thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đỏ ối tháng Tư
 
Lời toà soạn:
 
“Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do” là một cuộc chơi do nhà thơ Nguyễn Thị Thanh Bình khởi xướng. Trong cuộc chơi này, các nhà thơ sẽ tham gia bằng cách viết một bài thơ kèm với một tấm ảnh chụp một phần nào đó của thân thể mình có liên quan đến bài thơ.
 
Trong lá thư ngỏ mời các bạn thơ tham gia cuộc chơi, Nguyễn Thị Thanh Bình viết:
 
“Những văn thi sĩ góp mặt sẽ toàn quyền chọn bất cứ phân vuông da thịt nào của đương sự và... đề thơ. Đầu, mình và tứ chi, cũng như mắt tai mũi miệng, chúng ta tha hồ phân mảnh... Một cuộc chơi mà các bạn có thể tưởng tượng chừng như ai đó hoặc trong những điên điên rồ rồ chính chúng ta đã phải tự phân thân cắt, chia, xẻ, bẻ... con người của mình trong những ngày này thành những mảnh vỡ Việt Nam. Thơ trình diễn ca cẩm múa may trước đám đông hay cư dân mạng theo hình thức này đều có thể mở ra những tiếp nhận mới mẻ, khá thích hợp với những nóng bỏng sôi động kịp thời của thời đại trong nhiều dòng chảy, nhiều hình ảnh thực thể của hôm nay, phải không quý bạn.”
 
Tiền Vệ sẽ lần lượt đăng những tác phẩm nhận được từ các bạn thơ tham gia cuộc chơi này.
 
Tiền Vệ
 
 
___________
 
 
thơ
PHI KHANH
 
 
 
 
 

Đỏ ối tháng Tư

 
chiều đã về trên lưng ong con gái
tháng mười như một bóng ma
ngọn núi lửa phập phùng không thương tiếc
những giọt sữa non
 
hộp rubic chới với
nhặt được giữa đường
trên lối mòn siêu thị
quê hương giòn tan trong miếng bánh snack tôm
 
hàng ngàn tiếng dân kêu cứu
mẹ chạy đâu rồi
thân con tan như bọt nước
con sóng dữ chạy bãi vàng Việt Hương
 
đây
máu đỏ trong cuống họng
đây
sợi tóc dài lơ thơ
đây
oan hồn tháng tư lịch sử
bãi tha ma của ký ức xé tan hồn hiển thị yahoo
 
những bông cỏ úa
nằm dài
 
nó đến tìm vào một ngày tháng Ba mưa tầm tã
những hạt mưa dông nghi ngút khói bốc đầu
những sợi chỉ
 
nó đến thăm như chổi quét vệt trời
mưa đen thấm đất và kiếp nghèo đeo dai
 
phủ đầu dân cày
ngày tháng Tư
không còn trái mướp
treo lủng lẳng trên mùa cong
 
lúa leo lép hạt
bắp cầm khô
mùa màng thất bát
thập tự chinh vó ngựa hắc ín
 
mẹ già khóc con thơ
nửa ngày đường dò la cửa thần chết
mũ cối gối đầu
la liệt xác dân
 
Ba Đình lịch sử ngợp cờ hoa mơ (thúi địt)
thử hỏi ơn người ngồi người đứng xác rạ phần hơn
đói xám xịt trời đêm
hàm oan số trời định đoạt cối xay...
 
tháng Tư rỉ rả những giọt máu
chảy về sông ngày trời mang mang ý nghĩa chó hoang...
 
4 năm dài ngắn nước mắt mẹ tìm hình con qua tia nắng hắt song cửa
đào lộn hột 22h50’14’’
Chữ A “insert wordArt”
Ln11 Col 9
 
toả khắp mộ phần sau núi khuất bóng chùa
cơn bão qua người ở lại cố tìm trong ký ức một chút đau thương một chút nhớ một chút quên một chút vui một chút một chút của một chút
 
Không gian im im âm ỉ rỉ tai gà cây chanh đã có lá, con gì đã tục tác thay ta?
Ễnh ương gọi đêm vào mưa thâm tháng bốn âm âm âm hồn
 
Bông đỏ là máu
Bông vàng là huyết tương
Bông xanh màu mắt nông dân dõi theo giá xăng dầu
Bông tím hoen hoen công nhân tức tưởi thực phẩm lên
Bông ngũ sắc tung toé trên trời
Thằng nhỏ hỏi tại sao
Thằng lớn trả lời
Mày nhỏ khó lên, tao lớn khó bồng, chỉ có tiền mất giá nhẹ như bay
Nên nó bay, nó bắn, nó làm trò hả hê cho bao kẻ mua vé xếp hàng, ngồi coi
Kẹt xe, taxi tháo chạy, kẻ lót ghế nằm chờ, người có chỗ nhậu chờ, tiền bay
Đông là đoàn kết, ngồi càng đông càng đoàn kết, cùng xem pháo bông đông cũng là đoàn kết.
Vậy là thành công, thành công đại thành công.
 
Đêm
Tĩnh mịch đèn xe pha rọi con tìm mẹ
Lòng thổn thức nghe tiếng thiền vang vọng vòng không khói ngút nghi màu.
Trẻ thơ mơ làm người lớn tiếng hú vi vu rộn tiếng chân trên sạp nhảy lễ hội voi ngà.
Vòng vèo qua ngách cửa, ngấm sắt song trộn vào dây điện kéo
Khói... khói... khói... khói... khói... khói... khói... khói... khói... khói... khói
 
 
 
-----------------
Bài liên quan:
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Đừng bắt tôi phải lập biên bản / bầy tội phạm ám hại từng ngày / rao giảng đặt bày / những trò hề công chính / ô, làm thế nào bọn / họ cứ đồ mãi những lằn phấn / rồi rêu rao như thứ ân huệ xin-cho / trong những khoanh tròn tự do / lùn...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Tôi vẫn có thể thích hoa hồng / Cũng như thích một cái búa / Nhưng tôi không ngửi được thứ chữ nghĩa màu mè riêu cua đỏm dáng trí tuệ và đỉnh cao của những kẻ muốn vượt thời gian và không gian / Khi chúng ta bị bóp cổ / Tôi cần một cái búa và những cây đinh / Đóng vào hiện tại và bước đi...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Thôi mà. / Thối má. / Má thúi. // Má thối cho tôi / Cả cuộc đời. / (Mà.) // Mẹ Việt Nam, lăng / Mạ Diệt Nam. Chợt thấy / Mợ Giao Chỉ, tui toe toét, / Xoa xoa dạ dày...
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021