thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Giao sinh
 
gửi Hương
 
 
Triền Lang Biang
 
Những lô cốt thất thủ cắm dùi trên núi hải đăng quét qua Ô Quắn. Lịch sử cộng hoà trơ dưới nắng tháng tư in bóng cỏ dại nghĩa địa chiến sĩ trận vong. Ký ức buông mình trước thang máy bị dối trá làm bấn loạn trấn an bằng thuốc ngủ. Sống sót trong nghèo ngu ác bằng chiến thuật linh dương đầu bò chạy thục mạng trước những đám mưa châu Phi. Tinh trùng của bản mệnh bàng thống xuất mùi đại dương tráng một lớp nhớt cá lên bụng gầy gò gây gổ và bướng bỉnh. Hàng ngàn con mắt đục và những nhát đâm từ cây chĩa ba xuyên ác mộng tiến hoá từ loài cá nước mặn nửa phóng đãng nửa biệt lập. Cảm giác chạng vạng nhiệt đới khiến những vật thể cách hàng triệu năm ánh sáng bỗng khớp với những mâu thuẫn diễn ra khác lạ trên tảng đá ở bãi biển gần chân núi Minh Đạm khét tiếng chết chóc. Từ độ trong của tình trạng cô độc mới thấy Meursault tự huỷ tính mục đích của hành vi bạo lực. Trong nhà sàn xưa tân trang làm du lịch nhìn xuống cửa sông Ray hai lần thân thể chập mạch chuyện quá khứ ma ám hiện trên những hoa văn giao nhau giữa cột và kèo. Kinh nghiệm và những dự cảm về thời gian qua giầy cũ hay vết thẹo thường cuốn giác quan vào nội tại sợ hãi làm bay biến nồng độ mù tạc hiện tại. Để chặn chiều tiến vân cây về thớ gỗ quan tài phải thực hành đếm mỗi ngày từ một và chỉ một đừng bao giờ là hai. Thời tính cắt chủ thể thành nhiều mảnh và đặt mỗi mảnh vào chức năng thặng thù của nó và không thể quy về chính thống tính hay trung tâm của tham vọng chuẩn định. Trên triền Lang Biang những người đàn bà Lạch lượm cứt bò khô chắc không ngạc nhiên khi biết cách đó vài trăm bụi cỏ có hai cặp giò đang khoắn vào nhau sổ lồng hiện đại về với sơ khai. Mọi cuộc vượt ngục xưa nay đều cảm động nhất là tù nhân Papillon nhưng có lẽ những dự tính chạy trốn phạm trù nhà tù hiện đại đều thất bại. Sự cám dỗ của những thành phố lớn đang biến nó thành nhà lao của bao số phận đến nỗi trong tưởng tượng hễ thấy chim bay ngang hay đậu trên nùi dây điện đều nghĩ đó là những con chim điên. Cơn nghiện khó cai hơn bạch phiến là để cảm xúc bị dính vào tiện nghi của phương tiện. Lúc thằng làm thơ ngọ ngoạy thì ngôn ngữ đã là nùi lau và công việc kỳ cục của hắn cứ vò cái đống giẻ đó trong bất ổn cho đến khi ra hồn là một thứ ảo giác bảy màu về một cây bông vừa nở một hiện thực man rợ thậm chí một bãi cứt tươi. Giữa ảo và thực là một khoảng giao sinh có thể tích tắc úp hai thân vào nhau hoặc biến một vật một động tác một tình trạng thành biểu tượng.
 
 
 
photo: Nguyễn Quốc Chánh
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021