thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hai bài thơ mới
 

1.

Doi Ly làm phép lạ đi trên nước
rồi doi liền bắt các môn đệ chữ nghĩa xuống xuồng qua sông, trong lúc doi xin tiền và vốn sống từ đám đông, và lên núi cầu nguyện một cái tứ, tứ và chủ đề không đến doi ở đó một mình-như kẻ tham lam, ngu đần. . . và con thuyền chữ nghĩa đã xa bờ nhiều sải tay, bị sóng gió đánh ngược, suốt buổi chiều và phần còn lại của đêm, mãi canh tư, doi mới đi trên bóng tối mặt nước và định sang sông, nhưng các môn đệ chữ nghĩa nhìn thấy và tưởng đấy là kẻ nguỵ danh và hốt hoảng, doi ra dấu bình tâm và gọi từng môn đệ cùng bỏ xuồng để qua sông, một rồi hai, rồi ba, rồi vô kể cùng xuống nước. . . sự thể diễn ra chốc lát và chẳng ai nhìn thấy, những môn đệ hoài nghi và kém tin bắt đầu chìm, doi kéo từng đứa lên và xức dầu tưởng tượng cho chúng, chúng nghĩ chuyện đến bờ, chuyện vào hàng ngũ và chuyện được người ta nâng niu. . . rồi bờ đến, doi đứng nhìn những môn đệ thân cận mà ứa nước mắt, bằng phép lạ, một đứa lên bờ và khối đứa bị dìm xuống dáy, cả đứa không hoài nghi và tràn trề đức tin. . . những môn đệ được lên bờ sửng sốt, kinh hoàng, kiêu kỳ rồi vái lạy: doi đúng là kẻ nguỵ danh --nguỵ danh một bài thơ.
 

2.

Cái gì làm Doi ô uế?
ít lâu sau vụ qua sông, doi gọi các môn đệ còn lại và hỏi: cái gì làm chúng ta ô uế, rồi trả lời luôn: không phải cái vào mà là cái ra từ miệng, miệng ô uế hơn bất cứ lỗ nào trên thân thể các ngươi và cả ta nữa! cái đó [những cụm từ, chuỗi câu...] đang làm ta rồi các ngươi ô uế và ta không biết phải làm gì để ô uế hơn và tiếp tục. . . thế rồi các môn đệ đến gần và thay phiên nhau trả lời: doi biết không, những lời đó có thể làm mấy thằng cha cổ điển vấp-phạm và kêu trời; mấy ông cụ từ ngữ non ta thán và gào thét vì sự kém thẩm mỹ, những kẻ soi mói phân tích thì tưởng mình có ích. . . doi đáp: trong rất nhiều môn đệ thì một ít thành cây và ra quả, phần còn lại là xác đáy sông, phần còn lại là những kẻ mù ngộ nhận, chúng tự dìu dắt và lăn đi đâu mặc kệ, ta làm sao cản được. . . vẫn không hiểu, các môn đệ lại hỏi: thế chúng tôi giờ lăn đi đâu. . . doi quay đi: cuốn xéo đi đâu mặc bọn bay, những kẻ ngu đần và ô uế, luẩn quẩn với các ngươi, miệng ta thơm tho mất.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021