thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Một tiếng thở dài | Thời không có tiên tri | Chỗ vòng lại
Bản dịch của Lê Đình Nhất-Lang
 
 
ADAM WAŻYK
(1905-1981)
 

Một tiếng thở dài

 
A biết bao lần tôi ao ước gợi lên như khi xưa
những trưa oi ả hồng hào, những đám mây phổng phao
cỏ lá tham lam, niềm hân hoan trái cây
chất rượu của những cái liếc, và mảnh lụa ấy
những ngọn nến nhỏ giọt trên tấm nhung đêm
cánh tay óng ánh một người đàn bà, màu đen của than
thủy ngân của niềm sầu muộn ngoại ô tiếng gầm
của những phát súng tiếng cười cơn thịnh nộ của những cỗ máy
tôi ước và viết và nói một cách vô dụng
chẳng có ẩn dụ chỉ có vị muối mặn
chẳng màu sắc rực rỡ chỉ mặt đất nặng
 
 

Thời không có tiên tri

 
Mọi vị tiên tri đều lặng im
dù không phải thời của im lặng
đàn ông đọc diễn văn trong những buổi họp
đàn bà la hét
ở những hội nghị về Tình Dục và Chính Trị
 
Các chìa khóa người ta tìm
chỉ nằm trong túi và ngăn tủ
các cánh cửa người ta gõ
chỉ ở văn phòng và nhà
không có những hành trình thật
những cuộc viễn du tới các hòn đảo cõi phúc
chẳng qua những chuyến đi đổi gió hú họa
nhẹ gánh sinh tồn trong thoáng chốc
ngày đến như tên trộm trong đêm
chỉ với một cặp vợ chồng trẻ
trên tầng chín một cao ốc
đột nhiên nhảy chồm lên
để đè cái đồng hồ reng báo thức
 
Người đàn bà gà gật với lấy áo ngủ
người đàn ông cạo râu trong buồng tắm
với cánh cửa ngỏ
điều này làm thông tỏ trao đổi vợ chồng
và chừng nào họ còn nói về những chuyện thường
mọi điều đều rõ
trong khi đó hình ảnh họ
trần truồng như trong vườn Ðịa Ðàng
được khắc trên thành một hỏa tiễn
và được phóng vào không gian
đang ầm ầm chuyển động ai biết nơi đâu
không mong có câu trả lời
trong vòng sáu trăm năm tới
và không mong gì về sau
 
1/1976
 
 

Chỗ vòng lại

 
Vào một tối tháng Một giá băng không tuyết sao kinh khủng thế
khi xuống xe buýt chỗ xe vòng lại từ trạm cuối hoang vắng
Ở đầu xa của con đường ơi Undine yêu dấu
với cặp mắt nhợt nhạt và đôi môi khô nẻ
em khom người tùm chụm trong tấm áo cừu
Em đi bộ giữa những lều cây và khu đề án gia cư
nơi nghe thấy tiếng chân hay ngửi thấy khói cũng đủ sợ
Nơi đây lửa phựt lên nhanh và không dễ dập tắt
một lều khung bốc cháy như đống lửa thiêu của tà giáo
ngoài kia đâu đó ai đang nhảy múa, ai đang hát, ai đang nói với Thượng Ðế
nhưng cách rất xa trong khi em sợ cứng người
đếm dưới hơi thở các cây dẻ thân thuộc trơ trụi
nắm chặt bình xịt hơi cay trong túi
và trên sỏi rít lên như một con thú nhỏ
chạy tóc em bay bay về nhà
 
 
-----------------------
Dịch từ bản tiếng Anh các bài “A Sigh,” “A Time without Prophets,” và “The Loop” trong cuốn Spoiling Cannibals’ Fun: Polish Poetry of the Last Two Decades of Communist Rule, biên tập và dịch bởi Stanisław Barańczak và Clare Cavanagh (Evanston IL: Northwestern University Press, 1991).
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021