thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Con đường

 

Buổi sáng, một thằng nhóc rong chơi trên một con đường rộng, nhiều cỏ và hoa. Nó vừa đi vừa ngắm vừa hít thở khí trời, trông rất thảnh thơi. Đôi lúc nó bị vấp ngã vì mải ngắm, nhưng nó đứng dậy ngay lập tức và tiếp tục đi, thậm chí nó không để ý rằng nó đang chảy máu và cái vấp ngã vừa rồi có thể để lại cho nó một vết sẹo. Nó không quan tâm vì quanh nó còn biết bao thứ để khám phá. Nó cũng không cần biết phía cuối con đường là gì. Trời ngày càng nóng dần.

Buổi trưa, một thằng thanh niên cắm đầu chạy như bị ma đuổi.Con đường hắn chọn khá hẹp và hắn không bao giờ ngoái đầu lại. Vì chạy nhanh quá, nên hắn rất thường vấp ngã. Có lúc hắn đứng dậy ngay. Cũng có lúc hắn nằm cạnh lề đường một lúc rõ lâu. Có lẽ vì hắn vừa thấm mệt, vừa say nắng. Trời nắng gắt dữ dội. Hắn luôn tưởng tượng về một viễn cảnh nào đó ở cuối con đường.

Buổi chiều, một gã đàn ông trung niên đang cố lê từng bước nặng nề. Người gã đầy những vết thẹo. Con đường rất hẹp. Gã đang gắng sức kéo một chiếc xe ở phía sau lưng. Trên đó có nhiều thứ rất quí đối với gã. Thỉnh thoảng gã có nhìn hai bên đường, nhưng dường như là ghen tị và để mơ ước giá gì gã có thể bỏ chiếc xe lại và đi một mình. Chỉ là thỉnh thoảng thế thôi. Gã vẫn cần mẫn kéo xe. Trời đang tối dần.

Buổi tối, một ông cụ ngồi một mình trong nghĩa trang. Ông cụ ngồi nhìn những ngôi mộ xung quanh và con đường ông đã đi để đến đấy. Ông mỉm cười. Và ông tắt thở.

 

 

 

------------

Đã đăng:

Một câu chuyện  (truyện / tuỳ bút) - Bá Ước
Hôm nay tôi ngồi vào bàn và muốn viết một điều gì đấy, một truyện ngắn chẳng hạn, tôi nghĩ thế. Và tôi bắt đầu. Hôm nay tôi rất buồn. Tôi dừng lại và nghĩ. Sao lại là “Hôm nay”? Hôm qua và mấy hôm trước tôi cũng rất là buồn mà, và ngày mai hay ngày kia nữa có chắc là nỗi buồn sẽ hết? Sao lại có thể ích kỉ mà nhốt nỗi buồn chỉ trong “Hôm nay” chứ? Ai cũng cần tự do mà, và chắc chẳn nó cũng thế. Tôi viết lại. Tôi rất buồn. Và rồi tôi lại nghĩ... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021