thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chùm thơ 8 & 9.2004
 

Bầu trời nhe răng cán cuốc

 

1

 
Chào thua một nhánh sông lưỡi dao nan tre cắt rốn
                                                        mai tôi về với ngàn con nước lạ
kẻ phản bội chiếc cầu tre, 60 ký ức bắc qua kênh lanh canh nhịp gõ
chẳng thể ngẩng cao đầu                chẳng thể
trước lòng thù hận lũ lửa    1 xứ sở văn tự ê a... rồng rắn lòng thòng
diều hâu, gõ kiến không đội trời chung — tình người
mọc đầy chấn song       hiện sinh ốc đảo
 
nỗi ám trời già nhe răng cán cuốc biểu trưng sức mạnh cường dương
chiếc áo the thâm, xênh xang — nấm mồ thừa tự xác ướp nhã điển
thảo mộc và hương nhiên trao truyền mật ngữ
                                    lóng
                                    đốt
                                    gù lưng
45-độ-nghiêng-vai-ngục-tù-thói-quen-khúm-núm      vực khát tia nhìn
hạnh phúc đóa hoa tim
đôi hài cỏ nhân gian nghìn đời — há mõm
 

2

 
Tôi người Việt Nam        lý lịch chộp bắt từ giọng nói chiếc lưỡi tạo hình líu lo chim hót nhạc khúc guồng xe nước nhịp vầy vỗ quấn quít bờ đê bắc qua dáng núi sườn non nhìn xuống 45-độ-gù-lưng-nấm-mồ-ký-ức văn minh lưu vực sông Hồng nguồn xửa nguồn xưa tiếng nước đội đầu sóng sánh mảnh trăng theo mẹ theo cha người già em bé đi qua đi qua mỗi cung bậc cánh đồng ống bương mương nước róc rách...đi qua đi qua bẹ chuối mo cau, chái nhà sương dột, vách đất cột xiêu, mái tranh phên liếp, năm năm tháng tháng, bầu trời vại chum nhểu giọt:
                                                đất
                                                            nước
                                                                        đất
                                                                                    nước...
rót vào đường cong ngực vú eo mông dáng đứng sông núi hồn thiêng
váy tung kỳ vĩ       uy nghiêm        phù sa thác dội
hào phóng trầm thăng trống đồng nhịp vỗ rót vào thênh thang Đại Cồ
niềm tự hào bóng nước         soi: SOI          rặc ròng khô đáy
hắt hiu trên ngàn vết xước gậy-chống-thời-gian — tổ quốc
trăm đốt mắt tre           chiếc gáo dừa vọng âm           cúi mặt
 

3

 
tôi cù lần tôi lửa thoát thai từ dòng máu trâu bò húc nhau loãng pha
nhảy tọt ra khỏi cửa mình người đàn bà thất trinh với ruồi muỗi chết
giấy trích lục khai sinh có lần đặt dưới tên gọi ân điển thánh:
‘cái-buồi-tự-do’
thỏng thòng thong
 
khi chân lý ‘cái-buồi-tự-do’ chưa vọng tiếng ‘thuyền nhân’
bồng bềnh tôi và em
                  chưa đánh động tri giới đạo đức dao phay và bóng tối
tôi đã mang hồn bướm vào mơ xoè cánh rồng tre nhược tiểu
gió mùa đông Bắc trao tôi chiếc kén dạ bán hồn nhiên
nắng phương Nam đội đầu tôi chiếc mũ hoa mào gà đỏ cháy
chiếc áo the thâm dài tôi 3 thước lưng, hành trang di sản rộng
ra ngõ gặp nụ cười vân vê hai bàn tay miếng thuốc lá trầu không
bao thế hệ cá nướng bỏ lò than vô danh trở trăn cúi gầm mặt nhọ
lấm láp trang cổ tích bia ký lịch sử cứt đái trảm trét trịn bùn lem
 

4

 
vẫn thở                      ngực lép từ gene di truyền vải thô sợi quấn
thỏa thê cao ngạo ca hoan cùng bóng ngạ quỉ vầy vọc trần gian
vẫn hứng khởi liếm quanh hào quang bãi đờm thiên sứ khạc nhổ
và múa hát cao lên triều thiên
                                          lời mời ruồi nhặng reo mừng phá vỡ hầm nắp
tù đọng cống rãnh nhà xí ngoại ô ổ chuột xóm nghèo lầy lội ẩm mốc
dịch ghẻ sốt xuất huyết vặn volume cỡ lớn bài thánh tụng biển đông
cho lương tri thế giới cùng nghe lời bi ai những người điên ‘thuyền nhân’ tấu khúc
 
biển nuốt chửng triệu bài thơ trắng bọt...
 
hây hây! tôi tự thân mùa xuân vô đạo không màu cờ               rock & roll
hắn đánh văng tôi 1 nửa chữ Việt/Nam, và gánh mỏi 1 đời tóc râu trên còng lưng tâm lý hắc ín lọ lem bôi đen tất cả lịch sử ngàn trang hiển hách thằng người rơm xua tan giặc châu chấu trên cánh đồng ngô lúa sắn khoai, chìa đít ịn mông đen thui vào những thánh thần thiện ác canh giữ hai bên chùa chiền am miếu, trẽ cặc vào những bảng tên đường ngã 5 ngã 7 chủ đã đổi chúa đã thay và hằng những gì mạ vàng óng chuốt trên trang sách hướng dẫn khách du, những tháp rùa chùa một cột di sản cha ông đèm đẹp tiểu phẩm bonsai hòn non bộ, trát nhọ nồi lên ngày 30 tháng tư vô tội, ngọn cỏ hiền lát bậc thềm hoa trang cổ tích kỳ vĩ đất nước tuổi thơ tôi đâu biết nói năng chi bằng cái bẹ dừa kỳ cọ soong nồi chảo...
 
hắn tổng phổ đại thắng mùa xuân hoà âm rợp cờ dậy đất gót giày đinh lũ gà chọi chớp chới 1 góc trời tháng tư đen và đỏ       máu và hoa, tô hồng từng cây đinh vít bù long rỉ sét ngôi nhà Việt thống nhất, phóng lớn thành phố mang tên tủ lạnh với kỳ tích thánh hóa 45-độ-nghiêng-vai-gù-lưng-ngục-tù-thói-quen-khúm-núm Đồng-Khởi, Cách Mạng tót vời và xây cao khải hoàn môn trên rách bươm âm hộ gái đĩ, què cụt nạng chống lũ ăn mày, con buôn thối tha ma túy cần sa và rác rưởi chuột bọ gián nhấm thời hậu chiến: đại pháo 105 ly bom B52 tên lửa Sam AK54, M79, da cam chất độc ô nhiễm virus H5N1 vật thừa tự tàn dư rã đàn tan nghé...
 

5

 
gã triệu phú rớt xuống phận ăn mày
chiếc quần thủng đít làm tên phản quốc    rock and roll
chạy trốn vào đêm câm gọi đò phản cách khản giọng
chính cống rãnh dân tộc đã tháo thốc lũ cá tra bẹp đầu
vặt trụi trần lông cánh gà chọi
phóng hạ thể ‘triệu-cái-buồi-tự-do’ vào chiếc rọ vô hình thả trôi sông
chân lý nào hong phơi nội dung môi-biển-cắn-cỏ-ngậm-vành-em
trang cổ tích tháng tư giải mã toàn triệt liên văn bản
đại dương — nấm mồ
                                    sóng trắng
 

6

 
tôi thành viên của 1 bộ lạc đã thất tán trên đồng cỏ du mục ngàn năm, trôi sông lạc chợ New York Sydney Toronto Paris... còn 1 chiếc khố thừa tự không thể rời xa, trên lưng gùi nặng chú bình vôi bác chân đèn cô dì cậu mợ lư hương cháu con phong linh đồng nát đầy ắp vật kỷ truyền đời ông sơ ông cố trao tay và chư vị thánh thần Khổng Lão hai đầu chiếc đòn gánh hình chữ ‘S’, kẽo cà kẽo kẹt... dắt díu bế bồng nhau đi, đi cho hết khắp cùng trái đất cho hết ánh ngày đêm tối thù hận, xâm mình bỏ xác tro thiêu ngoại biên chính mạch ‘Lucky Kangaroo’ Hải âu Vịt trời và nở hoa cho hết 4 biển sóng trắng bạc đầu niềm hoan cuốn tận...
 
tổ quốc từ căn nhà hộp diêm hoang bụi gió đã dọn trống, di sản thừa tự còn 1 nấm mồ vô thức tập thể giun dế hoại băng, xông lên xốc tới, hắn nghiêng vai 45-độ-gù-lưng-ngục-tù-thói-quen-khúm-núm-đầy-tớ-nhân-dân, góp dao phay ám sát hiện thể mùa xuân và vệt tối tháng tư dời chỗ từ chuồng cọp Phú Quốc, Hỏa Lò rọ thép ra giữa đấu trường mưu toan phe phẩy đút lót cổ điển man rợ, ì ạch cửa mở/đóng, sân khấu chính em cúp điện nửa đêm thắp đuốc gọi dậy mặt trời và dựng cờ rềnh rang 10 tấn tư tưởng văn minh vặn mình trẹo họng thời gian tiếng gà quả lắc thoát ly hiện tại binh boong...
 
cái logic con bọ hung, học thuyết xác tín đi-giật-lùi vòng chuyển động tiến      về      phía trước
đời sống đang là cuộc tuột dốc rách nát thăng hoa tâm hồn chạy đua vũ trang qua những đấu trường phân vùng vũ khí:     thắt lưng     buộc bụng 
chủ nghĩa mền-rách
                                    cặc-bần          cùng hóa
ngôn ngữ cứu thế 30, 45, 54, 75 chẳng tiết lộ điều gì ngoài chiếc bánh phi thực vẽ vời mốc meo lạnh cóng chân răng
 
tôi và em đã học bài học thuộc lòng Việt Nam
từ mặt trăng cung văn hiến ngàn năm niềm tự hào rọi chiếu
khô-cằn-đần-độn-sắt-thép-hoá-thần-trí-thổ-mường-kinh-việt   
cúi xuống mũi giày hạnh phúc 1 mùi người ngập ngụa       cày cuốc
đời lăn       bàn chân thắt vòng bó chật         thối rữa
45-độ-thòng-lọng-siết-cổ
                                                  một Kiều không che nổi cơn giông !
 

7

 
chẳng thể muốn nằm muôn năm với đèm đẹp núi Nùng
cạn nguồn sông Đáy
Tô Lịch về đâu túi rỗng niềm tin không ngọn triều dâng?
tiếng cười ngạo nghễ phương Đông — ném tung màu áo sắc cờ rạp gió
nấm mồ trí nhớ xanh rêu san bằng bình địa
tháo gỡ cặp kính lão CD ROM* khệnh khạng ngồi ì trên chóp mũi
nhìn xuống những thiên kỷ niên đẫm ướt cơn mưa dầm
                                                               tranh chấp điên đảo nhị nguyên
nhánh rễ đại ngàn nhân gian cổ xưa úng thuỷ
đại dương đùa giỡn sóng             
                                                    lòng trắc ẩn vun vút ngọn roi bão lộng     
mơn trớn thách thức đối mặt từng ngày — hạt thóc đói
cào xước triệu đường cày lật đất, lúa non chưa từng lớn dậy
nỗi sợ hãi ve vuốt từng tế bào chết
trí tuệ héo khô
nhìn xuống cánh đồng thực tại ngàn lát bậc guồng xe nước ưu tư
nghìn câu hỏi tĩnh lặng        mùa câm chưa nẩy mầm        kết trái
 

8

 
tháo gỡ vương miện dã thú ném vào vực gió               lau sậy trắng
nhìn xuống cõi người đóng gói trong ngăn tủ lạnh
ai sẽ lặng lẽ châm mồi lửa, và mở banh cánh cửa khép
trái tim đói suy tư tình yêu           thắp sáng
phóng rọi giữa đời             nụ hoan tươi
còn chút nắng mưa thời tiết ngày hôm qua ấm áp hơn thời tiết ngày mai
ngửa nón — ơn đời đại lượng
gót giày đinh lũ gà chọi trâu bò húc tha cho nhau, hận thù
thôi dẫm đạp lên vụn mảnh chạm khắc hoa văn tổ quốc lát bậc thềm hoa
chân trời tháng tư nguyên, ngụ ngôn ngày hè, tâm bất phân biệt đen đỏ
ngôn ngữ cứu thế TV, BMW, tủ lạnh hột xoàn
                                                              củ khoai trơn tru trên nắm cửa...
chẳng tiết lộ 1 điều gì ngoài nấm-mồ-rực-rỡ-rác-rưởi phía trước
đóm nắng giữa lòng tay con ta — không thể là thực tại cặn bã ngày qua
niềm khát vú non băng nhũ vĩnh viễn thuộc về sáng tạo cõi đất.
 
8.04
------------------------------------------------------------------
* Can’t Deal Rotten Old Men: mấy khứa lão hết thuốc chữa.
 
 

Ký ức lừa và chiếc ách tư duy

 
Tục sẽ văng văn hiến cứt đéo nghìn năm 1 tiếng Đù...
lời câm khẩu hình miệng hến
biển muôn đời bình chân chum vại
mặc cát          sóng          lao xao
 
xáo                tung
những đường rây             dọc ngang            
tâm thức second-hand — mớ bòng bong — con đĩ rạc về vườn
hằn vệt         nhớ
ném quá khứ từng mắt xích nhịp gõ thời gian hoen rỉ vào thùng rác
và giãn co căng kéo đường gân sợi chùng động mạch
trả về bản nhiên rừng rú 1 thớt lưng gỗ sồi, cùng bảng tên đường
gỗ tạp phóng hiện một thế giới kỳ vĩ 1 dân tộc nhặng ruồi vĩ đại
“đại ngôn, đại nghịch, đại phàm, đại ngàn, đại phong... hủi
“vĩ bạch, vĩ mô, vĩ tuyến, vĩ độ, vĩ cầm, vĩ nhân... ‘cái tôi trung tâm’
hóa to playboy trần truồng trơ trụi trẽn
với hắn: ‘bản đồ mỹ học của người hàng xóm’ chỉ là những bậc gắn
ghép ngắn ngủn, màu cháo lòng, lấm láp chocolate
và dấu tay đất bùn cáu bẩn vay mượn      thấm nước bọt
trộn lẫn meat pie/cổ điển, spaghetiy/lãng mạn, fish sauce/siêu thực
lần giở dò tìm vầy vọc quậy phá nhàu nát tân hình thức
con đường rắn giảo hoạt tù mù
 
ký ức lừa khuân vác u mê ở đầu sông, cuối dòng trong đục
triều sóng lặng vô tăm tích
nếu được nhúng lẩu vị giác cơn thèm muốn phiêu lưu vô định
về những chân trời xa lạ nào đó vào mặt hồ gương tráng thuỷ
lời reo lưỡi réo trên vỉ nướng phi thời gian
hạnh phúc được ngồi một mình trầm lặng bên biển
                                                   nhai lại mớ bòng bong 1 thời cỏ rối
sờ vào mắt TA, con mắt mọc sau gáy văn vật nghìn năm
phóng chiếu hồi quang 1 tụ điểm sáng tạo phi văn bản
nhòa tiếng nói — vượt lên trên cõi thường hằng trí nhớ thường quên
vượt lên trên cái nhìn tinh thể lấp lánh ký ức đềnh lên biển nhớ
tự do đôi bàn tay lạc hoan trào sóng mặn
và ôm và ghì và xiết và đổi cái hơi
bất tận thiên thu người con gái Việt Nam mùa vàng thị giác
đã ngàn vết tích trữ chủng tính WWW. giữa bóng im xanh êm ái
 
nếu được tước bỏ
mọi chiếc ách tư duy dưới ánh mặt trời ròng ròng nhểu giọt
được ngồi một mình sột soạt gãi rốn thực tại
                                       và thèm và muốn và phiêu và bồng
những giọt tinh trùng phun bắn bựa ra từ lỗ chân lông
như bãi nấm đầu đinh treo ngược tấm bản đồ             mỹ học sống
chị Năm phác họa vi tế 1 đường bay lả lướt giữa khuya nồng men
chân mày (tao) rộng, triệu cú ngã sấp chỏng chơ ngoài trong
trên dưới đám mây ổ gà, kè đá ngoạn mục
gió sẽ no từng hơi thở ấm           mãn cuộc
nhỏm nhấp — chân trời rỗng — không ngụ ngầm ngữ nghĩa
không luật tắc
chỉ có tươi nguyên mạch chảy trắng ngang đầu          1 dòng xuôi
sáng sớm
sa sương xẩm xệ
xuống xuồng sang sông
bên ngoài thời gian cửa miệng căng buồm.
 
8.04
 
 

Bản sắc đơn

 
Ném ra từ hướng cửa sổ ngôi nhà, chiếc lá vèo bay
mặt trời bánh xe, con đường, đôi chân tròn lăn bụi cuốn
ồn ào động cơ chong chóng con quay— dòng sống quyện
màu tro xám
xé toạc ngàn vụn mảnh       phân thân
không bản ngã
không phải là mình tự khởi sinh
đang là ai đó      bất toàn
 
vỏ trống rỗng trong ta khua tiếng
tất cả là 1— bản sắc đơn cái đang là phóng âm heo hút
bạo liệt trái tim (ước tưởng)
đất nước gió lửa tâm tư bốc cháy
nở hoa kết hiện ốc đảo người.
 
9.04
 
 

Sóng lạ

 
Đập vỡ vỏ ốc mượn hồn     truy lùng biển tận
tay gối trời xa — chân bước vạn nẻo rừng
và chết
là hoàn thành sinh mạng sống của hiện thể
 
cộm cơn sóng ngầm
phún thạch phun bắn niền hoan ngoài cửa miệng
tôi liên tưởng tự do như con chó đói chạy rong tìm kiếm
cục cứt thơm ngoài hiện thể
bông hoa tươi màu ngoài chiếc lọ gốm sứ
nhành lúa xanh non ngoài cánh đồng
con cá quẫy ngoài đất nước
một trí tuệ ngoài ô cửa
 
với thường hằng sáng tạo muôn
                                                là một hồi quy trong lặng lẽ
bàn tay nào chườm lên vùng quạnh hiu bài ca bao tử loét?
bàn tay nào giữ ấm nhịp thở đồng dao cò cưa kéo gỗ
giữa đêm cận tử?
bàn tay nào chận đứng trầm tích nghìn kiếp ho hen, cơn
suyễn cao cung đờm lên nghẹn tắc      ngực vỡ...
bàn tay nào cầm hơi thở trong bình dưỡng khí
và đếm từ muôn
                        đến ngụm một
nâng nhẹ thoát trút      lửa bùng
chạm khắc tận tình nét vân cát nhàu — đá nát 
nơi mỗi tinh thể ngũ sắc        dòng sống còn ngậm
một búng biển đầy sóng lạ         trở trăn...
 
9.04
 
 

Chia lửa

 
Tia chớp cực nhỏ ú ớ vuột ngoài tay    ngày thường tĩnh lặng
cái cắc cớ cọ cựa cứng cương thẳng đứng
                                                     mạch chạm thềm giác quan
áp suất nhiệt đới nung chảy dục tình, cơn sốt ấm đầu búa bổ
mật và đường kéo sợi         trăm mối tim và óc          trào sôi
sóng sánh giao cảm
song hành bắc qua bầu trời vụ mía tháng ba
lũ chim hút mật ngủ say bên giường rừng trải nệm gấm và hoa
mây trắng hạ cờ mon men tìm dấu cỏ rạp — đào thoát
sao hôm độc nhãn chau mày đứng ngóng vời mênh
 
có thể, đêm nay người đưa thư về muộn
hắn bận chia lửa mười phương.
 
9.04
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021