật
Người nữ hầu bàn cô đơn
Vẽ mấy con chồn
Đang nhẫn tâm bươi móc vào nỗi kinh hoàng của những khu vườn cà-phê trên quê hương Thơ phá sản
Lãi suất của Thơ quá hạn
Vẽ những người thất nghiệp nghìn thu
Những cô gái da nâu mắt mù...
 
Vẽ một người im lặng ngủ
Dưới tấm chăn bông là màn sương dày đặc
Trên basalt nhuộm đỏ
Tình yêu rừng của họ làm lúng túng các anh Kiểm Lâm áo màu xanh lá mạ
Không chống đỡ nổi làn sóng dân di cư
Lừ đừ đổ xuống
Tiếng cưa máy sa lầy
Trái tim tị nạn
Dọc theo sườn núi
Vẽ những mặt người đang cúi
Thấp hơn Thơ
Ngủ mơ
 
Vẽ một đôi giày bết đầy đất đỏ
Như bết máu
Của quê hương
Vẽ bước chân trần trên con đường
Rải đầy thuỷ tinh vỡ
 
 
 

Thơ nhìn một con chó con ngủ trên sàn nhà

 
Thơ không hiểu
Vì sao con chó con phải ngủ trên sàn nhà?
Và Thơ ngả lưng xuống sàn nhà để ngủ
Cùng với nó
 
Khi thức giấc
Cơ thể Thơ đau nhức
Do nhiễm phải hơi đất
 
Con chó thức giấc trước và đã nhảy lên giường
Lúc này
Thơ phải ngước lên
Con chó
 
 
 

Trên các đầu mút dây thần kinh của quê hương, Thơ ngủ

 
Những giấc mơ thì thầm
Phá vỡ Thơ khi Thơ ngủ
Bên tai Thơ bao nhiêu là âm thanh
Tấm chăn đắp không bao giờ nói dối
Quê hương của Thơ không bao giờ chết
Nhưng đang muốn chết
Bởi lưỡi dao tỉnh táo
Cứa vào sự rên rỉ
Làm Thơ đau như thế nào...
 
Thơ mất phiếu
Khi những tranh cãi kéo dài
Nhiều thứ ra đi không còn quay lại
Vết thương của Thơ
Nằm thao thức mãi
 
Hận thù đặt bên dưới tờ giấy của Thơ
Không cần bằng chứng
Thực tế là Thơ bị thương vô ích
 
Nếu công bằng với Thơ
Pháp luật và Thơ sẽ là một cặp đôi hoàn hảo
Đang nhảy múa trên tivi
 
Thời gian bên cạnh Thơ
Nó khiến Thơ đau đớn như vậy
Máu của Thơ chảy như mưa
Thơ chết đuối trong vũng máu của mình
Một bí mật không bao giờ nói
Trên các đầu mút dây thần kinh của quê hương, Thơ ngủ
Thơ không còn dám ước mơ
 
Linh hồn của Thơ mệt mỏi
Cơ thể của Thơ thất bại
Bộ não của Thơ đã già
Sự đau đớn đã nhiều
Thơ muốn mọi thứ hãy kết thúc
 
Căn nhà của Thơ bây giờ bỏ trống
Mấy mươi năm của tình hữu nghị
Làm Thơ
Không còn khoá cửa
 
Đường vào nhà Thơ bây giờ dẫm phải gai
Ngực của Thơ dính phi tiêu
Thơ sợ
Đến mức không còn dám ngủ
 
 
 
Một hạt bụi nhói mắt Thơ
làm Thơ mất ngủ
 
Thơ nhớ những lúc Thơ long lanh
Như khóc
 
Khóc?
Một người đàn ông tuyệt vọng mong manh đã khóc trong một ngày mưa
Trên con đường đất đỏ và hẹp
Ông ta được ngâm trong nỗi buồn
Thơ muốn giúp ông ta
Nhưng ông ta từ chối
Sau đó hình như ông ta chết đói
Các quán ăn hôm ấy đồng loạt đóng cửa
Hình như cũng vô cớ
Hay đó là một ngày nghỉ lễ
Mừng một ông Vua mới
Của Thơ
 
 
 

Nên không bao giờ...

 
Thơ dám cù vào nách
Một ông Vua
Dù ông đang ngủ
Ngáy vào tai Thơ...
 
 
 

Thơ làm bài thơ tặng ông Vua

 
Không phải của Nguyễn Huy Thiệp
Vua và không có Vua
 
Vua đôi khi là một từ Thơ hay phát âm
Nghe như một tiếng ồn
Trong lớp học
 
Khi nổi cộc
Vua có thể là một khẩu đại pháo
Nhưng ông Vua thường hay ngọt ngào
Trong đức tin của Thơ
Ông cũng sợ những nấm mồ
Đắp không tử tế
Chỉ lo vẽ những tấm bia chói mắt
Bơ vơ...
 
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021