tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Đừng dung dưỡng những kẻ làm nhục chúng ta!  [đối thoại]

 

Ai đã từng đọc các bài viết của ông Phạm Quang Tuấn liên quan đến vấn đề tự do tư tưởng và ngôn luận đều có thể thấy rằng ông Phạm Quang Tuấn luôn luôn thẳng thắn chống lại mọi hành động trù dập thô bạo đối với các tác phẩm nghệ thuật khác chính kiến. Cũng với tấm lòng thẳng thắn ấy, ông Phạm Quang Tuấn đã bày tỏ sự bất bình đối với những hành vi thô lậu, thiếu nhân cách của ông Lý Tống (sử dụng sơn đỏ và quần lót của phụ nữ để phá huỷ các tác phẩm và hạ nhục nghệ sĩ) và của đám người ca ngợi những hành vi đó của ông Lý Tống.

Năm 2006, trên diễn đàn Talawas, ông Phạm Quang Tuấn đã phát biểu những ý tưởng của ông như sau:

Hiện nay nền văn học nghệ thuật Việt Nam vẫn còn là một nền văn nghệ bị kiểm duyệt, một hệ thống kiểm duyệt hoàn toàn vô lý và lỗi thời, tàn dư của một cuộc chiến tranh đã kết thúc từ hơn 30 năm trước. Bao nhiêu tác phẩm có giá trị vẫn bị cấm chỉ vì tác giả của chúng đã dính dáng tới chính quyền hay quân đội bên thua trận, dù tự chúng chẳng có một hàm ý chính trị nào và thậm chí còn chan chứa những ý tưởng rất đẹp đẽ về tình yêu quê hương. Hành động kiểm duyệt đó là một sự hủy hoại văn hóa cũng chẳng khác gì giật sập thành nội Huế hay phá lăng Lê Văn Duyệt.
 
Trong lịch sử cổ thì có Tần Thủy Hoàng đốt sách, làm suy tàn cả một nền văn hóa đa nguyên của bách gia chư tử đang nở rộ và gián tiếp dẫn tới sự độc tôn của Khổng giáo và trì trệ văn hóa sau này. Lịch sử cận đại thì có chế độ Quốc xã ngăn cấm tất cả các tác phẩm của các văn nghệ sĩ Do Thái. Sách Sigmund Freud, Karl Marx, Heinrich Heine, Thomas Mann bị đốt. Nhạc phẩm của các khúc tác gia vĩ đại như Felix Mendelssohn, Jaques Offenbach, Gustav Mahler, Max Bruch, Arnold Schönberg đều bị cấm ngặt. Hậu quả là trí thức Do Thái phải di cư sang các xứ khác, nhất là Mỹ, làm phong phú không ít cho nền văn hóa xứ này và làm nghèo nàn nền văn hóa Đức. Có thể nói Mỹ đã chuyển thành một cường quốc văn học nghệ thuật (thay vì chỉ là cường quốc kinh tế) nhờ chính sách bài Do Thái của Quốc xã. May thay cho nước Đức là chế độ Quốc xã sớm bị hủy diệt. Nay thì Việt Nam đang tự chặt bỏ một phần nền văn hóa vốn dĩ chưa vĩ đại lắm của chính mình.
 
Trong thời kỳ Quốc xã, có vài văn nô đã hùa theo chế độ, viết bài bới móc những cái xấu (có hay không) của các nghệ sĩ Do Thái. Những người này đều bị người đồng thời cũng như hậu thế khinh bỉ, coi là vô liêm sỉ, chứ không ai lấy “tự do ngôn luận” ra biện minh cho họ cả. Trên khắp thế giới, trong mọi thời đại, có lẽ chỉ ngoại trừ Việt Nam thời nay, hùa theo chính quyền độc tài để tấn công người cầm bút cầm đàn trong khi những người đó còn đang bị áp bức cấm đoán, là một chuyện không thể chấp nhận ở người trí thức có liêm sỉ. Ở Việt Nam thì trái lại, suốt từ thời Nhân văn-Giai phẩm đến nay, rất nhiều trí thức hùa theo chính quyền cắn xé đồng nghiệp đang bị trù dập, khiến chuyện đó dường như đã trở thành bình thường.

Ông Phạm Quang Tuấn không chấp nhận hành động của Đức Quốc Xã và Cộng Sản Việt Nam trong việc kiểm duyệt tác phẩm và đàn áp nghệ sĩ bất đồng chính kiến. Ông cũng không chấp nhận hành động của những người Việt Nam ở hải ngoại nhân danh “tự do ngôn luận”, nhân danh chống Cộng để hủy hoại các tác phẩm và đe doạ các nghệ sĩ mà họ cho rằng có khuynh hướng chạy theo Cộng Sản. Ông đòi hỏi một sự đối xử mang tính văn minh, công bình và trí thức đối với các tác phẩm và các nghệ sĩ bị xem là bất đồng chính kiến. Nếu có sự bất đồng, thì hãy tranh luận một cách bình đẳng trong tinh thần tự do ngôn luận, tự do tư tưởng. Đây là một đòi hỏi hoàn toàn hợp lý và đúng đắn.

Tôi đồng ý với ông Phan Nhiên Hạo rằng Lý Tống và vây cánh của ông ta chưa đáng để gọi là một lực lượng độc tài. Tôi hoàn toàn đồng ý với ông Võ Văn rằng Lý Tống và vây cánh lau nhau của ông ta không hề có cái gì gọi là “tư tưởng”.

Thế nhưng, trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam của ông Hoàng Cơ Minh trước kia đã từng có những biểu hiện tương đương với một chế độ độc tài, vì trong tay họ đã từng có những công cụ để đe doạ, đàn áp và trừng phạt, thậm chí thủ tiêu những người khác chính kiến. Họ chẳng có “tư tưởng” gì, nhưng họ có “chủ trương” kiên quyết đe doạ, đánh phá, chụp mũ, ám hại bất kỳ ai không đồng ý với họ. Họ là những kẻ “đấu tranh” theo cái kiểu “địch lưu manh một, thì ta lưu manh mười”. Chính vì những hành vi của cái Mặt Trận này mà người Việt Nam ở hải ngoại đã có một thời gian mang cảm giác chán ngán, nghi ngại, bất tín nhiệm đối với hầu hết những tổ chức đấu tranh.

Tôi đồng ý với ông Phan Nhiên Hạo rằng có thể còn rất xa mới đến cái ngày mà những con người chống Cộng như thế lên nắm chính quyền của đất nước Việt Nam. Thế nhưng, không phải vì thế mà hôm nay chúng ta câm miệng lại hay ủng hộ cho họ tung hoành và chờ đến cái ngày đó để mà chống độc tài có răng thứ thiệt!

Tôi ủng hộ ý tưởng của ông Phạm Quang Tuấn rằng chống một chế độ độc tài thì hoàn toàn không đồng nghĩa với việc dung dưỡng, tạo điều kiện cho một chế độ độc tài khác thay vào đó. Tất nhiên cái ngày mà loại người này có cơ may trở thành những nhà cầm quyền độc tài thì còn xa tít tắp, có lẽ không bao giờ đến, nhưng ngay hôm nay họ đã có khả năng làm nhục chúng ta.

Hãy mạnh mẽ phê phán thái độ “đấu tranh” theo kiểu độc đoán, thiển cận, thô lậu, thiếu nhân cách, thiếu đầu óc, chỉ chuyên kéo bè kéo cánh để gây tiếng ồn, mua danh hão ấy. Vì những hành vi của họ đã không ích lợi gì cho công cuộc chống độc tài, chống Cộng Sản, mà còn làm nhục, làm mất chính nghĩa của những người Việt Nam thực sự tranh đấu cho lý tưởng tự do, nhân quyền, văn minh và công bằng xã hội.

Chính những kẻ đó mới là những kẻ vô tình (hay cố ý) làm lợi cho độc tài, cho Cộng Sản.

 

 

-------------------

Các bài liên hệ:

18.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Để chê bai Hồ Chí Minh, có người nói: “Kể ra thì ‘Tư tưởng Hồ Chí Minh’ cũng không có gì mới lắm, sâu sắc lắm”. Tư tưởng gì mà không mới, không sâu sắc? Hồ Chí Minh chỉ là người hành động, làm gì có tư tưởng...
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Thích hay không thì tùy, nhưng không thể căn cứ vào “lối suy nghĩ” để cho rằng ai đó là độc tài. Nếu nhà nước Việt Nam chỉ “suy nghĩ” mà không đàn áp bằng bạo lực, sẽ không ai gọi họ là nhà nước độc tài... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Sự thực ở đây chẳng phải là “độc tài” hay “dân chủ”, mà là giới trẻ (sồn sồn) hải ngoại (loe hoe) hai ba mạng tự vỗ ngực xưng mình là “nghệ thuật... lên tiếng”, ... chủ quan, kiêu căng và vô tâm đến mức không thể / không hề nghĩ rằng “cái thế giới và cái kỳ vọng” đó nó có đi ngược lại nguyện vọng của đại đa số đồng bào tỵ nạn Cộng Sản hay không... (...)
 
17.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Không ai ngớ ngẩn mà so sánh khả năng áp bức của những người Việt hải ngoại cực đoan với khả năng áp bức của chính quyền trong nước. Cái đáng so sánh là lối suy nghĩ, hành xử của hai bên. Nhìn vào lối suy nghĩ và hành xử này, tất phải nghĩ rằng nếu có được những phương tiện của nhà cầm quyền trong nước, họ sẽ không ngần ngại sử dụng chúng y như vậy... (...)
 
16.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Dư luận trong nước đang bàn tán nhiều về bài viết “Một nền văn học thực dụng tủn mủn” của nhà văn Nguyễn Đình Chính, thì có tin tiểu thuyết Online balô của ông vừa tung ra thị trường phát hành trước tết vài ngày (do nhà xuất bản Hội Nhà Văn cấp giấy phép) đã bị cấm tái bản... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Nếu mang khẩu súng đã bắn tổng thống John F. Kennedy ra bán đấu giá thì cũng sẽ có người mua, với giá cao hơn, nhưng súng vẫn là súng và Lee Harvey Oswald vẫn là kẻ giết người... (...)
 
15.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Lý lẽ kiểu ông Phạm Quang Tuấn, cho rằng phản ứng quyết liệt của người Việt hải ngoại (tất nhiên không phải tất cả) trước các biểu tượng cộng sản cũng tương tự như sự đàn áp của chế độ độc tài trong nước, là không thuyết phục... (...)
 
14.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Lý Tống không phải là một “anh hùng đơn độc” mà là một khuôn mặt của một lực lượng độc tài tư tưởng. Lực lượng này dùng đủ mọi thủ đoạn hèn kém hay thô bạo để tiêu diệt tự do phát biểu của những người bất đồng ý kiến, nhất là người cầm bút và các nghệ sĩ khác, và chăm chú vào việc kềm chế và tiêu diệt những lối suy nghĩ mới của giới trẻ... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Trong bài thơ “Tao là đứa bé ngoẻo trên lưng Linda Lê”, tôi viết: Một người thông minh & lương thiện thì không thể cộng sản, / Một người thông minh mà cộng sản thì không thể lương thiện, & / Một người lương thiện mà cộng sản thì chắc chắn không thông minh... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Cái quỷ gì vậy? Tại sao lại có một lối dạy ngớ ngẩn như thế? Ai cho họ cái quyền cưỡng bách trẻ con kính yêu một người nào đó? Và tôn thờ? Chuyện này điên rồ quá đi thôi, bố ơi... (...)
 
13.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Một nền giáo dục văn minh và biết tôn trọng sự phát triển tư duy độc lập của con người thì không bao giờ có thể chấp nhận một trò nhồi sọ ngu xuẩn rẻ tiền như vậy... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] (Ý kiến bằng hình) ... Viếng phố khổ, coi mồ chôn... (...)
 
12.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Xin thưa: Vấn đề ở đây không phải là “chống cộng”, mà là “chống độc tài”. Độc tài dưới mọi hình thức, mọi chế độ — cộng sản, cộng hoà, dân chủ. Phản kháng, chống đối một chế độ độc tài vô cùng nham hiểm nhưng bất tài... (...)
 
11.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] (Ý kiến bằng hình) Bức ảnh kỷ niệm Đỗ Kh. chụp chung với Lý Tống... (...)
 
09.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Cự nự gì các chàng hang cau có cay cú du côn / Hung hăng bọ xít hôn hít hụt hịt // Dằng dặc gót giầy dẫm giẫy / Kêu như cha chết kền kệt kèn kẹt... (...)
 
07.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... “Đất nước” không phải là mảnh đất xinh đẹp này, mà là một quyền lực rất trừu tượng, mơ hồ, nguy hiểm. “Dân tộc” không phải là mọi đồng bào cùng một màu da, một dòng máu, mà chỉ là một nhóm người đầy quyền lực, tiền tài, ngất ngưởng trên cao. “Nhân dân” không phải là hơn tám chục triệu con người khốn khổ này, mà là một bàn tay vô hình có thể siết họ cho đến chết!... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... “Cô ấy sống trong một quốc gia cộng sản, nhưng hãy nhìn cô ấy. Cô ấy nhìn về chốn khác, mơ mộng xa xăm...” (...)
 
06.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Website Tiền Vệ bị kết án là “một trang web chuyên về thơ văn chống phá đất nước, thơ nhảm nhí, tục tĩu.” Đồng thời, một số nhà thơ trên Tiền Vệ được đem ra đánh để làm gương... (...)
 
01.02.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... hôm nay là ngày 31 tháng 1 / bốn mươi mốt năm xưa / năm một chín sáu tám / một đêm không gió lại không mưa / miền bắc đã ồ ạt xua quân định cưỡng chiếm / miền nam // vi phạm trắng trợn thỏa hiệp ngưng bắn / trong dịp dân chúng chuẩn bị đón xuân về / thảm sát dã man bắn giết đồng bào vô tội / biến huế thành nấm mồ / tập thể... (...)
 
31.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Nè “Sống chiến đấu lao động và học tập noi gương Bác Hồ vĩ đại” Yeah! Nè “Toàn Đảng toàn dân quyết tâm xây dựng đời sống mới thắng lợi mới” Yeah! Nè “Đảng là niềm tin của nhân dân” Yeah! Nè “Dân không có Đảng như cá không có nước” Yeah! Nè “Mừng Đảng đón xuân” Yeah! Nè… Nè… Nè… nè nè nè … Nè… Nè… Nè… Yeah Yeah Yeah!... (...)
 
21.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] Cả thủ đô Washington trở thành một lễ hội vĩ đại. Cả đất nước Hoa Kỳ dâng trào niềm vui, và biết bao người đã nhỏ lệ vì xúc động... Thế nhưng, trông người mà ngẫm đến ta. Cũng là President, nhưng các ông President (Chủ tịch nước) của ta đã thay nhau nhậm chức, mà không một người dân nào thèm lưu ý đến... (...)
 
17.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] Khủng hoảng kinh tế toàn cầu đã ảnh hưởng mọi giới khắp nơi. Để kiếm sống, và nhất là ở nước ta, nghề nào cũng quí báu kể cả nghề tham nhũng của cấp lãnh đạo... (...)
 
15.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Đã bắt đầu tiến trình tan rã của những nỗ lực giáo dục của cả gia đình và xã hội. Và thủ phạm chính, ai cũng có thể chỉ ra, là những “tấm gương” nhũng lạm tài sản tinh thần và vật chất công cộng, chính những kẻ núp bóng dưới danh từ “đầy tớ nhân dân” đang công khai thụ hưởng vinh hoa phú quí từ vô số những nguồn của cải bất minh... (...)
 
12.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Có đôi khi tôi thấy không có đất nước nào quái dị hơn Việt Nam, một đất nước hơn 85 triệu dân, trong đó có ít nhất cũng 81% xoá mù chữ, và đội ngũ trí thức chiếm 21% - một con số không quá nhỏ! Vậy mà tất cả bị thao túng, bị điều khiển một cách mù mờ, lọ mọ bởi khoảng 4%... (...)
 
02.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Khi được chọn làm Tổng biên tập, một người phải đứng giữa hai chọn lựa mâu thuẫn (nghe có vẻ rất hiện sinh): Một, là làm một công cụ trung thành tuyệt đối. Hai, làm một con người bình thường với những luân thường đạo lý của nó. Không ai có thể cùng lúc làm tốt hai việc này. Bởi vậy, những kẻ còn chút lương tri phải “dung hoà” được để tồn tại... (...)
 
01.01.2009
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Tôi tin là không có người nào có chút lương tri mà không thấy ngậm ngùi. Trong khi thế giới càng ngày càng tự do, riêng Việt Nam, quyền tự do — vốn đã ít ỏi — càng ngày lại càng bị bóp nghẹt... (...)
 
29.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... “Tanaka Masao - một cảnh sát viên của tỉnh Gunma đang tham gia điều tra vụ hàng không Việt Nam, có cha từng là cố vấn quân sự cao cấp của Việt Minh, nói như thế này với báo chí Nhật: Tôi không thể tưởng tượng và hiểu được, tại sao một dân tộc có 4,000 năm văn hiến, dũng cảm, lại để thế hệ con cháu phải đi làm nô lệ ở xứ người như vậy”... (...)
 
28.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Những ngày cuối năm 2008 đang từ từ trôi qua mái nhà, những người dân nghèo vẫn đang héo ruột vì chuyện cơm áo gạo tiền mùa giáp tết, và câu chuyện vẫn phải bỏ dở như một công trình đang được thi công nằm chình ình giữa phố trước bao con mắt cam chịu và hoài nghi... (...)
 
27.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] Mời bạn đọc xem một bản tin của VIETNAMNET ngày 26/12/2008 để biết cách hành xử của chính quyền vì dân và do dân... (...)
 
22.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] Cứ sau mỗi trận bão, người dân quê rơi vào khó khăn, nhà cửa, tài sản hư hại, người chết..., thì chính quyền địa phương từ cấp xã đến cấp tỉnh tưng bừng như mở hội, cờ đỏ sao vàng bay phất phới... Vì sao?... (...)
 
09.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Tôi mới đọc bài báo “Cam kết với dân (ODA)” dưới đây của nhà báo Huy Đức, một nhà báo nhạy bén và rất can đảm ở Việt Nam hiện nay. Huy Đức viết về một số sự kiện chung quanh việc nhà tài trợ ODA của Nhật đình chỉ việc cho Việt Nam vay nhẹ lãi trong các công trình phát triển và xây dựng đất nước... (...)
 
05.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Lịch sử dân tộc Việt Nam từ giữa thế kỷ 19 đến nay có thể tóm tắt vào một chữ: Nhục. [...] Nhục quá đi chứ? Chỉ có những kẻ vô liêm sỉ mới không thấy nhục... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] (phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh) ... Nếu Thượng Ðế ban cho tôi ba điều ước, tôi chỉ ước một điều: làm ơn bứng Ðảng Cộng sản khỏi Việt Nam và hốt giùm 3 triệu đảng viên bỏ lên sao Hoả!... (...)
 
03.12.2008
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Một dân tộc vốn tự hào là ra ngõ gặp anh hùng, thế nhưng 80 triệu người Việt Nam đã câm lặng chịu nhục hoặc thờ ơ vô cảm. Chính quyền hiện hữu đã thành công trong việc triệt tiêu sức đề kháng của dân tộc... (...)
 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Giai cấp hiện nay chúng ta cần thể hiện tình thương yêu là giai cấp nào? Tại sao giai cấp ấy lại cần thương yêu mà không phải là toàn thể nhân dân?... (...)

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021