thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Người bạn | Thành phố đại dương
 
 

Người bạn

 
Nhìn tôi
Từ trong gương
 
Rụt rè an ủi
Khi tôi thất bại
 
Khi tôi buồn
Hắn đội mũ chóp, chun mũi
Chọc quê
Khi tôi vui
Hắn lẳng lặng, ngó lơ
 
Khi tôi bị xuyên tạc, bôi nhọ
Chỉ yên lặng
Sáng suốt
Chân thành
 
Và giục tôi
Thả hết những con chim
Cánh mềm mại từ trái tim
Giục tôi
Bước nhanh
Không cần biết
Sóng ùa láng ướt
Xoá hết dấu chân
 
Giờ dỗ tôi ngủ yên
Người bạn
Bé bỏng
Dịu hiền
Nhìn tôi
Từ trong gương...
 
July 9th, 2013
 
 

Thành phố đại dương

 
Hằng đêm tôi mơ
Biển dâng nước nhận chìm thành phố
Tôi thở biển đầy ngực
Xác những con tàu đắm
Hoá bầy cá mập bơi đi
Tôi tới trường
Những trang sách rập rờn trong nước
 
Anh tôi đi giữ biển
Mồ anh nằm dưới đại dương
Rạn san hô thắp đuốc
Đêm đêm tôi tới bên
Xoa tay lên nấm mộ
Thấy mắt anh còn mở
Nhìn quân giặc ngoài khơi
Cánh tay xăm hình giao long
Lặn sâu phá tan tàu giặc
 
Máu anh hoà trong nước
Làm biển đầy lên
Sóng đẩy vào bờ
Những vòng hoa ánh sáng
 
Tiếng chuông ngân không ngừng
Loang những vòng biển
Mãi xa...
Ập vào tôi dồn dập
Tôi lớn lên bằng màu xanh
Biển chở che
Đón những con thuyền về
Cha đứng ở mũi thuyền
Cười vang trong biển
Bữa cơm mùi cá nướng
Lửa rực hồng dưới biển sâu
Tôi vươn mình
Tóc xanh dài trong nước
 
Sóng hừng đông
Cơn bão biển
Dâng tôi tận trời cao
Một ngày
Biển ném tôi lên cát
Nghẹn ngào trong đôi mang cá
 
*
 
Soi vào nhau
Đôi mắt
Biển bắt đầu từ em
Sóng xô tới bờ
Những câu chuyện không bao giờ kết thúc
Biển là cuốn sách
Ghi đầy đủ họ tên
Những người đã chết
Anh hãy lật từng trang
Em hiểu vì sao
Biển xanh đến thế
Và mặn đến thế
Vì đôi mắt
Những người khao khát tự do
Còn mở
Cái chết phục sẵn trước mặt sau lưng
Sóng giấu đi
Những mũi dao hung ác
Biển là người mẹ
Không nhận ra những đứa con
 
Mình đến tìm nhau
Dưới sức nặng ngàn khối nước
Trú vào nhau
Như con tàu trú vào cơn chấn động
Trên đỉnh cột sóng thần
Dựng cao ngất
Nỗi đau mất biển
 
Người dân mất thuyền
Bầy trẻ cạn khô nước mắt
Khóc cha bị giết ngoài khơi
Làm sao ta có thể sống yên?
 
*
 
Hai cánh tay
Dọc thân người
Dựng đôi vi can đảm
Tôi thấy thân mình
Loáng bạc
Bơi lên hàng đầu
Môi chát mặn
Biển dồn về tim
Đập thình thịch
Không thể nào tôi chết
Ngoài khơi
Không thể nào
Tôi mất biển
Cá Ông lực lưỡng
Vung đinh ba
Thuỷ quái hàng đàn
Thân hình sáng loà
Trùng trùng
Đi giành lại biển
 
Ngày thanh bình
Đính thêm ngôi sao xanh
Trên vạt áo
Cho không một ai quên
Chải tóc cho biển
Hôn lên mí mắt thâm quầng
Mở rộng nhìn
Giữa nước trong
Ánh bạc muôn trùng xanh
Vệt đuôi quẫy bầy tiên cá
Người dân chài ngồi vá lưới
Mênh mông nụ cười
Sóng xoay tròn áo cô dâu
Đôi người yêu
Bầy cá song
Mở hội
 
Em tôi lại đi giữ biển
Thương em vô cùng
Tuổi còn xanh
Đứng lên vạch mặt chỉ tên
Quân xâm lược
Lại trằn lưng chống đỡ
Cơn bão
Mịt mù vây kín đảo xa
 
Biết bao người
Nắm tay
Trước biển đêm nay
Sóng ập vào bờ
Thở đầy ngực biển
Đại dương thành phố
Đêm nay không ai ngủ
Đổ ra đường
Rung rinh
Muôn vàn quầng sáng
Thắp đường đi tới trái tim...
 
July 26th, 2013
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021