thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những suy tưởng rối bù [kỳ XI]
(Diễm Châu dịch)

 

Người ta có thể lên án ai kia phải bị quên lãng

nhưng người ta phải áp dụng bản án với những kẻ

còn nhớ.

 

*

 

Các ý kiến thường thường được chia sẻ:

giữa những kẻ quyền thế.

 

*

 

Những "ngày mai tốt đẹp hơn"

không đưa ra một đảm bảo nào nghịch lại những

"ngày mốt còn tốt đẹp hơn nữa".

 

*

 

Khi các người nhảy lên vì vui mừng, hãy coi chừng để

đừng có ai bị đất sụp lở dưới chân các người.

 

*

 

Có ai đã từng hỏi chính đề và phản đề

xem chúng có đồng ý để trở thành hợp đề?

 

*

 

Sự ngu dốt của chúng ta bao trùm những thế giới

ngày càng rộng lớn.

 

*

 

Những ngón tay của bọn đầy tớ hẳn phải để lại

dấu vết của những ông chủ.

 

*

 

Chúng ta nhận thấy một hiện tượng lý thú:

tiếng líu lo khó hiểu như phương tiện truyền thông giữa

mọi người.

 

*

 

Hết thảy những gì khập khễnh cũng vẫn bước.

 

*

 

Được là bộ trưởng bộ nội vụ của chính mình!

 

*

 

Sự ngay thẳng về nghệ thuật đôi khi ngăn trở sự ra đời

của người nghệ sĩ.

 

*

 

Con người không vị kỷ. Không ai

để tang chính mình.

 

*

 

Sự thành công của Heine! Trở thành một "nhà thơ

vô danh" được biết tới trên toàn thế giới!

 

*

 

Trái núi đã đẻ ra... một trái núi nhỏ.

Kỳ cục thay !

 

*

 

Nhà thơ X luôn luôn đặt cuộc vào một con ngựa hay.

Nhưng đó không bao giờ là "Ngựa bay"* cả.

------------------------------------------------

(* Pégase.)

 

*

 

Nhiều người đã cố tạo ra điểm kim thạch*

bằng cách thạch-hóa các tư tưởng.

---------------------------------------

(* pierre philosophale: đá làm kim-loại thành vàng.)

 

*

 

Khi chuyện đã được xác nhận là một ảo ảnh trở thành

thực tại, hãy đòi hỏi cả thiệt hại lẫn tiền lời.

 

*

 

Có những kẻ sành ăn rất thích

con cá mà họ đem chiên nhảy nhót thoải mái

trong chảo.

 

*

 

Người can án không bao giờ ở tầm cao

của giảo đài.

 

*

 

Chúng tôi đã nhìn thẳng vào mắt nhau:

tôi chỉ thấy bản thân tôi và nàng chỉ thấy

chính nàng.

 

[còn tiếp nhiều kỳ]

 

Đã đăng:

Những suy tưởng rối bù [kỳ I]

Những suy tưởng rối bù [kỳ II]

Những suy tưởng rối bù [kỳ III]

Những suy tưởng rối bù [kỳ IV]

Những suy tưởng rối bù [kỳ V]

Những suy tưởng rối bù [kỳ VI]

Những suy tưởng rối bù [kỳ VII]

Những suy tưởng rối bù [kỳ VIII]

Những suy tưởng rối bù [kỳ IX]

Những suy tưởng rối bù [kỳ X]

 

----------------------------

Ghi chú của người dịch:

STANISŁAW JERZY LEC [đọc như Letz] là một nhà thơ Ba-lan, tác giả khoảng hai ngàn câu "cách ngôn". Ông sinh năm 1909 tại Lwów, ở Galicie, trong một gia đình Do-thái. Sau khi học luật và ngữ ngôn học Ba-lan, ông khởi nghiệp nhà báo và nhà thơ ở Vac-xa-va. Bị bắt nhốt trong trại tập trung của Đức quốc xã từ 1941 tới 1943, ông đã vượt thoát và gia nhập hàng ngũ quân kháng chiến.

Từ 1946 tới 1950, ông làm tùy viên báo chí cho Phái bộ chính trị Ba-lan ở Vienne. Và bắt đầu viết những câu “cách ngôn”.

Những câu “cách ngôn” này xuất hiện từ 1954 trên các tạp chí văn nghệ Ba-lan và, vào năm 1957, dưới hình thức ‘xã luận’, hết sức thành công cả ở trong lẫn ngoài nước, đặc biệt là ở Đức. Trong bản Pháp văn, người ta đã có nhận xét về những câu ấy như ".. sự cô đọng có tính cách xói mòn cao độ, chống lại sự man dã đen và đỏ của thời đại, chống lại sự tầm thường quá ồn ào của những kẻ tiếm đoạt quyền bính và ngôn ngữ, chống lại sự hèn nhát và ích kỷ chung của con người..."

Stanisław Jerzy Lec mất năm 1966.

 

Bản dịch dựa theo bản Pháp văn của André và Zofia Kozimor, do nhà xuất bản NOIR SUR BLANC in tại Lausanne vào tháng 10-1991, với nhiều minh họa của Roland Topor và lời đề tựa của Claude Roy.


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021