sách
bầu trời lông gà lông vịt
Vận may của chuyến bay

1

Thằng nhỏ vét cạn tình trạng hoang mang của cái đầu, lắng nghe tiếng nói trong mắt nó.
        - Với thứ nhịp nghĩ giống nhau, không gian này không đáng gởi con cu.
        - con cu không có trách nhiệm tiếp nối việc cày xới con đường phía trước
Hai tay bụm cu, vờ ngủ, đầu cu trơn mịn như vầng trán lên men thiu trong nhịp thở đen
        nó phản bội vú hướng lên bình minh bị nhuộm đỏ
        nó phụ hốc nách ngẩng ra sông tham ô ý thức
        nó thấy uổng những giọt nước sướng trên đất bị tịch thu.
thằng nhỏ nói: mày chỉ là một khúc đường bị đóng dấu.
 
 

2

        Đèn phố đắp cái nhìn lên thằng nhỏ
        kiến cắn cu thứ kiến miệng trẻ con
        tè bóng tối ẩm đầu cu sưng phù
        cu khóc, tìm tiếng khóc dổ dành
Háng nó kẹp chặt hai bàn tay, con cu bấy giờ là củ khoai trên ruộng khoai của đám trẻ quê nhà khoác áo muối nhảy múa trong đất
 
 
Đàn bà luôn nhìn thấy đám trẻ đó bằng tiếng chuông họ đẻ ra
Thằng nhỏ đập bể niêu đất ôm một bụng cơm –xôi và bay
 
Nếu con cu tính chuyện phục sinh thằng nhỏ muốn nó thành con
chuột nhắt ngậm tăm xỉa răng ngắm trăng.
 
 

3

Tôi thường gọi con cháu và kể cho chúng nghe những câu chuyện về tôi trong những năm tháng quái đản, tôi đã diễn cho cả những người thân đã chết, diễn vai kẻ tự hối, diễn đi diễn lại, tất cả bọn họ đều ngán đến phát ói mỗùi khi tôi lên giọng: giá mà lúc đó tôi bụm con cu hẳn mọi chuyện đã khác
 
Hôm nay, tôi lại ngồi trên cái xích đu trước sân, phía sau là cánh cửa ngày ngày mở vào bóng tối, tôi miên man thì thào với dòng hồi tưởng, nhưng lạ, tôi nhớ chưa lần nào trò chuyện với con cu, cái thằng là thủ phạm là nạn nhân, tại sao?
 
                Cu ơi!
                mổ gì chim không cánh
                một khuôn mặt bé bỏng
                sự mảnh liệt thu nhỏ
                vận may của chuyến bay
                là thú nhận phản bội.
 
 

4

Hắn nhớ má và, nhe răng cười mỗi khi bà hiện ra ở chỗ hắn tắm để mắng mỏ.
        - Cu mày xệ lế kìa, quậy cho lắm rồi đổ bịnh, mày chỉ giỏi làm khổ má.
 
Hắn thò ngón tay trỏ lúc búng, lúc dọc, lúc đè đầu con cu...
        - Mày đừng hành hạ nó.
        - Con muốn nhìn nó rụng.
 
Chú thích:
Từ ý tưởng: “Đêm trăng buồn quá ôm cu ngủ” của nhà thơ Nguyễn Lương Vị

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021