|
NÓ [11-20]
|
|
Đã đăng: NÓ [1-10]
11
cắm sâu
hình bóng người
ngưng đọng & thiếu vắng
khoảng trống phù phiếm
trơn tuột
trong mơ gào thét
cần đến chiếc gậy
học thuyết mới rửa mặt
cho chính trên lối về giải trừ
đóng ma lực dốc thẳm
chiếc vòng trong & ngoài
người đàn bà điên
thở lên da thực phẩm
của cánh chim rỗng
quỵ xuống chân trời
cơn mơn trớn muôn thuở
mọi thứ
tất cả dính vào nhau khô cứng
ăn sạch
cái bóng trút xuống
cái bóng hẹp cạn
cái bóng xâm hại
thiện ác
cái bóng hoan lạc
điêu tàn
bay tới ánh chớp ruồi
đến từ phía trước
không đợi chờ
nó
luôn có sẵn
nó
câm
nó
tối
trong vòm mắt huỷ hoại
hiến sinh khỏi móng vuốt
nhục thể trong suốt
không hề dễ chịu
những số đếm trắng đêm
lăn qua
trong từng cánh cửa nhỏ
đi xuống
máu
đi xuống
mọi thứ
có thể không chạm ánh sáng
có thể săn tìm ảo ảnh
lộ trình chạng vạng
đang khoét sâu cầu vồng
trong bộ xương
song hành
& chiếc khoá mở
những ghi chú kỳ lạ
nơi này
ở nơi này
đổ đầy
đầu tiên
một bất động biến dịch
điểm xanh
lên cội nguồn
phủ tràn
chiếc bình
trống hoác
12
cái chết
thời gian không bị bào mòn
nhưng lại lấp đầy vĩnh cửu
ai đó
nói
mửa ra trong hồi ức
mửa ra trong cảnh quan thịt thối
màu lầy lội
ruồi đen
chân trời vô tận
có gì khác
trong lửa trong nước trong không khí
trong con người
không khuôn mẫu nào
chiếu rọi
hình thể
dịch chuyển ẩn hiện
qua thế giới qua bóng bụi đổ tới
hoàn hảo cái thực & cái không thực
cái thuận chiều & cái nghịch chiều
chấm đen no cứng
chấm đen đại dương run rẩy
tìm băng qua
lòng cọc tối ám
thị kiến
của vòng tròn kín
tảng đá quy hồi vĩnh cửu
trong bình minh đen
thượng đế là gã hề làm xiếc
bông hoa co quắp lại trồi lên
rực hiện
con người điên tối hậu
đánh nhịp cô đơn
trong lỗ thủng hư vô
con lừa xoắn sạch sẽ vết sẹo
thực tại
hạnh phúc tìm ra nơi những con bò
ai đó
nói
phán xử cuộc sống
là sự bất ổn trọng lượng
luôn triển nở
tiếp tục triển nở
nó
trình diễn
trong mống cầu vồng
loài đỉa có nọc độc
rúc lên tiếng chim
chiếc bóng mơ
trôi hụt
bằng giấy
tan rã
bằng chữ
cuốn trong mưa
hỗn độn
13
quay lại đó
nhìn xuống
tiếng cười tiếng khóc
tiếng khả ố tiếng gầm gừ
bầy đàn trong bầy đàn
mê lộ con đường ôm cứng
vượt qua
đêm của nó
đích thực chín muồi
bi ca cuối cùng
những con dơi treo trong mắt
sấm nổ ngày
sấm nổ đêm
lửa
đồ vật trắng
khí hậu bìm bìm
mặt đất
kêu bồng bềnh
gồng mình
rào chắn cát
chảy trong miệng
chảy trên ngực thật gần
bùn & bệnh dịch
mổ nát
phía bên trong vệt sáng
14
mưa đá
mưa cá
nó
cô đơn
nó
sống sót
khoảnh khắc mong manh
những xác chữ lá
dập đứt
những góc tối nhảy hụt
mặt đêm
màu thịt đuôi xoã sáng
đàn bà
trèo lên
trượt dài
đào thoát
mặt trời rách
trong giọt nước đái
mê ngủ
xuất tinh
sáp tóc
tiếng trống mù
ném xuống vực
mát lạnh
giác quan
lũ quạ đen đập cánh
lâu lâu xoay vòng
lá bùa phù phép lưỡng tính
bộ mặt
bỏng vết
giấm chua
xẻ thịt
trườn tới
xương sườn cũ
từ bóng tối toát ra
loài cóc
chạm hình thái dương
thở buốt ngực
thở trong nút thắt huỷ hoại
bị nhiễm
lớp lụa
mùa
những con mắt
nhỏ giọt xuống
mê phồng
khuôn hình
da thú
xoá sâu
bên trong tử cung
thế gian
chiếc răng gãy
xanh lá cây
15
diễn giải
trong nguyên tố
màu
nụ cười bị ném
trên đường xuyên dã tràng
cát sa mạc nhuộm trắng
sản phẩm từ bộ óc khô giòn
vắt lên bóng lưỡng tính
vòng tay không đèn đường ném vang
khinh bạc
những âm bản chạm phố
thụt sâu bên trong khuôn mặt
hỏi đường
sự phóng tâm
những đứa trẻ mất tích
mọi ngôn ngữ đều nhảy cà lăm
đánh tráo chiếc miệng ốm
ở đây
cái gạt tàn
cái bếp lò bị cắt đầu
cái tivi phẳng xám xịt
đóng khung thời tiết
màu da gió
đang tưới vòi
chính xác
tiếng điện thoại di động reo
một chuỗi sóng ươn lạnh chạy dọc
nền đá rắn mê sảng
chiếc hộp lùn
xoay mòng màu
nhìn & chờ đợi
vô nghĩa
suy tàn chồng suy tàn
thân xác chồng thân xác
16
nhưng thế giới này
không thể
không thể không chảy đi
không thể không hiện hữu
nơi này nơi khác
đồng nhất & khác biệt
tháo rời nút thắt sâu thẳm vết thương
trên tầng đám mây tối ám
nhìn bằng tai
nghe bằng mắt
cứ trồng chuối ngược
xuống những đêm sao thu lu
trên tiêu điểm chết
ai đó thủ dâm
ai đó bị tước đoạt
mọi thứ quen thuộc
chui vào ma động duy nhất
khí hậu nguội
thấy không
hàng cây trắng
giới hạn đầy hố vực thẳm
mùa của tờ lịch
lung linh sống vô vọng
đâu đó cú chạy
chạm vận tốc thực tại
sau lúc làm tình
sau lúc hụt hơi trong xiên nắng buồng tắm
đầm cỏ ướt
thịt rỉ ra
thịt khoả lấp
bào thai hương băng giá
trong chiếc cổ dài loáng trắng
trong trạng thái canh chừng
gieo xuống
chiếc cống lớn nuốt
tù hãm
lớp da người
17
chậm rãi
như địa ngục đen
lên cơn khát
liếm đặc vào đêm
người sống là xác chết
người chết là xác sống
chảy trong suốt cho nhau
số phận nghịch chiều hiện sinh
con đường trăm bước
con đường đỉnh cao thì thầm
mưa che ngang
người & vật
mưa gõ xuống
cửa hẹp
trong đám đông câm nín
dấu hiệu lưỡi
co quắp
những chiếc mũ rộng vành
xuyên qua gió
đám cháy trắng không mùi
ra ngoài
lộn mặt trái
thòng lọng
con mèo treo ngập cơ thể
không gian như quả lắc vô tận
giấc mơ chồng lên
huyệt mộ cội rễ
18
một vũ trụ
chẻ ra
chung quanh những mẫu tự
tượng hình & tượng nghĩa
thịt xương của ánh sáng đen
rơi thẳng vào mắt
rơi thẳng vào hư vô
rắn cắn đuôi
cơn ớn lạnh
sống & chết
giao cấu
19
giống trong toàn thể
người là tù nhân của người
từng nghe
trong cách biệt
dị bản & những hình thù xa xưa
một lần nữa
mở lớn bí mật
từ thứ đồ cúng rỗng
vắng lặng bóng người
bỏ đi
cơn quệt đau bản thể
lật rời
ngón tay ướt
theo cách xoay tròn
đụng vào hốc tối
như chính đuôi con mèo
chảy ròng ròng
tiếng rền thảm cá xanh biếc
đang lịm tắt
nó mở
nước đái nóng chảy lên yết hầu
từ con bò cái
mửa ra chứng sưng miệng
xé đứt dây thần kinh
khoái lạc mới
giống nhau như đúc
mồ hôi & sự sợ hãi
bên trong
kéo sợi
đi lên đi xuống
căn nhà chọc trời trượt dài
phát ra nôn ọe
lột xác & rũ bỏ
nó
trú ẩn
khuôn mặt
trong nước
đâu ranh giới
đâu dấu hiệu
20
nhảy vào cái nhảy
điên rồ
nỗi ám ảnh soi hướng
lên những viên đá lăn bị ướp
lên lớp thịt da nhai lại đóng kín
lên đường thẳng tẩy trắng tiếng nói tận cùng
vị trí đứng
không thể dìm vỡ
dưới cái lưỡi thấu kính lộn đầu
những con số những nguyên âm
vặn vẹo
bỏ lại
che đậy
lột ra
trữ lượng đen
cột chặt miệng
qua cửa biến hình
qua con mắt khép
rúc lộ bóng tối
ai
qua thân xác cuộn tròn bọt nước
ai
mụn da phù phù phía trên cổ treo hạn hẹp
sự trong suốt phủ cong
bữa ăn kiêng tế bào
mớ tro bàn tay
rớt xa
cọ rửa
ai
qua bùn đen
làn nước thị hiện
thực tại cuối cùng chà xát tiếng kêu vỡ
trong ánh sáng tối ôm
nó phòng thủ
nó ngã quỵ
nó chảy đường dốc xuống
nó đông cứng máu
nó nhìn cái nhìn
nó giáp mặt cái xác
bên kia cống rãnh
sàigòn, 5-2010
------------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Phạm Mạnh Hiên đã đăng trên Tiền Vệ
|