thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
LÀM THƠ [24]
 
Đã đăng: LÀM THƠ [1] - [2] - [3] - [4] - [5] - [6] - [7]
[8] - [9] - [10] - [11] - [12] - [14] - [15] - [16]
[17] - [18] - [19] - [20] - [21] - [22] - [23]
 

Không phải lúc nào Thơ cũng nướng bánh ở trong tim

 
Thơ vẫn thường giơ một bài thơ
Ngược chiều ánh sáng
Như người ta chiếu slide trong hội thảo để luận bàn
Về những bài thơ trong suốt
 
Khi bài thơ hiện ra
Thơ bật lên một công-tắc đèn
Và tra tấn ánh sáng
Đến khi nào nó thú tội
Và bắt đầu có nghĩa
Thì thơ ngừng làm thơ
 
Vì Thơ cũng còn nhiều chuyện khác để làm
Như vẽ một bức tranh hay ủi một bộ đồ
Cho con gái của Thơ
Ngày mai vào lớp Một
 
 
 
Thơ như một đoá hồng
đang mang thai với bài hát
 
Bạn không thể dùng máy siêu âm để đọc thông điệp của Thơ
Vì bài thơ có gì mà sai với đúng
Chỉ những gã khùng
Mới cố tìm xem Thơ là đực hay cái
Lề trái hay lề phải
 
Thơ giúp chúng ta nhớ
Những niềm vui của cuộc sống
Những hy vọng
Những lần chúng ta chạy xe trong mưa
Những lần chúng ta thầm yêu một ai đó
Chúng ta huýt gió
Cho đến khi cái chết đến gõ
cửa
vào nhà
của tất cả chúng ta
 
 
 
Thơ như một tấm gương
một ngày dân làng đã phá vỡ
 
Hay Thơ là một mạng nhện
Giăng đầy từ ngữ
Mà dân làng không biết cách cư xử
Với Thơ?
 
Không ai có thể rủ Thơ đi chơi
Không ai có thể gọi
Rủ Thơ thư giãn hay gội đầu
Và Thơ nói:
Thơ là đôi mắt của bạn
Thơ là bầu vú
và mười ngón tay của bạn
Vẫn hiện ra trong gương
Mà bạn thường
Soi mình mỗi sáng
 
Sau đó bạn biến mất vào cuộc đời
Không hề mang dấu vết của Thơ
Sau khi tấm gương đã bị dân làng
đập vỡ
 
 

Thơ đi ngủ với một ly bia

 
Và sáng Thơ thức dậy
Thấy
Bia, ví tiền và những ngôi sao đã mất
 
Thơ ra vườn
Nhìn giọt sương như nước mắt
Mất tiền Thơ cũng oải
Nên Thơ ngồi buồn làm mười hai
bài thơ
 
Khi người ta hỏi: những ngôi sao ở đâu?
Thơ lắc đầu
Bây giờ xa lắm...
 
Những ngôi sao bây giờ ở đâu?
Những bài thơ bắt đầu từ đâu?
Có thể từ im lặng
Có thể từ khu vườn
Cũng có thể từ trên đường
Những chiếc xe cứu hoả đang chạy để dập tắt một đám cháy dữ dội
Từ một cái tên Thơ muốn chơi trội
Từ đôi cánh của Thơ bị sốt hay lãng quên
 
Thơ giải mã những điều vô nghĩa
Hoàn toàn trí tuệ
Những điều mờ nhạt
Hoàn toàn tinh khiết
 
Và Thơ biết
Bóng tối đã bị đục thủng một lỗ
Thơ vỡ oà như quả tên lửa
Vút lên
 
Không phải chuyện ly bia hay Thơ bị mất tiền
Rơi ví...
 
 
 

Im lặng đã mòn như cổ áo sơ-mi cũ của Thơ

 
Thơ im lặng gần như bất động
Với những điều không đúng sự thật
Khi Lịch sử không có mặt
Trong Thơ
 
Như lần em cười
Lịch sử không ở trong những bài thơ ba hoa
Mà ở trong những bài thi điểm 0 vào đại học
Cười thôi đừng khóc
Em ghét
 
Một bài thơ mơ hồ như không có nghĩa
Ví như bài thơ
tả lại bãi cỏ, hai ngọn đèn, sóng biển...
rồi lại tình yêu, buổi chiều và chiếc lá...
không ai hiểu gì cả
Nhưng ai nói nó không phải là
Một bài thơ?
 
Nó bỏ lại từng miếng nhỏ của cơ thể nó
ở bất kỳ đâu...
Ví như nó có thể nằm dọc theo cầu
thang lên gác của Thơ
Thơ vẫn leo qua để về nhà lúc 2 giờ sáng
Sau những chơi khuya hơi lãng mạn
Làm thơ muốn hết đạn
 
 
 

Không phải là một đống tạp âm

 
Cả khi Thơ bị chìm
Bị bao phủ bởi loài rong biển
Cuộc sống trong những bài thơ của mình
Như mặt trời và mặt trăng
Thơ không cần
Khi hàng triệu trái tim bị ngập trong bùn
 
Không có bầu trời
Tiếng ngỗng kêu cũng không còn hoang lạnh
Những ảo tưởng của Thơ
Treo ngược gốc cây
Gió vào nhà trống
 
Thơ bị hạ nhục
Với những chiếc rìu
Không phải đốn gỗ để in Thơ
Mà gỗ để làm cánh cửa nhốt Thơ
Và nuôi cho mập
 
Chẳng có con chim nào được nuôi dưỡng trong mưa phùn và lạnh
Những con chim mập cũng cố đọc những bài kinh
Cho những người phụ nữ quỳ
Lạy
 
Im lặng
Trong một buổi sáng mọi người đào và chôn lấp
Và xếp hàng
Chờ đến phiên mình đốt thêm vàng giấy
Khói bay
Rên rỉ
Quanh một cái lỗ
Huyệt
Mộ
 
 
 

Thơ có phải là nhà thơ bảo thủ?

 
Nếu như có bài thơ mất vần
Thơ có chịu được không?
 
Nếu như có bài thơ đi ra từ tủ quần áo
Thơ có trần truồng không?
 
Nếu như có bài thơ nói về đàn bà và tình dục
Thơ có sợ không?
 
Nếu như có bài thơ nói về ma tuý và rượu
Thơ có chơi không?
 
Nếu như có bài thơ tự tử
Bài thơ ngoại tình
Thơ có dám không?
 
Nếu có bài thơ ghét chiến tranh và lên án nó
Cả những bọn độc tài
Tham lam hung ác
Thơ có viết không?
 
Nếu nếu nếu nếu nếu..........
Xin được nói riêng với mọi người rằng Thơ là một nhà thơ bảo thủ
Thơ không dám
Nhưng nếu bắt đầu một đám cháy nhỏ
Thơ sẽ mở nắp quan tài ngồi dậy
Hò la
Rất to
 
 
 

Đừng đánh giá Thơ qua những lời nói đầu

 
Dù có thể có người khẳng định
Thơ xuất hiện như mặt trời toả sáng trên hành tinh
Bay vút và toả sáng
 
Đó không phải là Thơ cho bạn
Trái đất hút chúng ta chôn chân quá lâu rồi
Không ai có thể bay
Với định luật hấp dẫn
 
Nên Thơ không thể bay
Hay chỉ bay với những cây bút ngây thơ
Đến giờ vẫn ngỡ...
 
Thơ nếu bay là bay như viên đạn
Không phải chiến tranh mà bắn vào chiến tranh
Năng lượng của Thơ chỉ thành
Nước mắt
Của người dân sau máu lửa bời bời
Trong chế độ độc tài mất hết tính người
Thơ luôn luôn bay trên mặt đất
Thơ không có gì để mất
Nên nhiều khi vấp phải một gốc cây
Thơ vỡ mật
 
 
 

Thôi, Thơ làm một bài thơ về Thơ

 
Một bài thơ bên trong ly cà-phê đá
Một bài thơ bên một lọ hoa
Một bài thơ không nằm trong ý thức
Không nằm trong nỗi nhục
 
Điều đó giải thích tại sao có người tìm thấy Thơ
Có người không bao giờ
Chạm được...
 
Có người suốt đời loay hoay định nghĩa Thơ
Như một thứ mình đã hiểu được
Họ mở lớp dạy làm thơ
Như các em học sinh học thêm giờ môn đạo đức
 
Nhưng nếu bạn thích định nghĩa Thơ thì Thơ định nghĩa
Thơ là tạo ra cái đẹp
Thơ là đổ thêm dầu vào lửa
Thơ là một trật tự ngôn từ chứ không phải là lời hứa
Ba hoa
Nên Thơ thích là một ảo ảnh
Cho những người đói và lạnh
Quên buồn
Quên cả cội nguồn
Hạnh phúc đến từ đâu?
 
Thơ là phải hiểu
Nếu không hiểu là Thơ ám chỉ
Mà như vậy thì
Thơ bị
Đóng
Khung
 
Thơ là nhịp điệu
Không phải vặn vẹo như trên sân khấu
Không phải mù màu
Thơ là bước chân người đi cải tạo tận đâu...
 
Thơ giảm bớt sự tưởng tượng
Thơ không phải tự sướng
Thơ không thể chính xác như chiếc đồng hồ
Gõ lúc nửa đêm
Nhưng Thơ không được lãng quên
Không nói được thì âm thầm ẩn dụ
Phải mặc áo hình thức
Họ nhìn vào nhức
Mắt
Hơn cả nhật thực
 
Thơ cũng phải kiên cố khi xây dựng
Một nhà tù
Thiên thu tại ngoại
 
Thơ không sợ sai
Dù Thơ cần sáng suốt
Thơ cũng cần người ta thuộc
Đó mới là năng lượng của Thơ
 
Thơ không cần so sánh kết quả
Thơ không bao giờ ăn thua
Thơ chỉ đùa
Vì bản thân Thơ đã Thơ hơn người khác
Đừng chơi ác
Nói xấu Thơ
 
Những từ ngữ của Thơ rất nặng
Nhiều khi ngang nắm đấm
Của mấy tay võ biền
 
Nhưng có cái này Thơ giấu
Thơ hơi ít tiền
Những kẻ dùng tiền
Nhử Thơ
Thơ thích
 
Đôi khi Thơ phải nghịch
Không phải phản nghịch
Mà để sưởi ấm những ai còn giá lạnh
 
Thơ không bao giờ
Bắt chước nhà thơ khác
Thơ đài các
Không kém ai
Thơ bằng vai
Phải lứa
 
Từ trái tim sẽ đến trái tim
Máu của Thơ đang đi tìm
Động mạch của bạn
 
Thế giới hoàn toàn đổi khác
Thơ bây giờ không phải giấc mơ
Mà là bộ nhớ
Của nhân dân
Khi cần
Tính sổ
 
Thơ không xếp theo vần
Thơ không cần
Đưa chữ lên trang giấy
Ngọ nguậy
Những thanh âm
Thơ chỉ cần
Lấy trái tim mình
Làm tờ giấy thì thầm thì thầm
Ôi Thơ ơi em ướt hết rồi
 
Thơ ghét những ai suốt ngày lo lắng
Về sự cần tồn tại của Thơ
 
 
 
Bạn không có thể đặt hàng một bài thơ
như bạn đặt hàng trong siêu thị Co-op Mart
 
Bạn đừng tưởng để lại một địa chỉ
Là có người trả lời
 
Thơ bí ẩn trong đôi giày của bạn
Như cánh quạt quay tít mù trên trần nhà
Bạn thức dậy thấy mình choáng váng
Mỗi sáng
Say say
 
Những gì bạn phải làm
Là phải hiểu vì sao Thơ khóc
Giọt nước mắt là một hình ảnh cũ rích
Vì nó được phát minh hàng ngàn năm nay từ những ông chồng yêu vợ
Nhưng nó giấu trong đó bài thơ
Bí ẩn
Nghiêm trọng
Vì nước mắt đôi khi cuốn trong những tấm chăn
Rất cần
Cho băng giá
 
Mỗi lần Thơ về đến nhà
Mang theo ít bánh kẹo
Thơ có có hay không?
 
Mỗi lần Thơ đi chơi biển
Xây một con một lâu đài bằng cát
Thơ có có hay không?
 
Mỗi lần Thơ đi vào nhà bếp
Hay nằm xuống trên sàn nhà
Làm một bài thơ
Đừng giả vờ
Thơ có có hay không?
 
Đừng tưởng tiếng leng keng như mấy cái xe đẩy bán cà-rem
Là Thơ thèm
Chảy dãi
Thơ nhẹ nhàng
Mà lạnh băng hơn cả tuyết
ở Sa-pa
 
 
 
Thơ thích dừng chân bên những rừng cây
vào một buổi tối mưa rơi
 
Rừng, những con ngựa, muôn dặm Thơ đi, giấc ngủ...
Với Thơ bao nhiêu bí ẩn
 
Đừng bắt Thơ ngủ quá sớm
Không phải Thơ động dục
Đêm là lúc
Thơ thích nhìn lên những đám mây
 
Nó là những chuyến xe Thơ đi
Là nơi Thơ dừng lại
Những trận bão làm sao Thơ tỉnh táo
Những ngôi nhà rách nát trong Thơ
 
Thơ không thể chiếu sáng
Thơ không phải mặt trăng
Thơ chỉ cần
Treo cổ những kẻ cần treo cổ
Để mọi người phỉ nhổ
Muôn năm
 
 
 

Không phải Thơ không biết

 
1.
 
Không phải Thơ không biết
Thơ là cảm xúc
 
Nhưng Thơ vẫn cố chấp
Từ đặt cách dòng
 
Cũng như cây trồng
Thơ phải tìm thêm phân bón
 
2.
 
Không phải Thơ không biết
Các con nai chạy theo bầy
Chỉ con cọp mới một mình
Chạy
Như bay
 
Vì vậy, thường
Con cọp
Rất cô đơn
 
Kiên nhẫn chờ đợi
Sự xuất hiện của con mồi
Như một câu thơ
Bị cắn ngang cuống họng
 
Thơ ghét
Những trầy sướt dài dòng
Như những biếng lười
Và tối mù
Ý nghĩ
Mệt thân
 
3.
 
Không phải Thơ không biết
Viết
Là phải thu thập ánh sáng dù chỉ từ ngọn nến
Sự im lặng
Cũng chính là âm thanh
 
Thơ không chỉ chờ phải có một con sông
Thơ là bất cứ chỗ nào nước chảy
Rơi xuống là thác
Xoáy
 
4.
 
Không phải Thơ không biết
Sợ hãi
 
Mỗi lần Thơ làm thơ
Là một khoảng trống khổng lồ
Hiện ra Thơ muốn ngộp thở
 
Cái lỗ đen đáng sợ
Còn hiện ra
Cả trong mơ
Thêm nhiều lần nữa
Thơ toát mồ hôi
 
Nhưng em cười
Và Thơ bắt đầu tiếp
Dòng đầu tiên
Của một bài thơ mới
 
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021