Giải thưởng cao quí? [bản đã sửa chữa]
(đối thoại)
[VĂN CHƯƠNG & GIẢI THƯỞNG] ... Tôi không khỏi ái ngại, đã gần “cổ lai hy” mà ông vẫn chưa vỡ được cái nhẽ chúng tôi, những công-dân-của-Saigon-tự-do, bấy nay vốn chưa hề được thuyết phục về ý nghĩa hay giá trị của những cái gọi là Giải Thưởng, Bằng Khen, v.v. của tất cả các thứ hội (đoàn) nào do cái nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam này đẻ ra và chăm bẵm bằng hàng bao nhiêu VND (trong ấy tất nhiên có cả tiền thuế những người lao động lương thiện như chúng tôi đóng)...
Giải thưởng cao quí?
(đối thoại)
[VĂN CHƯƠNG & GIẢI THƯỞNG] ... Hết sức tội nghiệp cho cái gọi là Hội Nhà Văn Việt Nam của ông [...] nghe bảo hội viên đến cả nghìn, song số lượng cùng chất lượng sản phẩm như thế nào thì mọi người đều biết... Một cái Hội ăn bám không biết ngượng như thế mà ông giơ hai tay đệ đơn xin nó kết nạp thì chúng tôi coi thường ông một lần; coi thường hai lần là khi ông khom lưng để nó xét duyệt sản phẩm dự giải, và ba lần - khi ông ưỡn ngực (lép) cho nó gắn huy chương trao giải (mà thực chất cũng lại là tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân lao động lương thiện!)...
Về những câu hỏi chưa được trả lời thoả đáng
(đối thoại)
[DỊCH THUẬT VĂN CHƯƠNG] ... Tôi xin phép trở lại với một số câu hỏi từ góc độ (dịch thuật) đã nêu, mà theo tôi chưa được bài viết “Trả Lời Ông Phêrô Bùi” làm thoả đáng, như sau: 1) Anh/chị (viết bài đó) dường như chưa đọc hết câu hỏi #5 của tôi về cách dịch câu “Đơn giản là thờ cái hệ thống” thành “Or more simply, ones has better worship the system”?... 2) Anh/chị cũng có lẽ chưa đọc câu tôi hỏi về cách dịch “May-Cồ” thành “movie or pop stars”?...
Trả lời Ban Biên Tập Da Màu
(đối thoại)
[DỊCH THUẬT VĂN CHƯƠNG] ... BBT Da Màu ‘cảm thấy cần lên tiếng về câu nói “bóng gió” của người ký tên là Phêrô Bùi’ về lối làm việc của mình? Tại sao tôi phải nói “bóng gió” nhỉ? Câu “...thực ra chúng tôi đã gửi bài cho Da Màu, nhưng nhóm biên tập viên có lẽ quá bận rộn, đã không hồi đáp...” rõ ràng là thuật lại theo nghĩa đen từng từ đấy chứ? ...
“THE SMELL OF MONSOON WIND” edited on damau.org
(đối thoại)
[DỊCH THUẬT VĂN CHƯƠNG] ... It is usually a big happiness for us idle readers to run accross a Vietnamese piece of literature translated into a different language, not only due to the current critical need for us to be globalized or just one’s curiosity to see how a Vietnamese mermaid is metamorphosed into a foreign princess in her splendid exotic wedding gown, but also because of another legitimate expectation — to simply learn something interesting and useful concerning translating our (very dear) mother tongue into a “step-mother tongue” and/or vice versa, in purely technical or academic terms...
On reading “Who Do You Take Me For?”
(đối thoại)
[DỊCH THUẬT VĂN CHƯƠNG] ... Lý Đợi is wise and sensitive enough to “declare” right from the beginning, “It is impossible to translate poetry, yet it is also impossible not to translate it.” I admire his wisdom and sensitivity, yet I think it is not completely useless to analyze the translation in technical terms, which I believe will not lessen our readers’ enjoyment of reading his really cool poems. Below are just a few questions that might show up during the course of reading the English version of “Bọn mày tưởng tao là ai?”...
Lý Đợi translated into English
(đối thoại)
[DỊCH THUẬT VĂN CHƯƠNG] ... It is unexpected to re-meet Lý Đợi with his new piece, “Mới khai quật được bản sắc văn hóa Việt Nam”, which sounds quite “aggressive and wicked”. The translation is admirable, too, trying to keep parallel with the source text on the whole; however, there still seem to be some faint “flaws” in it, which could turn it a little less amazing. Please permit us (idle) readers to note a few below...