|
Căn phòng 2.2 - âm thanh sóng
[chuyên đề
TÌNH YÊU VÀ TÌNH DỤC TRONG VĂN CHƯƠNG]
|
![]() |
Khi anh cởi quần lót bên trong phòng tắm
bên ngoài này, em nằm gối đầu lên hai cánh tay mình, mắt ngó đỉnh trần
Khi anh bước vào bồn tắm
mắt em vẫn còn ngó đỉnh trần
Khi toàn thân anh ướt đẫm nước vòi sen
em đổi thế nằm, mắt dõi theo ánh nắng ngoài trời, qua mảnh màn hé mở
Khi tay anh xoa xoa xà phòng lên tóc
nắng ngoài trời rực sáng
Khi tay anh xoa xoa xà phòng lên cổ vai ngực
nắng ngoài trời rực sáng thêm một chút
Khi tay anh xoa xoa xà phòng nơi ấy
nắng ngoài trời rực sáng thêm một chút nữa
Nơi ấy giờ thì mềm xìu, bé tí, bình thường như vành tai, chóp mũi, khuỷu tay, đầu gối, gót chân... như bất cứ phần nào trên thân thể anh
Trước đấy một giờ. Nó cương cứng, nóng hổi, hùng hổ trong miệng em, giữa rãnh ngực em, trên mông em... Nó cố đâm thấu-xuyên-sâu-qua bao lớp da thịt để vào được trong em. (Là nó, chẳng thuộc về ai)
Độ nóng làm tim em chảy
Độ cứng làm trí em mềm
Độ sâu, rã tan thân xác em
Khi anh bước ra khỏi bồn tắm, lau vội làn da đẫm nước, bên ngoài này, em trở người quay mặt vào vách, ngó bức tranh treo trên tường: màu lam trời chiều, vòm lá sồi vươn lên từ phía sau nóc nhà ngói đỏ, ô cửa sổ rất rộng. “Để người đàn bà dễ leo.” Anh nói. “Không phải, để cả hai cùng dễ leo.” Em nói
54 bức tranh treo trên tường trong 54 căn phòng cùng một chu vi cùng nhốt kín âm thanh sóng
|