Lê Nguyên Tịnh
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Trong thế giới đang yên nghỉ | Hoa mặt trời | Thức giấc | Mùa hoa | Ngày trở lại những khu vườn | Đôi cánh của đêm  (thơ) 
Một ánh nhìn xuyên suốt thuỷ tinh / Không gian đẹp và bầu trời đẹp / Bức tranh treo trên chiếc khung không chiều kích... | An nghỉ giữa chân dung của không gian giấu mặt / du hành xuyên qua những tàn tro... | Mở cánh cổng cổ xưa / thực tại lẻn vào / những khóm hồng thắp sáng... | Hãy đến để làm nhân chứng / đoá hoa đang nở như mặt trời nhỏ / trong bàn tay sự thật... | Hãy trở lại những khu vườn / lắng nghe bài thơ của hoa hồng cất tiếng... | Trong sự thinh lặng của vòng cung / cánh tay của đêm nối dài / con đường bên trong phác họa một khuôn mặt hình vuông...

Trên trang giấy vô nhiễm | Thời gian | Khi mùa trở về | Trên trang giấy | Trong khu vườn mùa xuân | Bài hát | Ngày về của gió  (thơ) 
Viết trên trang giấy vô nhiễm / Những ý tưởng về căn nhà trống / Ánh sáng khúc xạ mặt trời của ngày bất tuyệt / Đức hạnh của lưỡi lửa bùng cháy... | Con đường chạy song song / Bên hàng chữ viết của tôi / Những tảng đá mù biết đi / Mặt trời chiều té ngửa vì trận cười toà nhà cao tầng / Mọc lên từ đám cháy của giờ... | Chim hót trên những tán cây / Nước hát trong dòng sông / Bên trên và phía dưới đều trống rỗng // Chim thắp lửa và chở mặt trời trên đôi cánh / Nắng tắm cho hoa / Cả trên lẫn dưới linh hồn tôi rung động...

Thơ sinh nhật | Bước ra | Settle | Nghi lễ tình yêu  (thơ) 
Đôi mắt không gian bơi trong chiếc hồ / thế giới của tháng hai trở nên trong suốt... | ... bước ra khỏi con đường / bằng những bước chân của đám cháy / bước ra khỏi khu rừng / bằng hương sắc của loài gai trắng... | ... chúng ta bước trên phế tích của chiếc bóng / để đi vào giây phút của sự cuồng nhiệt / để đi vào những quyển tự vị của trang giấy / những mẫu tự của sự yên nghỉ... | ... ôi chiều cao không bao giờ vói tới / sự trong suốt của chân trời không biên giới / trên viền mi kẻ màu xanh lam của biển...

New Year’s Resolution 2018 | Chào buổi sáng | Những ý tưởng một ngày lang thang | Sau mưa và gió  (thơ) 
Mỗi ngày tôi ngu xuẩn hơn / như tê giác húc sừng vào bóng tối / ngủ nhiều hơn thức như đá tảng / một mắt mở một mắt khép... | Con đường chào buổi sáng / với bước chân vắng mặt của những vì sao / bằng tốc độ phi thời / chúng tôi du hành qua ngày qua đêm / như chiếc thuyền không định hướng... | Thời gian dịu dàng / những ý tưởng của tôi lang thang / chuyến xe rỗng đi xuyên qua / thành phố yên nghỉ trong đôi cánh rừng lụa và gấm... | Trên chiếc giường của mưa và gió / những cây ngò thơm nằm ngủ / chúng mơ trở thành những bài thánh vịnh...

Trong mái hiên của ngày | Chẳng có gì trong lòng buổi chiều | Advent  (thơ) 
... thong thả, thong thả / chim đang hót / bầu trời đang mọc lông vũ / quyển sách bí mật về những nguyên âm đã mở ra... | Buổi chiều không có gì / ngoài chiếc ghế, bàn, tờ giấy, cây viết đang chảy mực / sự chờ đợi của cái tôi đang đến / và một hình dung từ về nỗi cô đơn... | ... không cần thành tựu điều gì cả / đong đưa như chiếc lá trên cành mùa xuân / trong chiếc lưới không gian xanh / và rong chơi như cánh quạt xoay trong nắng trong gió...

Tìm kiếm | Ngày lễ các thánh | Khi thời gian lên tiếng | Quà tặng | Thành phố thứ hai | Thở  (thơ) 
... đám mây bị mắc trong chiếc lưới không gian xanh / quyển sách sự thật vùng vẫy trong những chiếc lông vũ... | Một thiên thần mang dấu ấn vĩnh cửu / từ phía mặt trời mọc bay lên / mưa hát, gió nhảy, đất liền và biển cả hợp xướng... | Bàn tay trái đánh thức bàn tay phải / cùng bước vào giấc ngủ / trong chiếc giếng cạn chứa đầy sao... | Mở ngày như quà tặng / cánh đồng dâu chín dưới ánh mặt trời / gió say, nắng say, và những ngọn đồi nhảy như nai... | Trong đôi mắt của khung cửa / thành phố thứ hai của màu xanh / khuyếch tán trên mặt phẳng con đường...

Trung thu | Trong tiếng sấm | Những câu chuyện thời hiện tại | Trong chiếc nôi mùa xuân | Không tên | Tôn kính  (thơ) 
Điệu nhảy của thiên đàng trong điệu nhảy của âu lo / những con cá chép vượt qua vũ môn ánh sáng... | Một con lạc đà sinh ra trong sa mạc / đi qua lỗ kim tiếng sấm xanh / sợi chỉ bạc vá lại chiếc áo rách của thời gian... | Quá nhiều điều để nói / trong một tách cà-phê chứa đầy biển / vành môi cong như con thuyền... | Thở một hơi bước một bước / đời sống như một dòng sông... | Không tên là tên căn nhà / nơi không gian rực rỡ cư trú... | Tôn kính bóng tối / trong tim ngươi đoá hoa đang nở...

Đặt tên | Hoà tấu | Trái tim tôi | Gởi cơn buồn ngủ | Thơ tình tháng bảy | Sau giấc ngủ  (thơ) 
Tôi đặt tên sự mệt mỏi / cơn sấm xanh mọc rễ trong tách trà / cất cánh với buổi chiều hoà tan / cùng đại dương của sự thinh lặng... | ... tôi thức giấc như những dây đàn / trong bản hoà tấu của ngày và đêm... | ... sự thinh lặng của trái tim tôi / trở nên trò chơi thú vị của tiếng còi / và thanh âm cuồng nộ của đại dương / vào giây phút con tàu ra khơi... | Giấu cơn buồn ngủ trong một toà cao ốc / tôi thăm viếng nó giây phút này / bằng chiếc thang dây kết bởi những khoảnh khắc...

Chia tay tháng sáu với một cơn say | Một buổi trưa | Những thiên thần | Quê nhà | Rừng đêm | Trên chiều nghiêng của ngày  (thơ) 
... bạn du hành qua ánh mắt tôi / như một con sông / đừng ở lại, hãy ra đi những chuyến lưu vong / tôi sẽ nhớ, tôi sẽ nhớ, vì bạn mang theo / hình ảnh thiêng liêng của quê nhà chúng ta... | Rừng hương / chim ngủ / nhưng thân cây thức / và những vì tinh tú lang thang như kẻ không nhà... | Một buổi trưa để vá khâu / chiếc lưới âm thanh bị xé rách / tiếng nói của con đường vùng vẫy / như cánh chim sa lưới...

Trên con đường vàng | Bài hát của đêm | Khi mùa khép lại  (thơ) 
Những bước chân vàng trên con đường vàng / lá rơi và những ý tưởng của chúng ta / yên nghỉ trong trái tim của thinh lặng... | Bài hát của cá nhảy tung trong / chiếc lưới màu xanh của biển... | Vẽ những chiều kích đầy tinh tú / bằng một bức tường mỏng / khép lại khoảng cách của chim và không gian / với một tờ giấy trắng...

Khách trú | Dạ khúc | Dưới đôi cánh của cơn bão  (thơ) 
... tôi đi trong ý nghĩ của đêm / và đứng bên ngoài sự chuyển động / của âm thanh và ngôn từ như một kẻ lạ vô danh... | Trong trái tim của biển / tôi như con thuyền say, không phương hướng / không bến bờ và không nơi đến... | ... mở chiếc hộp ngũ sắc thời gian / tôi tìm lại chân dung của chính mình / để tham dự buổi dạ vũ hoá trang / với đám-đông-không-người / trên khung sàn của giây phút hiện tại...

Thứ Năm tuần thánh | Đôi cánh | Trên mỗi bước đi | Ngư phủ | Ân sủng | Tình yêu của tôi  (thơ) 
... giữa ngữ âm và tiết điệu câu chuyện về phục sinh / mái nhà của những mẫu tự thắp sáng / trong không gian ướp bởi men và nếp... | Vòng tay mở và khép và khép và mở / bạn bay ra bay vào như một cánh bướm / chiếc gương phản chiếu và xoá mờ / xoá mờ và phản chiếu trong lòng bàn tay thực tại... | Mỗi lúc ánh nhìn của tôi / hạ cánh trên chân dung bạn / đá tảng bắt đầu chuyển vận...

Bên trong khung cửa | Trái tim tôi mọc rễ | Trên dòng thời gian | Buổi sáng mùa xuân | Chúng ta phải vượt qua tất cả những dòng sông này  (thơ) 
... chúng ta phải vượt qua tất cả những dòng sông này / bằng đôi cánh của tiếng hát / bằng vó của những con sóng / chúng ta vượt qua biên giới của âm thanh / vượt qua biên giới của lời nói / vượt qua biên giới của màu sắc / vượt qua sự khôn ngoan của ý tưởng và sự trơ lì của đá...

Hương xưa | Khiêu vũ trên con đường | Từ một chỗ ngồi trong lòng thời gian | Tỉnh thức  (thơ) 
Trong nắng tơ vàng / con chim đuổi bắt những con cá / đám mây thả lưới vây bủa không gian / trên chiếc võng màu xanh mặt trời nằm ngủ / ý nghĩ nhàn rỗi của tôi là những cột trụ / chống đỡ cánh gió đang say vì nhan sắc mùa thu...

Bên dưới những cánh gió | Tháng giêng | Những mùa của thời gian | Cơn sấm xanh | Giờ sinh của những vì sao | Ngọc lan  (thơ) 
... tung cánh trong không gian mùa hè / một nơi chốn trong mặt trời / chiếc lưới màu sắc của mê cung và mê lộ / chúng ta hoàn tất chân dung / bức tranh thời hiện tại của đời sống... | Một cánh chim, và hai cánh chim / đậu trên cành mùa xuân đậu trên cành không / chúng ta mọc cánh cùng bay / với chim và với bầu trời / bầu trời nở tung như một chiếc pháo hoa...

Mùa gặt [20] | Giao thừa | Bài hát của biển | Đêm về | Vương quốc mùa hè  (thơ) 
Gặt chỗ không gieo / khu vườn đêm đầy dấu chân của mặt trời và phế tích / đặt bước trên con đường / không hình thể và không chân dung / màu vàng của ánh sáng đầm đìa như mồ hôi / người nông phu trên bờ ngực bình minh / giẫm nát đường biên khởi đầu / mỗi khoảnh khắc là bệ phóng... | ... một tỷ ngôi sao được ướp trong chum vại / của người nội trợ như cà muối / người nông phu ăn chúng vào những buổi bình minh / trước khi đặt luống cày mới trên cánh đồng ánh sáng...

Trên cánh bay thời gian | Chờ đợi | Trong chiếc lưới của sắc màu | Trong khu rừng của ánh sáng | Quà tặng tình yêu  (thơ) 
... trên cánh đồng không biên giới thời gian / nhân loại được gieo và chín tới / như những gié lúa miến mọng sữa... | Xây một ngôi đền trong nắng / đỉnh tháp che rợp không gian / đọng lại nơi khung cửa sổ / mở ra khu vườn hướng dương... | Tự làm rỗng như căn phòng / đầy mạng nhện thời gian / mắc trên chiếc khung / không chiều kích và không màu sắc...

New Year’s Resolution 2017  (thơ) 
Tôi thức lúc tôi ngủ / bung cánh như đoá quỳnh trong đêm / tôi đi lúc tôi ngồi / những bước chân của mặt trời / trên tàn tro đám cháy / tôi hát những lúc tôi thinh lặng / giai điệu của lửa, của dây đàn ghi-ta / và của âm thanh vô ngôn...

Giáng Sinh & 5 bài thơ khác  (thơ) 
Những trái lựu say trong nắng hạ / sân phơi lúa xoay vần cùng cánh gió / chiếc cối xay quay tít cùng những hạt lúa vàng / vũ điệu valse xanh của mùa gặt... | Ngươi phải sục sôi trong tâm can / để hoa trái mùa xuân chín tới / cành nhánh của ngươi là những cánh tay ôm sự sống...

Trong khu vườn ánh sáng | Khải huyền | Mùa gặt [16]  (thơ) 
Một bước về hướng đông / hàng cây dừng lại soi bóng / ánh sáng tan chảy nụ cười đầu ngày... | ... giữa tôi và ngai vàng là biển thuỷ tinh / chính giữa là những con thú nhiều mắt và mọc sáu cánh... | ... tôi thu liễm những trái nho chín / và những vì sao trong khu vườn của chúng ta / chúng ta sẽ ở lại với chiếc liềm / để chờ mặt trời mùa xuân chín tới...

Giữa mùa xuân | Mùa gặt [11]  (thơ) 
Giữa mùa xuân lối đi đầy hoa rụng / con đường dẫn vào trái tim anh / con đường chúng ta hành hương / vào ngôi đền ngập ánh sáng và sắc màu... | Dựng một toà nhà cao tầng trong thân cây / tôi chôn bóng tối bằng những chiếc rễ / chờ nó bay lên cùng ánh sáng / trong ruột con quạ cánh đồng trổ hoa...

Những đôi cánh | Khi đám mây bị xếp vào chiếc rổ | Vòng cung không bao giờ ngủ  (thơ) 
Cơn buồn ngủ của tôi đập cánh / như một bầy chim sáo về tổ / trên hàng cây sao / khi những hàng chữ nhoè đi / dưới những bước chân của dòng mực... | ... trên chiếc ghế xích đu buổi chiều / màu xanh của không gian / và ánh sáng tinh khiết của mặt trời tháng mười / cùng vui chơi và ca hát / như những trẻ thơ trong khu vườn thời gian... | Mùi vị những quả hạnh nhân đắng / bị nắm bắt bởi chiếc lưới / của không gian đông lạnh...

Khung cửa mùa xuân | Những hình dung từ  (thơ) 
... khi hàng cây thinh lặng / tôi nghe tiếng nhịp chân / con đường vọng lại / ca khúc của muối và biển / những chuyến lên đường của chúng ta... | Trái tim cơn sấm hoang dã / yên nghỉ trong chiếc nôi của tĩnh lặng / mỗi nốt nhạc vàng / ngân vang trong tiếng cồng / va chạm cố tình bởi đôi cánh lửa / trên khuôn mặt của đá...

Mùa gặt [1-3]  (thơ) 
Miệng tôi đầy tiếng cười / môi tôi đầy những bài hát / trái tim tôi đầy những đám cháy / của mặt trời trong mùa gặt... | Bài hát của đá nằm trong bài hát của lò rèn / phát ra ống thổi lửa / được hát lên bởi chiếc rìu và lưỡi cuốc / đôi cánh của lửa nằm trong / đôi cánh của những vì sao... | Sợi chỉ bạc xuyên qua lỗ kim ý tưởng / đẻ ra con lạc đà gù lưng / vì phải thồ thiên đàng cho các thánh...

Mỗi buổi sáng | Bức tranh một ngày mưa | Khúc hát ngày xuân  (thơ) 
Màu xanh bận rộn với cánh cửa / mở ra và đóng vào / mỗi khi mùa xuân thay chiếc áo mới / bàn tay tôi bận rộn khép lại giấc mơ... | Trong không gian xám / khu vườn còn ngủ thiếp / những khóm hoa nằm mộng / đá tảng nhắm một mắt trong hồ nước... | ... khu vườn xuân mọc cánh / con đường nối dài vô tận / sóng đại dương là những biến tấu / bản hợp xướng tân hôn của bầu trời và trái đất / và chúng ta là những khách lãng du muôn thủa...

Bài phúc âm của tháng chín  (thơ) 
Giăng chiếc lưới không nắm bắt / những ý tưởng vương vãi trong đám gió rối mù / đôi mắt của cánh rừng - kẻ tòng phạm - mở ra / như khung cửa để chiếc bóng của mặt trời / lách vào bắt đầu những đám cháy / trên đỉnh tháp của trời đông...

Sự khởi đầu của chuyến đi | Nhìn từ khung cửa màu xanh  (thơ) 
Bầu trời là đôi cánh / mở rộng và trương nở / cho đến khi tan biến vào / thành phố ẩn cư của thinh lặng... | Lửa nổi loạn trong bụi gai / mặt trời ẩn cư trong trái tim đá tảng / ngôn sứ xuất hiện / trong những đám cháy và tàn tro...

Dạ quỳnh | Resolutions  (thơ) 
... bước thêm nhiều bước nữa / cho đến khi con đường dài ra đến vô tận / tôi đặt tên cho nó là phi thời / và ghi trong trái tim nó / một sự thinh lặng vĩnh viễn / cái chết thiêng liêng của đoá quỳnh trong đêm... | ... cuối cùng tôi tập sống / như kẻ nhàn rỗi và vô tâm nhất trần gian / để chứng kiến những giây phút hiện tại / hiển lộ chân tướng trong mỗi cái chết...

Bữa tiệc của ánh sáng | Mười ngón tay cháy bùng dĩ vãng  (thơ) 
Ngày thanh xuân hạnh đào trổ hoa / những con châu chấu béo mập / cây phong điều đâm chồi nẩy lộc / và những tia sáng bình minh / trên đường đi về nhà vĩnh cửu... | ... đập nát cơn điên xanh / sáu dây phù thuỷ cuồng nộ / như những con sóng và thanh gươm / màu xanh bất tử của trái tim...

Của cải trên thiên đường thì miễn đóng thuế | Bốc cháy với tiếng cười | Giao ước mới  (thơ) 
Của cải trên thiên-đường-nỗi-buồn / miễn đóng thuế / tăng theo cấp số nhân / khi đêm mọc cánh bay với những vì sao... | Ngôn từ đầu ngày bốc cháy / chúng ta bốc cháy với tiếng cười / và những con sóng màu xanh... | ... khí hậu của những mẫu tự mới / bí mật khai sinh giao ước mới / của đôi cánh lửa < > / trong những giấc mơ nhảy múa trên bờ vực...

Cây [7-9]  (thơ) 
... không nằm trong gió / nhưng cành nhánh của ngươi bay cao / mỗi khi trái tim ta đập rộn ràng / những con sóng vô hình... | Một mục tử chăn gió và đá tảng / dưới lớp da của nước và trái cây / dưới bề mặt của những hạt lúa mì... | Ký ức giấu trong gió / dấu chân lưu lại trong sách của lửa / giẫm trên hàng kẻ dọc và ngang / những chiều kích trừu tượng...

Cây [2-6]  (thơ) 
tôi thở bằng lá phổi xanh của cây / tôi hát như phấn nhụy / của hoa đào bay tung / lên không gian mùa xuân... | Mưa rơi trên thân thể ngươi / ta rơi trong mưa / sự va chạm giữa không gian và thời gian / nẩy mầm như những vì sao / trong khu vườn dạ yến của mộc tinh và thổ tinh...

Hành hương | Phiên bản | Cây [1]  (thơ) 
... tôi thất lạc trong không gian vô cùng của người / như hạt bụi vừa thức giấc... | Người biết những bước đến / những bước đi của tôi / vì người là tấm bản đồ / của mê cung và sự khúc chiết... | ... ngươi ấp ủ những hạt giống / của sự thinh lặng / và màu xanh mênh mông...

Ý chí chúng ta vô nhiễm  (thơ) 
Cái miệng chiếc loa bị ô nhiễm / lịch sử biến thành con rắn / nham hiểm và tráo trở / lá cờ màu máu khoác lác bách chiến bách thắng / đầu độc không gian và những cơn gió / từng tung hô nó...

Ngài Bồ-đề-đạt-ma  (thơ) 
... Thảo hài một chiếc / ta bước qua giấc mơ như một cánh bướm / ta nhảy qua tiếng gầm thét / của sinh và tử như một con sư tử trắng...

Mẹ ra đi như cơn gió  (thơ) 
... Mẹ chỉ hoà tan vào không gian / vô tận như cơn gió mùa xuân / để con tái sinh mãi mãi / như bình minh mỗi ngày / trên quê hương chúng ta...

Hãy thở trên tôi  (thơ) 
... ôi sông, núi, và biển của tổ quốc / hãy thở trên tôi / để tôi hoà tan với người / trong những niềm đau, sự trăn trở / và sự phục sinh sau cùng của chúng ta...

Tháng tư, chim và cá  (thơ) 
Mỗi khoảnh khắc một mặt trời chết đi / một mặt trời được sinh ra / nấm mồ của chúng bay lên / như những cánh chim / mặt trời phương đông không bao giờ chết...

Trong trái tim con đường  (thơ) 
Những chuyến xe đi qua trái tim con đường / tiếng động thở trong lá phổi của nó / mọc lên những thân cây / mặt trời tháng tư hạ cánh / trên màu xanh của cành là lá...

Những cái tên trong một ngày mưa  (thơ) 
Tên của gió là mưa / gió du hành trên những mái nhà xám nâu / là màu và chứng tích của thời gian / mưa nằm trong lòng của gió / mưa chuyển hoá trong lòng tôi / thành dòng sông thơ ấu...

Cư trú trong cánh rừng tháng ba đang chờ đổi màu | Interbeing | Đồng sinh | Cung điệu của thời gian  (thơ) 
... lúc này tôi chỉ là con đường trắng / không được định nghĩa / nâng những bước viễn hành của bạn / như đường chân trời / không biên giới của vầng thái dương... | ... lúc tôi tự khép lại / hắn lao vào cõi mênh mông / như một vì sao khuya... | Tôi trở thành một thân cây / ánh sáng đi xuyên qua / như sự minh xác / về sự có mặt của một chân tướng khác... | Khung cửa tiếp nối khung cửa / để mặt trời bước ra và bước vào...

Triduum | Những ý nghĩ buổi sáng thứ sáu tuần thánh  (thơ) 
Tôi canh thức mỗi khi sự chết đến gần / bóng của nó đổ xuống trên thân thể hùng tráng của mặt trời / xoá những dấu chân thời gian... | Buổi sáng xâm chiếm đầu tôi / như một đại dương / toàn thân tôi biến thành màu xanh của sóng / ý tưởng biến thành / những chiếc buồm viễn du...

Cất cánh  (thơ) 
... cất cánh như lửa của mùa gặt / tôi thiêu đốt những bước chân của chính mình / như mỗi giây phút mặt trời / thiêu đốt trái tim của nó để thanh luyện / để sáng tạo bình minh mới // tôi cất cánh như màu xanh của chiếc rễ / mọc trong giấc mơ mỗi đêm...

Một bước đến và một bước đi  (thơ) 
Bình minh theo sau bình minh, gọi là mặt trời / đêm tiếp theo đêm, gọi là mặt trăng / một bước nhảy nối tiếp một bước nhảy / gọi là tinh tú và mỹ học của vực thẳm / một chuyến xe đến một chuyến xe rời khỏi sân ga...

Bài thơ tình thứ chín mươi hai, chín mươi ba, chín mươi bốn, chín mươi lăm  (thơ) 
... xin người hãy làm cho linh hồn tôi thanh khiết / bằng những tia sáng của mặt trời / bằng những ngọn sóng của không khí... | Xin cho biển của tinh chất / biển của mật ong / biển của rượu ;/ biển của sữa / biển của nước ngọt ngào / tưới lên tôi với những giọt tận hiến của chúng...

Bài thơ tình thứ chín mươi, chín mươi mốt  (thơ) 
... hãy để tôi thinh lặng / hãy để tôi yên nghỉ / tôi dâng tặng Người thanh âm của tim tôi / tôi dâng tặng Người hơi thở của buồng phổi tôi / tôi dâng tặng Người sự thanh tịnh của linh hồn tôi... | ... tôi tiến vào không gian của bạn / bằng chiếc thang của thanh điệu / chúng ta cùng cất cánh như lời kinh khuya...

Bài thơ tình thứ tám mươi tám, tám mươi chín  (thơ) 
Một giờ để bạn chín tới / và một giờ để tôi gặt hái / trái dâu mật ngọt của riêng lòng tôi / tôi thao thức trên nền nhung đen của bạn... | Ôi linh hồn của ta ơi / ta đã hiến dâng ngươi mọi thứ / ngay cả tài sản cuối cùng của ta / cho đến khi ta trống rỗng...

Đức Phật  (thơ) 
Ánh sáng ôm choàng bóng tối / trong vòng tay của Ngài / thời gian nở như những thân cây trường thọ / trên đôi cánh tay rắn chắc của Ngài / những chiếc rễ của chúng là màu xanh / vương giả ánh sáng mùa xuân / con đường tỉnh thức trên mỗi bước chân của Ngài...

Bài thơ tình thứ tám mươi bảy  (thơ) 
... một tia sáng trong đá tảng / để đánh thức mặt trời / một khung cửa sổ trong linh hồn tôi / để bạn ghé lại như một ánh sao...

Đọc tập thơ “mở chữ” của Vương Ngọc Minh  (thơ) 
... trên mỗi bước tôi giẫm trên con đường / thời gian phục hoạt như / một phép lạ nhiệm mầu // thật ra tôi không hề cất bước bao giờ / tôi chỉ xoay như cánh quạt gió / trong những buổi bình minh mùa xuân...

Bài thơ tình thứ tám mươi lăm, tám mươi sáu  (thơ) 
... bạn là luống cày mặt trời / tàn bạo và nhân ái của linh hồn tôi / cánh đồng mùa gặt những ngày cuối năm... | ... cùng khiêu vũ với anh / nhịp đập lồng ngực của chúng ta / làm cho những vì sao say điên dại...

Bài thơ tình thứ tám mươi ba, tám mươi bốn  (thơ) 
Tôi chẻ thinh lặng / để em một nửa, tôi một nửa / của tôi là ý tưởng, của em là ngôn từ / chúng ta cùng hiển lộ trong thanh âm bài tụng ca phát ra trên / đường bay của những thiên thần... | ... âm thanh của người là sự thinh lặng uy nghiêm / tôi rơi trong không gian trong suốt của người / êm ái như tiếng kèn trumpet...

Chúng ta tan biến vào con đường như những chuyến xe trống  (thơ) 
Đêm hoà tan trong bình minh / như bạn tan biến trong tôi: một cánh bướm / một giấc mơ và một hỗn hợp không sắc, không màu / thân cây hoà tan trong không gian / bạn hoà nhập vào tôi như một chiếc bóng / một quá khứ, một kỷ niệm và một bước đi tới / trên hành trình vô định...

Bay đi như một cánh chim  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM ĐINH CƯỜNG (1939-2016)] ... tôi lao vào bầu trời xanh vô tận / không màu không sắc / tôi vẽ một bức tranh vô hình / chiều kích vô biên của bình minh // tôi chết lịm trong thinh lặng, trong lửa / trong thơ, trong sắc màu / như một sự tận hiến thơ mộng...

Bài thơ tình thứ tám mươi, tám mươi mốt, tám mươi hai  (thơ) 
Em là tia nắng trong anh / để anh cảm nhận mùa hè rực rỡ / trong ánh mắt của những tình nhân... | ... ôi màu xanh quý phái / bầu trời tháng giêng của tình yêu / mọc rễ trong vầng thái dương / hãy làm xanh những chiều sâu của sự hiện hữu tôi mãi mãi... | ... mỗi khi không gian của chúng ta vỗ cánh / ngày xanh mãi trong những giấc mơ xa xưa của chúng ta...

Bài thơ tình thứ bảy mươi chín  (thơ) 
Ngày em yêu anh / khu rừng vươn lên như cánh bướm / những hàng cây bay / trên bầu trời mộng tưởng của anh / cuộc lãng du vô tận / và dòng suối nói lời thầm thì của lòng anh / buổi chiều lên men trong ly rượu vang / mặt trời mùa hạ say trong nghi lễ của tình yêu / những cánh chim cất tiếng / bài hát giao ước của riêng chúng ta...

Bài thơ tình thứ bảy mươi bảy, bảy mươi tám  (thơ) 
Dâng hiến cho con đường những bước chân / khai phá trần gian / chúng ta hành hương qua tháng chạp / sự thanh nhã của thời gian / mở năm cánh cửa như năm phương vị / của sự khởi đầu và sự tận cùng... | Tôi làm bản tổng kết về thời gian của chúng ta / nó được biểu hiện bởi những lần chúng ta / thật sự gặp gỡ và trò chuyện với nhau / những câu chuyện chỉ khởi đầu / và không bao giờ chấm dứt...

Những khuôn mặt  (thơ) 
Những khuôn mặt của chúng ta / là những bản tiểu sử của chính chúng ta / chúng ghi lại những đức hạnh / những sự lừa dối / những lần chúng ta vấp ngã / cũng như mỗi khi chúng ta đứng dậy...

Những bài học sau cái chết  (thơ) 
Học từ tiếng cười / hoả táng niềm đau và rắc tàn tro / trên đại dương dư âm của lửa và tiếng sấm / học từ mùa xuân / chôn vùi những thở than của mùa đông / như chôn vùi xác chết của thời gian / và phục sinh linh hồn của nó / trên màu sắc bất tử của hoa hồng...

Những lời cầu nguyện  (thơ) 
Hàng cây trong buổi sáng mùa xuân / là lời cầu nguyện của tôi / để những con ong mật và những cánh bướm / hoá thân trong giấc mộng của chúng ta...

Du hành trong sự thinh lặng  (thơ) 
Tôi du hành trong sự thinh lặng / nó đưa tôi qua những bến / dòng sông như thân thể giấc mộng / và con thuyền nhổ neo / vào lúc những vì sao di động...

Bài thơ tình thứ bảy mươi lăm, bảy mươi sáu  (thơ) 
Làm cho sắc trở thành không sắc / mỗi sắc màu thời gian trở thành mỗi mùa xuân / và khu vườn riêng của chúng ta trở nên thiêng liêng và bất tận / những đoá hồng biết phát ngôn và suy tưởng... | Lời của người là rượu / những sờ chạm của người là lưỡi lửa / hãy làm cho tôi say, ca hát và nhảy múa / trong nghi lễ tiến tụng người...

Mặc niệm  (thơ) 
Trước biển tôi mặc niệm những con sóng / đã chết bên trong chiếc vỏ con hàu / những cánh hải âu đã chết / trên mỗi đường bay của chúng / mặt trời hấp hối trong ánh sáng / của nó những buổi hoàng hôn...

Bài thơ tình thứ bảy mươi bốn  (thơ) 
Ước gì anh có thể xây những bậc thang / để đưa chúng ta đến những vì sao / anh sẽ hái những trái mơ / dâng hiến cho tình yêu của chúng ta...

Bài thơ tình thứ bảy mươi ba  (thơ) 
Hãy là tình yêu của anh / không ai có thể làm vơi lòng khao khát cháy bỏng này / ngọn lửa đam mê bùng cháy trong tim anh / cơn dông cuồng nhiệt trong lồng ngực anh...

Bài thơ tình thứ bảy mươi mốt, bảy mươi hai  (thơ) 
Mặc dầu đêm vây khốn tôi / như quân thù bao vây thành luỹ / ánh nhìn của em giúp tôi / đứng dậy như ánh sáng của vầng thái dương... | Tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong thời gian / tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong không gian / tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong bóng tối và trong ánh sáng / tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong sinh và trong tử / tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong những thiên đường...

Bài thơ tình thứ sáu mươi chín, bảy mươi  (thơ) 
Mở cánh cửa hướng đông / bạn bước vào nội giới tôi như ánh bình minh / bằng đôi cánh của mặt trời / chúng ta bay cùng ngày / bao vây chúng ta là khoảng cách rỗng... | Người là sự tiếp diễn / con đường hiện tại của tôi / hứa hẹn một không gian phi vật lý / có khả năng thêu dệt, nối kết quá khứ và tương lai / tôi là những vòng tròn dang dở...

Bài thơ tình thứ sáu mươi tám  (thơ) 
... trong vòng tay vĩnh cửu / tôi trở thành con thuyền / bạn trở thành biển / chúng ta gặp gỡ trên ngọn những con sóng / khiêu vũ và sáng tạo / những sắc màu của niềm hân hoan...

Bài thơ tình thứ sáu mươi bảy  (thơ) 
Tôi ngồi trên chiếc ghế không chân / tựa lưng vào buổi chiều không đáy / ngả đầu vào đôi cánh của ý tưởng / thả trôi tự do trong vòm ngực người / hải cảng an bình của tình yêu...

Bài thơ tình thứ sáu mươi lăm, sáu mươi sáu  (thơ) 
Một supertram chạy xuyên qua thành phố / nơi cư trú của dân cư màu xanh / nắng và gió mùa xuân / là chiếc lưới đón bắt nỗi cô đơn / và giấc mộng của khách viễn phương / anh không có mặt nơi đó / em ơi, anh không bao giờ có mặt nơi đó / vì cơn sốt phấn hoa đã mang anh đi xa...

Bài thơ tình thứ sáu mươi bốn  (thơ) 
... xin miệng sông của tình yêu / mở ra bao dung để tôi trôi / vào vòm họng người / như một con sóng dâng hiến...

Bài thơ tình thứ sáu mươi mốt, sáu mươi hai, sáu mươi ba  (thơ) 
... Du hành và cùng thời gian lên men / mặt trời của tôi mọc những cánh tay / ôm choàng em mùa xuân mới / tôi say như cánh chim lửa...

Bài thơ tình thứ năm mươi chín, sáu mươi  (thơ) 
... tôi trưởng thành trong nét đẹp tuyệt hảo của người / như thành phố tráng lệ của thời gian / tôi được tái tạo và lớn lên / trong không gian an tĩnh của người / như cung điệu trường ca tình yêu...

Bài thơ tình thứ năm mươi bảy, năm mươi tám  (thơ) 
... thiếu vắng sự hiện hữu của người / tôi như cánh đồng khô hạn / như ý tưởng không thể cất cánh / thiếu vắng dung nhan người / dù chỉ một phút phù du / luống cày mùa xuân / của linh hồn tôi mãi mãi vô sinh... | Vì ta, hãy ngừng, cơn bão hung tợn / tình yêu là cột trụ vô hình cầm giữ ngươi / vòm ngực tình yêu là vịnh ẩn trú an toàn / cho những chiếc buồm yên nghỉ...

Bài thơ tình thứ năm mươi sáu  (thơ) 
Tôi khám phá bằng đôi mắt của bình minh / một con đường hình thành / giữa khoảng trống của chúng ta / thân thể nó màu xanh của chân trời / phảng phất mùi vị của đại dương / chúng ta có thể du hành trên thân thể nó...

Giấc mơ  (thơ) 
... con sâu đêm / cắn vào gân lá / để lại những vết răng hồ nghi / nhắc tôi nỗi ám ảnh / vết rách của trái tim / tiếng còi xe lướt qua / con đường chết điếng / đi qua hết một đêm / còn những vì sao / đứng khóc...

Lên đường  (thơ) 
... ngươi con tuấn mã thời gian / làm ta chóng mặt / nhưng ta sẽ cưỡi lên ngươi / để làm chuyến viễn du / thong dong với gió mùa xuân / đang chờ ta bên ngoài cổng thành...

Bài thơ tình thứ năm mươi bốn, năm mươi lăm  (thơ) 
Xin hãy khép vòng tròn của người lại / tôi sẽ khởi đầu và lên đường mãi mãi / như khách lữ của tiết mùa và thời gian / tôi sẽ đổi mới luôn / không bao giờ quá hạn và cũ kỹ... | ... trong sự thinh lặng của người / tôi nằm cuộn tròn, yên nghỉ như nốt lặng / trong bản hợp tấu mùa xuân...

Chúng ta hãy là sự thay đổi  (thơ) 
... chúng ta muốn trái tim thế giới biết rung động / trước cảnh một em trai Việt / giơ tay kiên cường phản đối bạo quyền / cướp quyền sống của dân / chúng ta muốn thế giới thay đổi / không còn những kẻ ăn mày không nhà / sống dưới gầm cầu / bán máu để nuôi sống gia đình...

Bài thơ tình thứ năm mươi, năm mươi mốt, năm mươi hai, năm mươi ba  (thơ) 
... ôi tình yêu / xin hãy trỗi dậy trong linh hồn tôi / như cơn thuỷ triều, như một vũ công thượng thặng / và như tiếng cười bất tận... | ... giữa chúng ta luôn luôn / có đời sống bất tử của những giấc mơ... | Người in lên trán hư không / vết chàm như kẻ nô lệ / và ký thác vào nó những ý tưởng / lấp lánh như ánh sáng... | ... hãy đánh thức tôi bằng ngôn từ / thinh lặng của dòng sông...

Trên đỉnh mùa đông là nỗi nhớ  (thơ) 
Phía sau bức tường / là không gian câm, vô sinh / nhánh hồng bị tỉa cụt / vì lời nguyền của mùa đông / chỉ còn những cây gai / hình như muốn đâm / vào trái tim mặt trời nhỏ / những vết máu loang vô hình...

Bài thơ tình thứ bốn mươi tám, bốn mươi chín  (thơ) 
Tôi đứng trước người như đá tảng / trước nghệ sĩ điêu khắc tài ba / xin hãy hoàn tất tác phẩm thiện hảo / của người trong linh hồn tôi / xin hãy biến những trang chữ bất toàn của đời tôi / thành những câu thơ trang nhã nhất của người... | Ôi tình yêu, tôi ước giây phút cuối tôi / là cơn say bất tận như con ong mật / trên cánh hoa hồng mùa xuân / và nằm chết trong vòng tay / mặt trời của người với giấc mơ...

Bài thơ tình thứ bốn mươi bốn, bốn mươi lăm, bốn mươi sáu, bốn mươi bảy  (thơ) 
Trên những bức tường của tự do / tôi treo màu xanh của biển / trong những giây phút chờ đợi và hy vọng / tôi treo màu vàng linh hồn tôi / khi nó bốc hơi và bay đi / như linh hồn mùa thu... | Con đường đến nhà em trở nên mới mẻ / vì nó luôn trở lại trong anh / in dấu bước chân của mặt trời bên trong ta... | Hãy để tôi tìm người / trong nỗi khao khát của linh hồn tôi / tôi khao khát lửa dẫn dắt mỗi bước đi / và con đường cháy lên rực rỡ... | ... những giây phút hiện tại của tôi / là những thân nho / trong khu vườn thiêng liêng của người / xin hãy nuôi dưỡng, làm cho tôi chín tới...

Bài thơ tình thứ bốn mươi mốt, bốn mươi hai, bốn mươi ba  (thơ) 
Tôi ước được tan, biến / trong không gian thiêng liêng của người / như giọt nắng đầu ngày... | Không gian bên trong chúng ta hướng ngoại / diễn giải màu sắc thế giới chung quanh / khu vườn có thật, mặt trời có thật / và mùa xuân đang chín... | Giữa em và tôi là một hơi thở / vừa đủ khoảng trống cho một cánh bướm biến hình / xuyên qua các biên giới...

Bài thơ tình thứ ba mươi chín, bốn mươi  (thơ) 
... hãy mang tôi lên đường mãi mãi / và làm cho tôi chín tới / như những quả nho trong khu vườn tình ái / hãy làm cho tôi quay mãi như cối xay gió / trên cánh đồng thiêng liêng của người, ôi tình yêu... | ... người tự do biến tôi trở nên một hành tinh nhỏ bé / trong vũ trụ bất tận của ngươi / tôi sẽ mãi chuyển động không ngừng / để ca tụng sự lớn lao và kỳ diệu của người...

Bài thơ tình thứ ba mươi sáu, ba mươi bảy, ba mươi tám  (thơ) 
Hãy đến với anh bằng sự phiêu lưu của ánh sáng / để anh nhìn thấy em trên những ngọn của ý tưởng / trên mái tháp của thánh đường thời gian... | Hãy là chiều dài của những con đường / hành hương nội giới anh / mỗi bình minh đưa anh đến đường chân trời / chúng ta sẽ hoà âm bằng giọng soprano của gió / và giọng alto của biển...

Bài thơ tình thứ ba mươi bốn, ba mươi lăm  (thơ) 
... mỗi cảm xúc của anh như bản hợp xướng / khởi động trong linh hồn / mưa, nắng, gió, tiếng sóng và khúc vĩ cầm mùa đông / để diễn giải ngôn điệu tình yêu... | ... lửa là lời nguyện / để cảm xúc anh cháy rực rỡ trong lò tình yêu / mỗi lúc nhớ đến em...

Bài thơ tình thứ ba mươi hai, ba mươi ba  (thơ) 
Em hiện hữu trong mọi ý tưởng anh / như dòng sông, như lửa và như đôi cánh / anh ca hát, anh xướng thanh như cây vĩ cầm / trong nghi thức song tấu... | ... em là ánh sáng của bình minh / anh là bóng tối của cô đơn / anh ước biên giới giữa chúng ta luôn xoá nhoà / mỗi khoảnh khắc chúng ta yên nghỉ trong đôi cánh của tình yêu...

Bài thơ tình thứ hai mươi chín, ba mươi, ba mươi mốt  (thơ) 
Hãy là thân thể của dòng sông quê nhà / trong lồng ngực anh, em nhé / anh sẽ đánh thức em bằng / những bình minh của linh hồn anh... | Nếu anh chết đừng gởi anh về với đất / hãy để thân xác anh trở về với những giấc mơ / và linh hồn anh trở về với lửa...

Bài thơ tình thứ hai mươi bảy, hai mươi tám  (thơ) 
Sự hiện hữu không âm thanh của thời gian / nâng tình yêu lên như cung đàn / hãy đến với anh bằng tiết điệu của sự thinh lặng / vì sự thinh lặng của ngôn từ em / là đôi cánh thần tiên che chở / nỗi cô đơn muôn thủa của anh...

Bài thơ tình thứ hai mươi lăm, hai mươi sáu  (thơ) 
... biểu lộ thầm lặng của nhan sắc / và chiều sâu của tâm hồn em / là định nghĩa của riêng tôi / về sự hùng biện và sự sống động / của ngôn từ tình yêu...

Bài thơ tình thứ hai mươi ba, hai mươi bốn  (thơ) 
Hãy ngả vào vòng tay anh / không gian của bức tranh ấn tượng / anh sẽ ôm choàng em, ôi sắc màu / thiêng liêng và hạnh phúc... | Bạn là cú lách mình gọn gàng và bí mật / như bóng tối khi những vì sao / giao lại nhiệm vụ canh thức cho trái tim tôi / để lại vết thương / đường chân trời bình minh mới...

Bài thơ tình thứ hai mươi mốt, hai mươi hai  (thơ) 
... tình yêu ơi, hãy tinh luyện tôi / bằng tinh chất của ngươi / để tôi trở nên một người tình lịch lãm / hãy biến tôi thành người thợ săn / đi tìm và chờ đợi những giây phút thực tại...

Bài thơ tình thứ mười chín, hai mươi  (thơ) 
Mỗi lúc em cất bước / mùa xuân của anh bước theo trải lối / thảm cỏ xanh, không gian xanh, nắng vàng / những người thợ gặt trên cánh đồng / mặt trời trong lòng thế giới mới / cánh quạt gió xoay tít như trái tim hồn nhiên của anh / cùng cất tiếng vinh danh...

Bài thơ tình thứ mười bảy, mười tám  (thơ) 
... Tôi đếm một chiếc lá, và hai, và ba / chúng là một, và chúng ta là một / là sự thinh lặng, là một khoảng trống / là một bức tranh tĩnh vật / tôi gọi tên mùa thu / em là mùa thu trong tâm tưởng tôi / tôi vàng và tôi rơi trong không gian của em / sự chết rực rỡ của sắc màu...

Buồn như note nhạc đang rơi (*)  (thơ) 
... tôi rơi như một nốt nhạc / trong tiếng hát hoang liêu của bạn / như rơi vào cổ họng của thinh không / một loài chim không tên và vô tướng...

Bài thơ tình thứ mười bốn, mười lăm, mười sáu  (thơ) 
... Bạn là ly cà-phê buổi sáng / thức tôi dậy sau giấc mộng / vị đắng, gió, nắng và hương thơm của bạn / tan trên đầu lưỡi tôi như một người tình // bạn là giọt rượu thấm trong cổ họng / để tôi bùng cháy mỗi lúc cô đơn / để tôi say như sóng đại dương...

Bài thơ tình thứ mười một, mười hai, mười ba  (thơ) 
... Đến với anh và ra đi như những con đường / để anh nhìn thấy em trong / đám rước lễ hội mùa xuân / trên những lối đi của mặt trời, mặt trăng và những vì sao / trong bầu trời đen thẳm của lòng anh...

Khung biên vô hạn  (thơ) 
Phun vọt từ miệng núi lửa / tôi là nhân chứng trung kiên và nhiệt thành / của sự nổi loạn, phá huỷ và sáng tạo / như ý tưởng của kẻ mù và điếc / tôi bay cao, bùng thoát và lan toả như ánh sáng / tôi khiêu vũ như những vì sao / trên bầu trời mỗi đêm...

Bài thơ tình thứ sáu & bảy, tám, chín, mười  (thơ) 
Sắc màu mùa thu / vẽ trong tâm cảm tôi một bức tranh / siêu thực như quá khứ / siêu nhiên như hiện tại / trừu tượng như tương lai / tôi luôn luôn nhìn ngắm nó / một chấm đen trên nền trắng / phát triển nhanh theo cấp số nhân / trở thành nỗi ám ảnh thường trực / thú vị và thơ mộng...

Bài thơ tình thứ tư | Bài thơ tình thứ năm  (thơ) 
... mỗi giây phút hiện tại / tôi nở như một đoá hoa trường cửu / vì sự hiện hữu thiêng liêng và vô hình của bạn... | Bây giờ mặt trời đã lên cao / anh bùng vỡ xuyên qua chiều kích / không gian và thời gian / trong lãnh địa của em...

Bài thơ tình thứ ba  (thơ) 
Hãy thiêu đốt định mệnh tôi / bằng sự hiện hữu kỳ diệu của bạn / tôi - phiên khúc mùa thu / diễu hành qua những con đường đang lên men...

Bài thơ tình thứ hai  (thơ) 
Mùa xuân là mộ phần của anh / anh lấp đầy lồng ngực mình / những bình minh của phương đông / để hiển lộ đường chân trời trong đáy mắt em...

Bài thơ tình thứ nhất  (thơ) 
... đừng ôm giữ ý tưởng hoang sơ của tôi / bằng ánh sáng tinh khiết của hoả thần / hãy để tôi đắm mình trong trầm tưởng / về sự hiện hữu kỳ diệu của chúng ta / trong giây phút thiêng liêng này...

Bài thơ về phục sinh  (thơ) 
Phục sinh trong xác chết mùa thu / đi qua những con đường / và những khoảng trống / bằng những nghi lễ vượt qua / bằng men của lửa / và máu của vật hiến tế / thân xác những con chiên thời gian...

Vô đề  (thơ) 
Trong một cơn mưa là một cơn mưa khác / trong một âm thanh là một âm thanh khác / trong nỗi nhớ sáng nay là một nỗi nhớ khác / qua những nơi tạm dung / một cơn gió, một mùa thu, một mùa xuân ra đi...

Gối đầu lên thời gian để bay  (thơ) 
Ra đi như một cánh mây / trở về như một dòng sông / tôi gối đầu lên tháng giêng / và mang đôi cánh của gió để bay xa...

Quỳnh  (thơ) 
Mở cánh cửa đêm / chiếc lưỡi cày chạy trên cánh đồng tháng giêng / trái tim thời gian ôm giữ sự bí nhiệm / trăng nở trong lòng bàn tay / tung vãi ý tưởng như những vì sao đêm / trên trang giấy bầu trời tưởng tượng...

Chúng ta là những chiến binh  (thơ) 
Chúng ta đứng như ánh sáng của sự công chính / tự do và sự thật trên gian dối, bạo lực và chiến tranh / chúng ta nằm vững chãi như chân lý và sự thiện hảo / trên tảng đá thô ráp của thời đại / chúng ta hát bằng thanh quản / của bình minh và của mặt trời / để xua tan bóng đêm...

Ngày cuối tháng hai  (thơ) 
... ngày cuối tháng hai / đời sống là cơn say của sự sáng tạo / của sóng đại dương và rượu shiraz / một sự biến hình kỳ diệu của trái tim thời gian // ngày cuối tháng hai / bay tự do như một cánh chim / trong bầu trời năm tháng quá khứ...

Bài thơ cho năm mới  (thơ) 
... đi thẳng xuyên suốt và nồng nhiệt / ánh sáng của vầng dương trên chân trời hiện thực / đầy ắp niềm hân hoan / như nắng và gió tháng giêng / trên lãnh thổ quê nhà tâm tưởng...

Giải mã ký hiệu thời gian  (thơ) 
... thoát ra ngoài vòng đai ngôn ngữ / để giải mã những ký hiệu / câu chuyện không chấm dứt của chúng ta / về những ngày cuối năm...

Chuyển động  (thơ) 
Tôi chuyển động trong ruột một con kiến / để thấu thị bản năng của lửa / cưu mang định mệnh bò quanh miệng chén / tôi đi tới đi lui nhưng không bao giờ đến nơi nào cả / ý tưởng tôi nổ tung / như chiếc pháo hoa giây phút sau cùng...

Bức tranh tĩnh vật  (thơ) 
... ngươi là tinh chất làm cho / đời sống lịch lãm và ý nghĩa phong phú / ngươi cũng là sự sáng tạo để cho những ý tưởng ta hồi sinh...

Ký ức của lửa  (thơ) 
Phát hiện trong chữ S tìềm ẩn một con đường / đi xuyên qua nhân cách chúng ta những điều siêu nhiên / ngôn ngữ được xướng lên trong độ rung của gió / hình tượng của mây / và cách chuyển dịch của những vì sao...

Biển  (thơ) 
Tôi chuyển hoá trong biển / và biển cư ngụ thường trực trong bạn / biển là giấc mơ, là mật ước của tôi / chúng tôi giao thoa với nhau bằng những lá phổi của đêm...

New Year’s resolutions 2015  (thơ) 
Mang yếu tính của lửa / đốt cháy những nỗi bất an / những nỗi buồn, những nỗi tuyệt vọng / như những nghi lễ // mang bản năng của vị thần sáng tạo / để mỗi giây phút trong năm mới / chuyển hoá những nỗi chán chường / thành những buổi liên hoan của sự chết...

Kỷ nguyên mới  (thơ) 
Nền văn minh thời đại thiu mốc / những sự kiện lịch sử xuất huyết trong nội tạng thời gian / chuyến tàu của chúng ta chạy / trên đường ray sự chết như mê lộ không chấm dứt / cái ngáp buồn ngủ của lịch sử / sau cơn co giật động kinh của những giấc mơ...

Bài ca cho tự do  (thơ) 
... bài ca không bao giờ chết / vì linh hồn của chúng ta sau cuộc đời này / mang hình dáng chiếc đàn ghi-ta / tên bài ca của chúng ta là bài-ca-tự-do-muôn-thủa...

Khoảnh khắc này  (thơ) 
Tôi đến khoảnh khắc này / lúc mặt trời làm tổ trên những chiếc lá khuynh diệp / có phải giây phút này là tôi? / có phải giây phút này trở thành nội giới quê nhà? / tôi dắt mặt trời đi qua những cánh đồng oải hương / ý nghĩ của chúng ta luân vũ...

Ý tưởng biết nhảy múa và k(hát)  (thơ) 
... những ý tưởng biết nhảy múa và k(hát) / trong mùa bội thu chữ / chúng hội tụ và di tản như những cánh chim thiên di / bên này úp xuống như một cái ách / bên kia mở ra bầu trời tự do / nó nằm giữa không và có...

Nhận diện  (thơ) 
Tôi nhận diện sự sợ hãi / như nhận diện một khuôn mặt thường trực khác của tôi / như nhận diện một bài thơ / bất thường và dị dạng / tổ tiên của nó hò hẹn với mặt trăng và những vì sao / ăn nằm với bầu trời và trái đất / để sản sinh ra gió, mây / và đôi cánh cho những mẫu tự...

Tình bạn  (thơ) 
Bạn có biết gặp gỡ hôm nay / biến chúng ta thành quá khứ / vòng tròn quá khứ-->hiện tại-->tương lai--> / chuyển dịch không ngừng / liên tục sinh trưởng...

Những ý tưởng tự do  (thơ) 
Bạn là quê nhà thân yêu của tôi / những giây phút tôi canh thức / như ngọn hải đăng / như vì sao khuya trong tâm tưởng / quê nhà, ôi quê nhà thân yêu / tôi không bao giờ có thể xa cách / mặc dù lúc nào tôi cũng chuẩn bị / ra khơi như một cánh buồm căng gió...

VĂN NGHỆ VÀ CUỘC SỐNG: “Hành trình thơ của Lê Nguyên Tịnh”  (phỏng vấn) 
Lê Nguyên Tịnh là một trong những nhà thơ xuất sắc trong giới làm thơ tiếng Việt ở Úc. Ông sáng tác vừa nhiều, vừa nhanh, và đặc biệt nhất là bút pháp của ông không ngừng tìm tòi những hướng đi mới. Trong cuộc phỏng vấn này, Lê Nguyên Tịnh nói chuyện với Phượng Hoàng (SBS Radio) về kinh nghiệm sáng tác của ông. Đồng thời, Nguyễn Hưng Quốc và Hoàng Ngọc-Tuấn đóng góp một số nhận định về thơ Lê Nguyên Tịnh... (...)

Thử gọi tên những điều bất khả  (thơ) 
Những gì tôi có thể tưởng tượng đều có thật / như khoảnh khắc vi diệu này / sự hiện diện vô hình của nó mãi sinh trưởng / trong không gian bốn chiều siêu thực / bên trong trái tim tôi / nắng và gió mùa xuân mọc rễ / tôi có thể gối đầu lên chúng / hiện diện với sự vắng mặt của bạn...

Bài thơ là sự khởi đầu chuyển hoá  (thơ) 
Tôi hoá thân thành gió, và bay trong / không gian tâm tưởng của bạn / những đêm xuân, ôi những đêm xuân / yên tĩnh của chúng ta / tôi bay như âm thanh vi vu của nốt nhạc / xuyên qua thân thể thời gian...

Những lúc dòng sông chảy trong tôi  (thơ) 
Tôi đi trong buổi sáng, bầu trời lộn ngược / tôi thấy mọi vật, mọi hiện tượng bay với tôi dòng sông hình chữ S / sản sinh ra những mặt trời, Sun(s), trong những trái chanh / những đứa con, Son(s), của chúng / được sinh nở từ tác động trung tâm / mặt trời và những đứa con là một...

Hãy đến cùng bay với anh  (thơ) 
come fly with me / hãy đến cùng bay với anh / hôm nay ngày của nắng, và gió / như lòng chúng ta / chúng ta bay thật xa khỏi nơi này / bằng đôi cánh của giấc mộng...

Từ buổi chiều mọc cánh  (thơ) 
Chúng tôi đến từ một bí mật / ăn ngấu nghiến những phần / thân thể tưởng tượng của nó / như ăn chính thân thể mình / chúng tôi không bao giờ có chân / nên di chuyển bằng những ý nghĩ trong suốt...

Nơi tôi tới  (thơ) 
Nơi tôi tới sẽ không bao giờ tới / vì nó không nối kết với con đường / không hướng đạo / động mạch thời gian chảy qua tim hiện tại / tĩnh mạch của nó ứa tràn dòng sông / là máu là huyết của thời gian / tôi đi qua kẽ nứt sự thinh lặng / bằng chính sự thinh lặng...

Bài thơ về những mẫu tự  (thơ) 
Vạch ngang — không chấm dứt / trên trang giấy bầu trời ý niệm / là đường chân trời, nâng mẫu tự O / lên như mặt trời hiện thực / móc nối các thời, và các khoảnh khắc / bằng lưỡi câu C / chiêm ngắm hiện tại qua lăng kính A ...

Khởi hành  (thơ) 
Tôi ra đi như một ý tưởng / vượt qua những vòm mái / thành luỹ, phế tích, và những cung điện của ngôn ngữ / tôi hiện thân ánh chớp lưỡi kiếm / bất hoại của sự phóng dật...

Thi tính của ngữ pháp  (thơ) 
Tôi hiện thân số ít, bạn là số nhiều, đa nguyên / chúng ta hoà tan trong một hợp thể / một tập thể không thành tố / chúng ta nằm giữa thể đặc và thể lỏng / có thể bốc hơi / ở ranh giới những tiết mùa / khi ấy chúng ta có thể di chuyển tự do...

Những giây phút không chờ đợi  (thơ) 
Chấm nét cọ hiện tại / trong nghiên mực cảm thức / tôi vẽ một bức tranh / phi cấu trúc, phi không gian, và phi thời gian // khi tôi không chờ đợi gì cả tháng tám đến / vô danh và vô hình / bước chân của nó có khả năng gợi thức / mang hình dáng trái tim và có cánh...

Một nơi gọi là quê hương  (thơ) 
... ngươi thanh tân mãi mãi / vì ngươi luôn là nơi chốn / chẳng bao giờ biến đổi trong lòng ta // ta luôn là kẻ đi xa / nhưng không bao giờ vắng mặt / trong lãnh thổ thiêng liêng của ngươi...

Biến hình  (thơ) 
Trước giấc ngủ tôi đóng cánh cửa hiện tại / tiêu hoá một bài thơ siêu thực / ngốn hết bầu trời đầy sao / thân thể tôi mọc cánh và mọc vi / tôi chuẩn bị để di động / bằng đôi cánh và những cái vi phi thời...

Tình huynh đệ  (thơ) 
Tôi là đường cong trong con đường thẳng của bạn / tinh chất của bạn làm cho đời sống của tôi hiện hữu / chúng ta cùng đi qua những biên giới / những lãnh thổ của ý niệm / hoà bình, bao dung, và không bao giờ tranh chấp...

Một sự bắt đầu không thể diễn dịch  (thơ) 
... tôi bắt đầu bằng một ngọn roi / quất vào đêm tối như kẻ nô lệ / chấm dứt bằng vết thương vô hình / mang hình dáng của con sông vô tận...

Giây phút này  (thơ) 
Chúng ta không là gì / chúng ta là tất cả / chúng ta vô hình và rỗng / như con đường buổi sáng này / bạn là hiện tại là bình minh / chúng ta là sự thinh lặng / nhưng luôn chuyển động / trong tiến trình sáng tạo thế giới không-là-gì...

Thời gian là một ống sáo  (thơ) 
Thời gian của chúng ta là ống sáo / âm thanh của nó tinh tế / lưu hành trên những con đường của trái tim / qua những thân thể của ngôn ngữ / đưa chúng ta đến mọi nơi / nâng cảm xúc của anh bay lên như cánh chim...

Bên trong linh hồn của chữ  (thơ) 
Những khi tôi có thể rơi / trong không gian của bạn / tôi chuyển hoá thành những mùa thu / và những chiếc lá / khi ấy tôi có thể diễn dịch nội giới của bạn / như diễn dịch thế giới trừu tượng của màu sắc...

Gió  (thơ) 
Trên lưng mi ta viết “thời gian” / vì bản chất của mi thoáng qua / chẳng để lại dấu vết gì cả / dù chỉ là những vết sẹo vô hình / riêng ách của mi đeo mang lại nhẹ nhàng / khiến ta nghĩ mi là biểu tượng của sự giải thoát...

Ý tưởng  (thơ) 
Tôi lăn nhẹ nhàng như một giấc mơ / mỗi đêm vào khoảng ba giờ sáng / lúc những vì sao di động / tôi trôi lăn từ không gian này / sang không gian khác / như một sự hoá thân / như một cái trở mình trong giấc ngủ...

Diễn ngôn  (thơ) 
Tôi là những ý tưởng / hay ý tưởng là tôi? Tôi không biết / chúng có đôi cánh để bay trong bầu khí quyển của tôi / ngược lại tôi có đôi chân của đêm / bước nhẹ nhàng vào chúng như một giấc mộng...

Quê hương  (thơ) 
... những bước tôi đi là tiết điệu / của bài ca hùng tráng / lời tôi nói biểu lộ sự công chính / đôi tai tôi ngóng nghe / những cái chết và hồi sinh của gió / mũi tôi cảm nhận mùi vị của dĩ vãng // tôi có một thân thể trong một linh hồn bất tử / tôi mang tên là quê hương mới...

Chân dung  (thơ) 
... mỗi khi anh đập vỡ chính mình / như đập vỡ mặt trời hiện tại / anh có thể biến hình / và hiện hữu trong mọi chân dung tinh khiết của em / như những hạt bóng tối...

Giữa chúng ta  (thơ) 
Giữa chúng ta có một kẽ nứt / để những ý tưởng đi xuyên qua / như những chuyến viễn du bất tận / mùa thu mọc cánh và thời gian thăng hoa / sự trinh tiết của không gian / mỗi khi tiết mùa sờ chạm / như bàn tay tôi sờ chạm vào giấc mơ / khi ấy em bay đi như cánh chim...

Hy vọng là một giấc mơ tỉnh thức  (thơ) 
Giấc mơ làm no đầy, thơ mộng / và hoàn tất ý nghĩa cho đời sống / ta có mặt khắp nơi không bao giờ bế tắt / trở thành vô hình và bất hoại / trong không gian vô cùng / và thời gian bất tận của giấc mơ...

Mẹ là tình yêu  (thơ) 
... anh ước được an nghỉ muôn đời / trong cung lòng che chở, bao dung / vì mẹ là tình yêu, là giá trị luân lý, sự tự do và sáng tạo / mẹ là bầu trời quê hương của riêng chúng ta...

Bắt đầu bằng một chữ vô tính  (thơ) 
Tôi là điều bí mật / bạn là một điều bí mật khác / chúng ta tái tạo vũ trụ của những giấc mơ / buổi sáng ôm choàng chúng ta / chúng ta thở bằng vi của song ngư / tim của ta đập như hai chiếc lá...

Lửa  (thơ) 
Vừa huỷ diệt vừa sáng tạo / nó gây cảm hứng để ta hiểu / mỗi tác động của nghi lễ / đốt cháy sạn đạo của ý / nó tràn ngập tâm hồn ta / bằng những cơn nôn mửa /của thời gian, sự chết và sự phục sinh...

Non-duality  (thơ) 
Mỗi khi chúng ta dừng lại / mặt trời hướng vào bên trong / xoay quanh một cái trục / thời gian trở thành xương và máu / khoảng không gian chung quanh / có những cấp thang đi lên / con đường trở thành vô hình / nối liền những khoảnh khắc...

Sự xác tín  (thơ) 
Những khi chúng ta ngồi gần nhau / thời gian bị triệt tiêu / không gian trở nên sự thinh lặng vô cùng tận / và chúng ta bay như những nốt nhạc mọc cánh...

Tri cảm  (thơ) 
Tôi viết xuống một ý tưởng / em bước vào và chúng ta sáng tạo / một không gian / nó không dung chứa một điều gì / chỉ có tôi và em / em một chiếc lá tôi một chiếc lá / chúng ta sáng tạo tiết mùa / chúng ta sáng tạo chính thân thể chúng ta...

Mùa thương khó  (thơ) 
Tôi đóng đinh tôi bằng sự thinh lặng / quá khứ trở thành hiện tại / tôi có thể dự phóng tương lai vô tận / tôi thấy mặt trời và chiếc lá / mọc ngược như linh hồn tôi / chúng là nguyên tố cho bức tranh / trừu tượng không màu sắc...

Ký ức của sự lãng quên  (thơ) 
Tôi ghi lại những chặng đường đi qua / bằng những cột số tưởng tượng / có thể là hình ảnh con sông thời niên thiếu / có thể bằng chiếc lá giữa mùa rơi / bằng chiếc cầu nối của giấc mơ / bằng điểm hẹn với chiếc bóng mỗi đêm / bằng bài thơ tình cho đời sống không bao giờ hoàn tất...

Sự vắng mặt cần thiết  (thơ) 
Không thấy tôi có mặt giây phút này / em hiểu tôi hiện thân những ngôn từ / để em hoàn tất trọn vẹn / định nghĩa niềm cô đơn linh thánh / tôi là trái tim đập rộn ràng trong ngực trái em / là khoảng không gian vô tận / nâng đôi cánh chúng ta...

Một giấc mơ về mùa thu  (thơ) 
... ngày nào anh bốc hơi / như chai rượu bị nén chặt và nổ tung / bốc hơi như tiếng cười / trong câu chuyện riêng giữa chúng ta / anh bốc hơi tự do vào những buổi chiều / mặt trời tháng ba tự trầm...

Không gian riêng của chúng ta  (thơ) 
Chúng ta mở cánh ra với buổi sáng / nó là của riêng mình / chúng ta bay như cánh bướm / trong không gian vô hạn để được tự do / trên những nỗi buồn / trên nỗi tuyệt vọng / bay xuôi ngược như chữ trên trang giấy...

Cầu nối  (thơ) 
Gặp giữa đường đó và đây / không hình không bóng / nhưng với tôi nó có thật và ám ảnh tôi / tôi có thể cảm nhận sự hiện hữu / của nó qua một khoảng trống linh động / giữa tiếng nói và sự thinh lặng...

Ngộ nhận  (thơ) 
Nỗi đau như chữ trong bài thơ / lăn, trượt, oằn mình và bật dậy / để biểu lộ cảm xúc và identity / đôi khi nó ẩn mặt trong đáy trái tim / nó trầy xước như vết thương / nhưng vô nhiễm và thiện hảo trong căn tính...

Tết Giáp Ngọ  (thơ) 
Nó đến lúc tôi chẳng hề đợi chờ / như kẻ nhàn rỗi vô tích sự / lúc cái “tôi” của tôi đi rong chơi / nó không có đầu không có đuôi / nó hiện hữu nhưng không thể được diễn giải / như giấc mơ tôi chưa bao giờ mơ...

Những thiên thần  (thơ) 
... anh sẽ đến giữa sự lơ đãng của em / bằng đôi cánh của chữ / bay vào bầu trời vô tận của ý tưởng / anh gọi chúng là những thiên thần bé nhỏ / trong lời nguyện đầu ngày của anh...

Năm mới  (thơ) 
... những kẽ nứt của ý tưởng tôi / là một kẻ vô hình / không thân thể không giới tính / là nguyên cớ cho thời gian / đào thoát như một kẻ trộm / nó lướt đi siêu tốc lúc không giờ / khi đêm và ngày nằm trên một đường thẳng / tên của nó là đường biên của tự do...

Chúng ta là đôi cánh của thời gian  (thơ) 
... chúng ta không là sóng / nhưng là nước của dòng sông hiện tại / không là chữ nhưng là linh hồn của chính nó / im lặng và sáng tạo / chúng ta không là chúng ta / nhưng là đôi cánh của thời gian / bay vào vô tận: tự do và thơ mộng...

Tháng giêng  (thơ) 
Giữa đông và tây là mặt trời đúng ngọ / hướng nội nên nó tỉnh thức / dòng sông chảy xuyên qua các thời / quá khứ, hiện tại và tương lai / nó lưu chuyển như sự sống / trong mạch máu của chúng ta / nó thơ mộng và ý nghĩa như / thời gian ngày đầu năm...

Bài thơ thay cho new year’s resolution 2014  (thơ) 
Tôi sẽ là trang giấy trắng để chữ / viết xuống như những vì sao trong đêm / chúng ghi lại những điều vô hình như phép lạ / có thể là giây phút cô đơn ngây ngất nhất / có thể là giây phút buồn nôn xuất thần / của linh hồn trước cái chết / có thể là những cơn say của lửa...

Hiện hữu  (thơ) 
Ánh sáng và lửa ngọn nến này / làm cho chúng ta hiện hữu / nó làm trung gian nối kết / ngoài kia thời gian mọc cánh / nó ghi nhận sự có mặt của chúng ta / cuối cùng chúng ta cảm nhận / mình chính là thời gian / và cháy lên như lửa mãi mãi...

Tụng ca cho thời gian  (thơ) 
Anh có nguyên một mùa hè ngọt như honey / mặt trời cuồng nhiệt trong lòng / linh hồn anh như con ong say mật / như con chữ thở, mọc cánh, mơ mộng và thầm thì / trong bài thơ tụng ca cho thời gian...

Phản ứng thi tính của chữ  (thơ) 
Buổi chiều là chữ C cong như vòm mái / vừa vặn chỗ ngồi cho chúng ta / chúng ta có thể tựa lưng vào nó / như tựa lưng vào bóng tối / để có cảm giác tin cậy và thân mật / những ngữ điệu của câu chuyện / khép kín nó lại như chữ O / giống giấc mơ bầu trời riêng của chúng ta...

Middle way  (thơ) 
Nằm trong nhụy hạt để bung cánh / cùng thời gian và nghe bước chân của nó / trên những con đường đã qua / trên lối đi của ý tưởng / nghe tiếng mùa xuân cựa mình...

Thời gian xanh  (thơ) 
Ngày của chúng ta không gian xanh / thời gian xanh treo lơ lửng như mộng / hàng cây xanh du hành / với con đường chuyến đi không ngừng nghỉ / cánh chim xanh bay tung / như những nốt nhạc của Beethoven...

Ở nơi ngày khép lại  (thơ) 
Ngày khép lại thời gian một vòng tròn / chúng ta đi về phía trước bằng đôi cánh / của giấc mơ và những đôi chân của gió / nhún nhẩy bằng tiết điệu hiện tại / tâm hồn anh mở ra như trang sách / anh muốn mình cháy lên...

kết thúc→bắt đầu→kết thúc→không ngừng nghỉ  (thơ) 
Vào phút cuối tôi giữ cho mặt trời / cháy mãi trên những chiếc lá / mùa xuân trong lòng / chúng tôi sẽ say từ sáng đến tối / và rồi từ tối đến sáng... / chúng tôi sẽ thức như / những kẻ ham chơi / không bao giờ biết nhắm mắt ngủ / chúng tôi sẽ ca hát như những kẻ chiến thắng / mặc dầu trên thân thể đầy vết thương thời gian...

Giữa ngày và đêm  (thơ) 
Giữa ngày và đêm con gió mất căn cước / nó bay tự do không trú xứ / như một tù nhân được giải thoát / nó treo lơ lửng giữa mộng và thực / nó là linh hồn tôi và tôi là thân xác của nó / những khi tôi thấy mình / nude như chiếc lá mùa xuân...

Cháy lên như thời gian  (thơ) 
Lửa làm những chữ tái sinh như định mệnh / và cháy bùng lên thiêng liêng / như nghi lễ hoả táng / lửa làm những chiếc lá cháy lên / trong mùa thu và chúng khiêu vũ / với sự chết và sự sống / sống và chết đều là phép lạ / và làm cho ta muốn chết / để trở thành những vị thần...

Ký tự  (thơ) 
Nơi bóng tối và ánh sáng hoà hợp / nơi thời gian không đi không đến / nó di động vào ra để khỏi bế tắc / nó luôn luôn trong tư thế hướng ngoại / như một kẻ viễn du...

Companion  (thơ) 
không có cánh nhưng nó có thể bay / lên như chiếc pháo thăng thiên / nó được tạo thành bởi hữu và vô / nó là một nhưng cũng là hai / như một chữ và chiếc bóng của chữ / để diễn giải những điều bất khả / tôi và nó như chiếc lưỡi câu / và miếng mồi vô hình...

Nổ tung như mặt trời nhỏ  (thơ) 
Ngồi với tháng tám mà như bay với / mây và gió vì linh hồn tôi gởi nơi ấy / chiếc tách luôn luôn đầy / thời gian biết bổn phận của nó phải làm gì / nhớ cánh bướm vàng / nó làm hiển lộ bản chất và bí mật của giấc mơ / nó đem chúng ta lại gần nhau / chúng ta say như những chiếc lá / trong không gian mùa xuân...

Phôi nhuỵ  (thơ) 
Chỉ một khoảnh khắc thoáng qua / có thể vẽ đường biên bóng tối / nó liên kết những hư tự lại với nhau / nói “hư tự” vì chúng không để lại dấu vết / tôi một chữ em một chữ / chữ của chúng ta cấu tạo bài thơ vô ngôn...

Mùa xuân  (thơ) 
Tôi vẫn ở hàng cuối, nó là điểm khởi hành / vì tôi muốn mình luôn ở tư thế khởi hành / ở tư thế ấy lúc nào tôi cũng / căng như một dây cung / ở tư thế ấy tôi căng như một dây đàn / để sẵn sàng phát ra những âm thanh / ở tư thế ấy tôi như con sâu đo / chuẩn bị để búng mình trên chiếc lá...

Bắt đầu từ trái tim  (thơ) 
Tri cảm về đời sống là loé sáng lên / như một tia chớp trong đêm / mãi mãi ngân rung dây đàn tưởng tượng / những nốt tuyệt hảo / trong linh hồn tuyệt vọng / là hiểu biết sâu sắc về không gian hiện tại / là bay tung như cánh diều đứt dây / vào bầu trời mênh mông / không bao giờ ngừng ngóng nghe / và đối thoại với thực tại chung quanh ta...

Sáng thế ký  (thơ) 
Tôi là một khoảng trống mênh mông / trong góc tối tâm hồn em / chỉ mình em có thể cho nó một cái tên / nó là quyển sách Sáng Thế Ký / ghi lại sự sáng tạo độc nhất của Thượng Đế...

Từ giây phút này  (thơ) 
Với sự thinh lặng tôi có thể / để bóng đêm lại gần một cách thân mật / linh hồn tôi là khoảng không gian vô giới hạn / em có thể đi vào ở lại bên trong tôi / như bầu trời và những vì sao / như thanh âm và cây đàn ghi-ta / em có thể nghe tháng tám bước đi / trên đôi chân của thời gian...

Về hội hoạ  (thơ) 
Tôi vẽ một bức tranh không bao giờ hoàn tất / vì nó là nó sản phẩm của sự tưởng tượng / tôi vẽ như nó như vẽ giấc mơ của Freud / nó là sự biện giải của ý niệm trừu tượng / nó cũng là sự vô tận của khoảnh khắc cuối...

Diễn viên  (thơ) 
Sáng tạo nhiều gương mặt trong mỗi thời khắc / thật ra tôi không có khuôn mặt nào / có nghĩa tôi đánh mất chính tôi / vì chúng không bao giờ có thật / tôi đi qua từng cái chết với nghệ thuật / đu giây của một nghệ sĩ sáng tạo / tôi trôi lăn không ngừng / như chuyến tàu khởi hành vào vô tận...

Rơi như một vì sao  (thơ) 
Đi vào cõi chết là viết bài thơ không lời / và rơi vào vô tận như một vì sao / tháp đôi cánh cho giấc mơ / bay lơ lửng trong không gian / như chiếc lông chim sẻ...

Và nắng, và gió  (thơ) 
Ngày đi xuống trên những cấp thang / những cánh chim và âm thanh bay lên / không gian như chiếc dương cầm của nắng của gió / và linh hồn tôi khiêu vũ với thời gian / dĩ vãng như ánh sáng buổi chiều khúc xạ...

Diễn giải một bài thơ  (thơ) 
Nằm ở khoảng giữa thời gian và phi thời / đến và đi thong dong như những tiết mùa / không để lại gì cả như dấu vết / cánh chim bay trong bầu trời / vừa có thực vừa trừu tượng / khi tôi nói “hiện hữu” nó biến mất / nó là quá khứ kép / vừa trống vừa rỗng / như cái tôi giây phút hiện tại...

Một buổi sáng tập thở  (thơ) 
Có khả năng đi qua thời gian / để xuất hiện ở hướng đông / nó còn có khả năng chiết tự và cloning / những âm tiết đầu và cuối / nó gióng lên tiếng chuông giữa ngọ / và ngồi kiết già trên miệng vực / đong đưa như trái táo trên cành...

Rượu saké  (thơ) 
... nó linh động và hiện diện ở cả bốn hướng / tôi rót nó vào cốc nhỏ / như rót những cơn bão vào lòng / nó phát sáng ở bên ngoài / để mọi người có thể đi trên con đường / và vững vàng như một niềm xác tín...

Với buổi chiều  (thơ) 
Tôi đi với buổi chiều / không cần đến một nơi nào cả / như kẻ mơ mộng / bắt đầu tiếng nói thầm / lướt, trôi, lãng đãng như mây / ngữ điệu của lời nhẹ thênh như gió / sau đó vùng im lặng trống rỗng / nghệ thuật của đối thoại là sự thinh lặng / có âm thanh của thơ của thần chú / vùng tự do của tâm trí...

Có và không  (thơ) 
Tôi nằm trong một lớp vỏ bọc như quả trứng / nó có thể màu trắng hay màu đen / tuỳ theo ngày hay đêm / trông giống như một lớp vôi / nó dễ vữa như màu thời gian / tôi lăn bên phải, bên trái / lăn về phía trước, về phía sau...

Trôi đi như một dòng sông  (thơ) 
Kỷ niệm anh thức dậy cùng mặt trời quá khứ / xôn xao trên những chiếc lá tháng năm / mặc dù đang cuối thu / anh hiểu sự sống ở mọi nơi / khi trái tim không có biên giới / anh đi theo dòng sông / và dòng sông trôi trong anh...

Những anh hùng  (thơ) 
Anh hùng là những người / có khả năng nắm bắt thực tại / tự làm chủ định mệnh của họ / họ luôn chọn lựa đứng / về phía kẻ bị áp bức / có một cái đầu như chúng ta / và một trái tim ngoại khổ / rung động tế vi / có nhiều cánh tay như bách chi phật / để ôm, dắt, chỉ đường và mang hỵ vọng / đến cho con người / nhưng chính họ lại tiếp tục ở / trong bóng tối để nghe ngóng...

Tánh không  (thơ) 
... chiếc lá mỉm cười trả lời: / “tôi chẳng hiểu cái gì gọi là tánh không / mùa xuân tôi nẩy lộc / để cánh chim về làm tổ / ong bướm nghỉ cánh / trái tim tôi đập rộn ràng...”

Tiếng vỗ của một bàn tay  (thơ) 
Tôi muốn nghe tiếng vỗ của một bàn tay / tôi tưởng tượng nó là âm thanh / của hai mẫu tự I và Y va chạm nhau / hoặc giống âm thanh của / viên đá cuội lăn mình trong đêm / âm thanh của hai giọt / mưa phùn vướng vào nhau / giọt sương rơi lặng lẽ bên kia con đường / tiếng chiếc lá vàng đầu tiên rơi trong lòng...

Đọc thơ  (thơ) 
Tôi đọc thơ như đọc dấu vết / của tử thần sáng tạo sự chết / lưu lại trên đường đi của hắn / tôi đọc bài thơ là làm / một tín đồ sùng đạo / hành hương vô tận / về miền đất thánh tưởng tượng / thánh tích là giấc mơ kỳ bí...

Nước  (thơ) 
Thấp hơn mọi vật có thể dung chứa / nhưng không cầm giữ / bất tranh và không thiên lệch / đi vào trọng tâm mọi vật / luôn luôn di động không bao giờ tắc nghẽn / có thể trào dâng như triều...

Ghi nhận của một quan sát viên  (thơ) 
Tôi bước ra ngoài vòng tròn / quá khứ hiện tại và tương lai / tôi đứng ở vị trí của / một quan sát viên / không trong cũng không ngoài / tôi tưởng tượng chẳng có / vật gì hiện hữu ở thế giới bên ngoài / thật ra tất cả đang / sáng tạo từ bên trong...

Làm thơ  (thơ) 
... làm một bài thơ là / làm thượng đế nhỏ / trong vũ trụ của riêng tôi / là biến cái không thành cái có / như phù thuỷ sai khiến âm binh...

Của chúng ta  (thơ) 
... hai chiếc tách / chứa đầy đại dương / nó là hai nhưng cũng là một / chúng ta là số nhiều / nhưng cũng là số ít / là ngữ pháp mới / chứa đầy biển trong lòng / ta là hai con sóng hoà tan...

Bắt đầu từ chỗ không  (thơ) 
Băng qua đường như cánh bướm / tìm cái có trong cái không / không đầy cũng không vơi / như chiếc lá và trời thu / buổi sáng với vết thương / xuyên qua tháng ba / đi vào sự tịch lặng ẩn mật / chuẩn bị cái chết trang trọng / như một nghi lễ / một sự thăng hoa...

Nơi của những người bạn  (thơ) 
... có thể một ngôi sao khuya / trên đường di chuyển ghé lại / để hỏi đường đi / có thể là một chiếc lá mùa thu / rơi vòng vèo lưu lại dấu vết / có thể là một con bướm / bay trong bầu trời mù sương / hay chỉ là một giấc mộng lãng đãng / hay chỉ là cơn gió thoảng qua...

Bất hoặc  (thơ) 
Tôi duy trì vị trí của tôi / nó nằm bên trong của / cái bên ngoài / tôi ngồi trong tư thế của / một cái cây / tay chân tôi như những chiếc lá / đang chuẩn bị một nghi lễ...

Nói cùng bóng tối  (thơ) 
Này bóng tối ta không sợ ngươi đâu / những ngôi sao mật ước với ta / để theo dõi đường đi nước bước của ngươi / ta thấy dấu chân của ngươi / trên những cánh đồng làm bung cánh / những gié lúa mì tháng giêng / ngươi đánh thức giấc ngủ mông muội / của những ngọn đồi và những con sông...

Độc thoại  (thơ) 
Không phải tôi nói nhưng mùa xuân nói: / “hãy kiêu hãnh như những chồi lộc / vươn mình lên bầu trời / dù ngày mai mùa thu sẽ tới / tình yêu sẽ hết thú vị nếu nó / không còn cưu mang một điều bí ẩn nào / hãy như những con ong / nằm say chết vì hương mật mùa xuân / chúng hạnh phúc biết bao!”...

Những ngày sau tết  (thơ) 
Tháng giêng có một bầu trời cong xanh / để anh gởi một giấc mơ / nó bay như cánh mây / không có một nơi trở về / giống như anh một kẻ lưu vong / trong chính linh hồn của mình / anh thấy mình say / trong chuyến đi vô tận...

Phép lạ là bước trên mặt đất  (thơ) 
Buổi sáng nay khi mặt trời lên / những giọt sương tan dần / trên chiếc lá mùa xuân / và những con chim ngứa cổ / cất tiếng hót đầu ngày / bằng thanh quản của bình minh / tôi đã bay như một cánh mây...

Những ngày cuối năm  (thơ) 
... những ngày cuối năm / tôi như cội mai già chờ đợi / và như con chim én / mùa xuân quê nhà / tôi lao mình vào bầu trời / như một mũi tên / bay vào vô tận...

Nơi anh ngồi thời gian không bao giờ qua đi  (thơ) 
Nơi anh ngồi là không gian riêng tư / không bao giờ chấm dứt / vì nó là sản phẩm của tình yêu / linh hồn anh mọc rễ lớn lên theo mùa xuân / quấn chặt vào thời gian / để nó đưa anh đến nơi nào đó / anh không cần biết / anh chỉ cần một chuyến đi...

Nghệ thuật của sự thoả hiệp  (thơ) 
Tôi đi theo một con đường để / không đến nơi nào cả / những bước chân tôi / là sự thoả hiệp / bên phải và trái của nó / tôi nói: “ta bước theo ngươi vì / ngươi không có khởi đầu / không có chấm dứt”...

Ở khoảng giữa  (thơ) 
Đi và ở như đôi cánh của chim / ta có thể vừa vỗ cánh vừa đứng một chỗ / như hummingbird của Henry Miller... mỗi giây nó có thể vỗ cánh cả trăm lần / chỉ để lơ lửng trên không / để sáng tạo những giấc mơ / giấc mơ có thể dẫn ta đến mọi nơi...

Ở nơi hiện tại  (thơ) 
... không cần một lịch sử để hãnh tiến / vì sự chết và sống xảy ra mầu nhiệm / trong mỗi khoảnh khắc / nên tâm hồn tôi cần trống / như trang giấy trắng / để giây phút hiện tại / viết xuống dị ngữ thơ mộng...

Lại new year resolutions  (thơ) 
... tôi chết đi và sống lại / bất tận mỗi khoảnh khắc / như mây trên bầu trời / và luôn luôn mới mẻ / như thời gian của / ngày đầu năm...

Tiền Vệ giúp nuôi dưỡng những giấc mơ  (tiểu luận / nhận định) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Tôi luôn luôn có niềm tin Tiền Vệ sẽ sống lâu lắm, ít nhất cho đến khi mọi người Việt Nam có tự do sáng tạo, tự do phát biểu. Tiền Vệ giúp nuôi dưỡng những giấc mơ của tôi. Anh em chủ trương Tiền Vệ như những chiến binh luôn đi về phía trước... (...)

Ở nơi chúng ta hẹn  (thơ) 
... thời gian là tác phẩm / của sự sáng tạo / nó là của riêng chúng ta / và phong phú vô tận // trái tim chúng ta là tác giả / của bài thơ thời gian / và hình như chúng là một / không có biên giới...

Biến tấu tháng mười hai  (thơ) 
... mùa xuân không bao giờ / tàn phai trong lòng chúng ta / mặt trời sẽ chuyển hoá / thành trái tim nhỏ bé / có thể cưu mang cả vũ trụ...

Nơi khởi đầu  (thơ) 
Nhìn vào bên trong để biết / cách tạo thành con đường / biết nó khởi động như thế nào / trong mỗi bước đi / chấm dứt ở chỗ nào trong mê cung / khi nào nó gây hưng phấn / và trở thành vô tận trong lòng ta...

Những chiến binh  (thơ) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... những chiến binh / làm lịch sử sống động / họ luôn đi về phía trước / với lòng vô uý / mặt trời rực rỡ trong tim / thời gian đối với họ là niềm xác tín...

Một mình với buổi chiều  (thơ) 
Ngồi một mình với buổi chiều / nghe tiếng bước chân ngàn dặm / như những mùa xuân đã xa / tiếng lá reo khẽ trong bầu trời / con sông chảy rạo rực trong máu / thấy thèm một chuyến đi...

Đặt tên  (thơ) 
Để học tập tỉnh thức và tiếp xúc với hiện tại / bạn có thể áp dụng phương pháp “đặt tên” / cho tình cảnh bạn có ý thức về chúng / theo sau mỗi hơi thở vào ra thật sâu / bạn đang phiêu lãng à? / hãy đặt tên là cánh mây giang hồ...

Bài học về tỉnh thức  (thơ) 
... lúc đi trong bóng đêm ta là con đường / lúc ca hát với cuộc đời ta là chiếc đàn ghi-ta / lúc khổ đau hay bị áp bức / ta là chiếc đinh đóng vào nghịch cảnh...

Có một khoảnh khắc kỳ diệu  (thơ) 
Có một khoảnh khắc tôi đứng / phía trước thời gian / để dắt nó đi qua những đêm tối / qua những mùa xuân trong lòng / để xem chồi lộc nảy mầm / để thấy sự mầu nhiệm / của đời sống / gọi khoảnh khắc ấy là / giây phút hiện tại...

Thiền hành  (thơ) 
Hãy tưởng tượng bạn là một / người hành hương không cần thánh tích / không cần mục tiêu đến / tất cả nằm trong tâm hồn bạn / bạn là một kẻ lang thang / hết kiếp này đến kiếp khác / như mây giang hồ / như con gió đến rồi đi...

Chỉ một lần  (thơ) 
... mỗi bước đi là bước đầu tiên / và cuối cùng trong đời / hồn nhiên và non dại / như bước đi con trẻ / và thơ mộng như cánh / bướm trắng nhỏ trên / hoa cải vàng của mẹ...

Malala  (thơ) 
Malala, Malala, / tên em là giấc mơ / không ai có thể giết chết giấc mơ / nó có thể vượt qua không gian / và thời gian để bất tử / nó gợi cảm hứng cho / những con chim hót líu lo / trong buổi sáng mùa xuân...

Tập thở  (thơ) 
... đếm 1, 2, 3 / và đặt tên cho chúng là / những cánh bướm trắng nhỏ / trong vườn hoa mùa xuân // đếm ngược lại 3, 2, 1 / và đặt tên cho chúng là / những mặt trời hiện tại / xoay quanh vòng tròn vô cực...

Sẽ có một ngày  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM NGUYỄN CHÍ THIỆN (1939-2012)] Sẽ có một ngày bóng đêm / không còn là đe doạ / của tù ngục sự chết / nhưng là miền bí ẩn / thiêng liêng để mộng mơ / sinh sôi nảy nở như hạt giống / cho rễ cây sinh trưởng / tự do trong lòng đất / cho những vì sao không còn / xa cách trong lòng chúng ta...

Nhìn tôi như nhìn mọi vật  (thơ) 
Tôi nhìn tôi như nhìn / chiếc lá non xanh trên / cành cây mùa xuân / cho mặt trời sinh nở / cho con sâu nhỏ làm tổ / cho gió bình minh ve vuốt / cho bóng hoàng hôn / về ngủ và mơ mộng...

Tự do của một bóng ma  (thơ) 
“không có gì quý hơn độc lập, tự do” / tôi biết kẻ nói câu đó / không bao giờ có tự do / không bao giờ làm chủ chính mình / ngay cả khi đã làm bóng ma // tôi biết kẻ nói câu: “tự do cái con cặc” / để trả lời bóng ma ám ảnh nó...

Bắt đầu từ bên trong  (thơ) 
... cởi bỏ đôi mắt / từ nay tôi nhìn từ bên trong / để thấy không phải con bướm bay / nhưng thật ra tôi bay / từ đôi cánh của nó...

An lạc  (thơ) 
Có điều gì / tôi tìm không thấy / chú ý vẫn không nghe / nhưng dư thừa khi sử dụng // tôi đánh mất / linh hồn trong bình minh / đâu đó trong những / cánh mây giang hồ / chuyến đi vô tận / trong dòng sông ẩn mật...

Relaxation techniques  (thơ) 
Khơi mở sự tưởng tượng / tập trung vào hơi thở / thở vào nhẹ nhàng tĩnh lặng / nhắm hai mắt / tưởng tượng mỗi hơi thở / là một cánh mây...

Mùa xuân Melbourne  (thơ) 
... mùa xuân chẳng làm gì / nhưng vũ trụ bận rộn / con đường dài ra đến vô cực / người hành hương / giây phút hiện tại và tình yêu / chim thạch yến ngân rung / những thớ cổ cô đơn / bài dạ khúc / gió đi chẳng trở về / đời sống trên cánh bay...

Đến với anh  (thơ) 
... hãy khiêu vũ với anh / quanh sự chết và đời sống / vì chúng ta yêu cuộc đời này / tha thiết như chiếc pháo bông / bùng cháy tuyệt vời / trên bầu trời đêm...

Quê nhà  (thơ) 
Làm chim nhạn bay trên / bầu trời xanh quê nhà / vô tình để lại bóng trong / lòng con suối mùa xuân / con dế mèn hát trong đêm khuya / cùng nỗi cô đơn những vì sao / niềm bí ẩn của vũ trụ...

Tình bằng hữu  (thơ) 
Tình bằng hữu là vượt / qua ranh rìa hình thức của bài thơ / như vần và tiết nhịp / vượt qua chân và ngụy của lý trí / để thâm nhập vào cốt lõi / linh hồn của chữ...

Chuyển hoá  (thơ) 
Tự do như cơn gió vì / nó chẳng có ký ức / chẳng có kinh nghiệm / nó bay bên trên núi / trên bầu trời / có mặt mọi nơi / linh hoạt / tâm thể nhẹ tênh...

Bóng tối có những bí mật  (thơ) 
Đi vào bóng tối / để nghe những con chim / kể chuyện về cách làm tổ / từ những cọng rơm / từ những giọt máu / rỉ ra từ trái tim nhỏ bé / cho giấc mơ của chúng / sinh trưởng và lớn lên / để nghe những con ong / cánh bướm kể về / chuyện lao tác của chúng / trên những nhụy hoa mùa xuân...

Duyên cớ  (thơ) 
... đời sống vô tận / có vị mặn muối đại dương / tình yêu vĩnh cửu / mang vị nồng của / rượu hư không / chúng làm ta / khao khát phiêu lưu / và say như cơn giông...

Tự do  (thơ) 
Không thể giam cầm / một mùi hương / vì nó không có một thân thể / nó không có quá khứ / không thể sờ chạm / nó vô hình nhưng / ta có thể tiếp xúc bằng linh hồn / vì nó là hiện tại...

Tìm sẽ gặp gõ sẽ mở  (thơ) 
... tôi tìm tổ quốc / không ở trong miếu đền / không ở trong dinh thự tráng lệ / không ở trong sức mạnh quyền lực / không ở trong những bài diễn ngôn / nhưng ở trong trái tim / của những người bị áp bức...

Lời nguyện  (thơ) 
Học hạnh của cây hoàng lan / thầm lặng toả hương suốt / mùa đông trong hiên vắng lạnh / như biểu lộ đức hạnh / của trái tim với bóng tối / và hàng rào tù ngục // học hạnh của chim...

Mẹ  (thơ) 
... mẹ là sự sáng tạo / phong nhiêu / liên tục tái sinh / cảm hứng vô tận // mẹ cho con niềm tin / để chiến thắng bóng tối / và tử thần...

Tiếng cười  (thơ) 
... ta cười bóng tối / vì cuối cùng nó chỉ / là một phiên bản / của bình minh...

Giây phút hiện tại  (thơ) 
Giây phút hiện tại làm cho / giọt sương rơi vào hố vô cùng / mỗi cái đập cánh của chim / là một giấc mơ nối liền / khoảng cách hằng vạn thế kỷ / trong một cái chớp mắt...

Vô ngã  (thơ) 
Ta từ bỏ không gian bóng tối / của chính ta để bước vào / không gian bóng tối khác lớn hơn / rời bầu trời chật hẹp / của tâm hồn để bay vào / bầu trời mơ mộng / mênh mông và đầy bão tố / của cánh chim / để được lựa chọn tự do...

Tụng ca cho lửa  (thơ) 
Trang sách là nơi ghi / lại dấu vết những vì tinh tú / rơi trong đêm khuya / những chiếc lá khô ôm giữ / trái tim mặt trời tháng sáu / cơn gió đi qua như hình / bóng của một cố nhân...

Tỉnh thức  (thơ) 
Như giọt sương mai tôi tan dần / trên chiếc lá mùa xuân / để rơi vào hố hiện tại như cái bẫy / chôn xác một con sâu / đã chết với trăng / rằm trong miệng...

Nói với chiếc lá mùa thu  (thơ) 
Ta biết ngươi sẽ quyên sinh / khi vết thương trái tim ngươi / đủ lớn như mộ huyệt để cưu mang / được bầu trời và trái đất / ngươi rơi theo đường cong / để khởi đầu một chuyến đi...

Phục sinh  (thơ) 
Thân xác này sẽ không còn nữa / nhưng trái tim anh không / bao giờ ngừng đập / nó chỉ yên nghỉ những lúc mệt nhoài / như mặt trời nhỏ / vũ trụ riêng tư của chúng ta // bầu trời hôm nay dẫu có qua đi / nhưng sẽ còn một vì tinh tú / lặng lẽ trong lòng anh...

Tình yêu  (thơ) 
Tình yêu như con ong mang / bụi phấn từ nhụy hoa / này sang nhụy hoa khác / những buổi trưa / những đêm khuya dài ra / những vì sao sáng hơn / chờ đợi trên bầu trời đêm / bí ẩn phong nhiêu huyền thoại...

Nơi gặp gỡ  (thơ) 
Giọt sương lăn trên chiếc lá / đem chúng ta lại gần nhau / như dĩ vãng và tương lai / gặp nhau trong hiện tại // bóng đêm là tấm gương phản chiếu / nghi ngờ trong lòng chúng ta / như lời cầu nguyện / nó gieo hạt giống của sự sáng tạo...

Vì một tiếng hát  (thơ) 
... có một con bướm / bay trong bóng đêm / trên cánh đồng trống không / cánh đập như những nốt ghi-ta / hãy để cửa tâm hồn mở rộng / vì một giấc mơ...

Phải bước xuống bao nhiêu con đường  (thơ) 
Bước xuống cấp thang bóng tối / tháng ba hăm doạ mang đến nỗi buồn / trang ký ức bị con sâu / nghi ngờ gặm nhấm / nghiêng mình chào dĩ vãng / như khách lạ phân vân / trước con đường...

Tháng ba  (thơ) 
Con bướm năm cũ đã bay / tháng ba lao tác cho mùi hương lên men / và bóng đêm còn giấu / một câu chuyện huyền bí / những chiếc lá bắt đầu sáng tạo / vết thương cho mùa thu...

Những người đàn bà  (thơ) 
Những người đàn bà như mùa thu / làm những chiếc lá vàng / lửa cháy âm ỉ như ký ức của lửa / mặt trời phục sinh mỗi ngày / như tiếng chim đánh thức bình minh / họ mang đến tự do / cũng như sự cầm giữ...

Tuổi thơ  (thơ) 
... ta tập cười như một tử tội / trước máy chém thời gian / và tươm mật như / một trái cây sắp rụng // ta rơi tự do như một chiếc lá / và ẩn mình kiên nhẫn như / hạt mầm trong đất nâu...

Anh và em  (thơ) 
Anh như tháng giêng / nở đoá mộc lan tím / trong khu vườn tình yêu / dù nó sẽ tàn phai khi mùa xuân / đi xa như chuyến đi của em / tình yêu và sự chết mang lại / tự do cho linh hồn anh...

Rằm tháng giêng  (thơ) 
Không có một ngọn nến / dĩ vãng toa rập thắp lên / giấc mơ mặt trời nhỏ / đã ngủ quên với tháng giêng / trong giấc mơ và giấc ngủ / thời gian sống lại cuộc đời của nó...

Tình nhân  (thơ) 
Dù không ai nghe / chim thạch yến / vẫn hót mỗi buổi chiều / vì linh hồn nó là nỗi cô đơn / đánh thức bóng đêm / như sự chờ đợi...

Tự tại  (thơ) 
Có những buổi sáng / lòng anh già hơn núi / dù đêm qua trái tim / anh bí mật nảy một / nhánh mùa xuân...

Tập đi  (thơ) 
Hãy cứ tập đi như thời gian / của ngày đầu năm / chuyến đi không muốn đến / bất cứ nơi nào / có thể ta sẽ ghé biển / để ngắm cánh buồm rám nắng / nó giống bờ ngực trần / định mệnh ta...

Người nuôi lửa  (thơ) 
... đến lúc nào đó / nam hoa kinh / chẳng có nghĩa bằng / một ly rượu / uống với bằng hữu / và cười hồn nhiên / như đi vào cái chết // thì ra chúng ta chỉ / là người nuôi lửa tịch mịch...

Buổi trưa có một linh hồn  (thơ) 
Buổi trưa có một linh hồn / như con chim sẻ / bị què chuyền trên / cành cây khuynh diệp / tôi chỉ có thể / đi qua nó bằng / đôi nạng / của người khuyết tật...

Sự thinh lặng  (thơ) 
... sự thinh lặng cần thiết / để con thạch yến / ngứa cổ hót / trong buổi chiều mùa xuân / nó gieo một hạt / trong thinh không...

Thời gian như một đường gươm  (thơ) 
Cánh chim sẻ bay qua hiên / gợi nhớ đến đường bay / của thời gian: nhanh, đẹp / và ấn tượng / như một đường gươm / thời gian đóng một cửa / nhưng mở ra một cửa khác...

Bướm nâu  (thơ) 
Thế đập cánh của / bướm nâu trong / hiên khuya tháng giêng / tượng hình giấc mơ / (không có thật) / mở ra những đại dương / bay trong khung / trời mù của / hình nhi thượng...

Sức mạnh là đặt xuống nhẹ nhàng một ngọn núi  (thơ) 
Tôi muốn nói với / mùa xuân: “tôi yêu em” / khi nghe tin thêm một / nhà sư Tây Tạng tự thiêu / cái chết của Người / nhắc tôi đến sự sống / đến tình yêu / nhanh như một ánh chớp / đời sống của hằng / tỷ thiên kỷ chỉ để / hiện hữu trong một sát na / cái chết nhẹ như / một cánh mây...

Con đường  (thơ) 
Xuyên qua tình yêu / và trái tim của em / tôi hiểu tất cả những / con đường trên thế gian / này đều hướng đến / bóng tối/mê cung và / sự nghi ngại như / một cánh rừng...

Ánh sáng  (thơ) 
... cái chết tự hiến / của vị sư Tây Tạng / tạo ra ánh sáng / dù nó lặng lẽ / khiêm nhường như / trái-tim-mặt-trời / vĩnh cửu...

Thời gian  (thơ) 
Tôi soi gương mỗi ngày / như soi vào hố thẳm / tôi nhìn thấy sự sống / và cái chết giao thoa / tôi thấy những mùa xuân / mọc trên những nghĩa địa / và bóng con tê giác / húc đầu vào hư không...

Đêm là một lời nguyện  (thơ) 
... đêm là linh hồn / của mùa xuân / những hạt mầm mang / sự sống của Người / và ngay cả sự tuyệt vọng / đang phục sinh / cả vũ trụ và những sinh vật / bị áp bức được giải phóng...

Thanh tịnh  (thơ) 
Nếu tôi đạt được sự / thanh tịnh tuyệt đối / cho nội tâm / tôi sẽ nghe được / tiếng lá rơi / sẽ vẽ được đường / chim bay...

Khoảng trống trong trái tim  (thơ) 
Bukowski nói: / “có một chỗ trống trong trái tim / sẽ không bao giờ được lấp đầy” / buổi chiều tháng mười / là một chỗ trống / nên bức tường câm / đã sinh ra mùa xuân / nụ hoa hồng còn / đầy ắp bóng tối / như một lời nguyền...

Bóng tối  (thơ) 
Tôi biết bóng tối / điêu khắc tâm hồn tôi / như một nghệ sĩ / sáng tạo / mỗi nét dao / để lại một vết thương / như chiếc lá / ngô đồng mùa thu...

Sáng tạo  (thơ) 
... tôi cảm thấy bóng tối / mênh mông, bí ẩn / cây trong vườn / cựa mình/đâm chồi / và biển trong lòng tôi / đang tái sinh / từng giây / và nỗi nhớ trong / lòng tôi một nụ cười / như tranh mona lisa / lúc ấy bài thơ tình / manh nha...

Lửa Prometheus  (thơ) 
... cái đẹp / của nghệ thuật / của thơ / của hội hoạ / cũng cần tự sát / như những danh tướng / để đạt đến / cái đẹp tuyệt đối / nó cần phải tự huỷ / bằng lửa của thần / Prometheus...

Ngày 1 tháng chín  (thơ) 
... tôi thức dậy / lúc 5 giờ sáng / vì một giấc mơ / tiếng của Thần Tự Do: / “kể từ hôm nay / sông, suối, ao, hồ / tự do chảy / sẽ chẳng còn ai / có thể lấp cạn chúng / những núi, đồi / tự do trầm mặc suy tư / niềm bí ẩn của biển / không ai có thể / xâm phạm / và những thi sĩ / tự do mơ mộng...

Công án  (thơ) 
... bài thơ của tôi / cũng đã chết khi tôi / viết ra bằng ngôn ngữ / nhưng em sẽ hồi sinh / nó bằng sự lãng quên / như em quên / lời tỏ tình của tôi...

Khuôn mặt thời gian  (thơ) 
... thời gian là nỗi / ngậm ngùi / khi mối tình đẹp / giấc mơ đẹp / chóng phai / dù bạn vẫn còn / mang một cái ách / vô hình / hãy gõ vào đá để / nghe âm “u” / như thiên thu...

Tổ quốc của tôi  (thơ) 
Có những buổi sáng / lòng tôi là tiếng chim / hót bên hiên nhà / không gian như chiếc lồng / nhưng tiếng hót / là những tín hiệu / thông điệp của tự do...

Cái chết là bài thơ đẹp  (thơ) 
Tôi đi qua cái chết từng giây / dù vẫn yêu tha thiết cuộc đời / vẫn thích phơi lồng ngực / trước những nghịch cảnh / và cười như một tên hề / trong một bi kịch...

Dòng sông quê hương  (thơ) 
Tôi biết con sông vẫn / chảy âm trầm như / đời sống nội tâm của đất / dù lòng nó chứa vô số / điều ô tạp nhưng không / bao giờ giận dữ / không một tiếng thở dài...

Những ngày thứ bảy và biển  (thơ) 
Biển, như đời sống / là một giấc mơ / bí mật tôi không bao giờ hiểu / những con sóng tự huỷ / để sáng tạo cái chết / như ta vắng mặt / cần thiết trong khoảng trống / mỗi nhịp đập trái tim / vòng tay tình yêu / cũng có khoảng trống...

Mùa xuân câm  (thơ) 
Tôi nghe những hạt / cựa mình trong thai phụ / mùa đông / và con chim thạch yến / đang ngứa cổ / vì nỗi buồn / và cơn trầm uất của nó / rạo rực trong từng mạch máu / bầu trời chiều nay / không nói gì / dù tôi lặp lại câu hỏi: / “bao giờ mùa xuân trở về?” ...

Bài hát của kẻ yêu tự do  (thơ) 
Cánh chim buổi sáng / chở đầy một trời không / vì giấc mơ còn hoài thai / xám đục / tôi muốn cất giọng hát / bằng những dị âm: / “linh hồn tôi là con chim sẻ trong bầu trời đầy dông” / dù sao tôi vẫn nuôi giữ tiếng hát / như nỗi niềm bí ẩn / dù hai lá phổi tôi / thường khi bị nén lại / như một tù nhân...

Xé rách bóng đêm cho mặt trời mọc  (đối thoại) 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Mỗi cái đạp / là một dấu ấn nhục / đóng vào trán những thái thú / cũng như một cái tát / vào anh, chị, em / làm bật lên cú dội ngược / ngoạn mục / của cây búa chẻ vào / những hình nhân / của phù thuỷ / trấn ếm kéo dài bóng đêm...

Cung si trưởng  (thơ) 
chim đêm nghêu ngao / bài dạ khúc / hình như âm hưởng của Granados / ... bị chìm tàu / âm giai xanh những chuyến đi // buổi tối mở ra step gallery / treo những bức tranh / phong vị tây-ban-nha / râu mép cánh én...

Thi khúc tháng bảy  (thơ) 
Tháng bảy / buổi sáng / như một vết thương, màu lá chết / gió nhấn những ngữ âm / như dĩ vãng / tôi không thể tát cạn biển / trong mắt / em/biển/nghi ngờ / là một / cái liếc mắt / là con sâu bướm / trở mình trong tổ mùa đông...

Khoảng trống  (thơ) 
Những vì sao mù / mổ vào bình minh / đánh thức giấc mơ tôi / mắc cạn giữa dòng sông yểu mệnh / hình như tiếng chân chim / (tiếng chân mùa đông, hay tiếng chân em?) / giẵm nát giấc ngủ tôi / một chiếc lá bị thương / tôi biết cây anh đào trong vườn / sẽ trằn trọc, bệnh / cho hết chu kỳ thai nghén // như quê hương...

Nguyệt quế  (thơ) 
Mùa thu bung cánh / cháy lên giấc mơ / như những chiếc lá vàng / muốn nói những điều thầm lặng / nhan sắc tiết mùa bắc cầu cho tiếng hát / trổ một nhánh hương / lòng tôi nhuộm bóng chiều...

Diễn ngôn của tự do [Speech of Freedom]  (thơ) 
Những nốt nhạc của Beethoven / cần một không gian / có thể là sự thinh lặng / để bay lượn / như thornbird cần một giấc mơ / để đẩy nó bay xa / tới miền vô xứ / gieo tiếng hót / dù đôi cánh của nó / có thể mang những vết thương trí mạng... | The notes of Beethoven’s music / need space / perhaps silence / to fly freely / as a thornbird needs a dream / to push it far away / to nowhere / to sow its songs / even though its wings / may suffer some fatal wounds... [thơ song ngữ]

Thi sĩ là người ăn cắp lửa  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM PHẠM CÔNG THIỆN (1941-2011)] ... Đi qua buổi chiều / những phân tử mùa thu tan, rã / mặc dầu giấc mơ chín, non / gió ngất từng chùm, cụt đầu / con nai chạy tìm bóng mình / truông cũ // đi qua tiếng hát / thôi hết còn gặp nhau...

Bướm khuya  (thơ) 
... Em hong một mùi hương lên hàng hiên cũ / tôi nghe tiếng kêu khẽ, “ồ”, nứt ra từ dĩ vãng / nỗi nhớ toa rập với đêm khuya / chẻ tôi manh mún / những ngọn nghi ngờ / mà chỉ giọt sương đêm mới đọc thấy // Con bướm khuya / vừa đánh thức mùi hoàng lan / từ thời Trang Tử...

Lửa xám  (thơ) 
... Chuyến đi định mệnh mỗi ngày / mặt trời thức giấc mỗi đời / tiếng đập cánh xao xác mỗi đêm...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021