thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Câu chuyện của đất
chết một ngày khác
thành phố chìm dưới câu chuyện của đất
phế tích đổ ngược về vực thẳm kêu đầy trăng tháng ba
đứa con gái mù đi qua mùa thu với mớ dự tưởng mọc nấm
không chừng họ sẽ kéo mãi cho đến khi rách toạc
những hình dạng không thể tàn lụi bên trong giọt nước
phía sau nguyện đường tối ám
khuôn mặt vứt bỏ
 
đục ngầu âm hưởng núi
đêm trả về cho nước sự lạnh lẽo bức xé thân thể
ngập úng đường dao khoả thân chôn lấp định mệnh rỉ sét
trí nhớ loài cây phình ra mùa nấm rơm và bụi phóng xạ xô tới
cánh đồng máu bay lên bài ca loài chim
rụng giữa ban ngày
 
cánh rừng không gợi lại bất cứ điều gì có mặt
phần trình diễn khác xảy ra ở một ngôi nhà mất cửa
những ngôi sao rỗng té xuống thềm rêu
 
rời những đêm hoang trầm mình trên đá
đỉnh núi thức dậy tia nhìn mắt bão
giờ người giữ lửa đã sống lại những chuyển động quen thuộc
lộ trình thời gian nhỉu giọt bên trong
 
những lá vàng mã rời khỏi hang động trước lúc trời sáng
áo quan đi qua chuỗi ngày thầm lặng của nắng
những chùm giây thần kinh kéo xuống định mệnh nứt dọc bên trong pho tượng
tiếng nấc bật ra ngoài
câu thần chú ướt
 
chiều sâu giấc mộng được lau sạch bằng tinh khí của đất
trồi lên những ám ảnh mặt biển nổi giận
tháo cửa miệng không gian cơn lốc cuộn xám
Noah bắt đầu từ cái chết của một hành tinh
 
đổ xuống mùa thu, xác chữ trên giấy
đảo ngược cuộc hành trình ở những quãng tiếp diễn
trang sách và vệt trắng bước vào
tháng ba bê bết máu
 
nhảy qua nghi lễ hiến mình cho lửa
độ ẩm nơi biên giới dục tính
cuộn tròn giấc mộng quỷ ám
 
giờ kẻ tiên tri đã từ bỏ xứ nhiệt đới đầy ràng buộc
thở dốc trước những thuộc địa nóng căng mạch đá
cuộc sống rồi cũng ôm mặt vào núi
lầy lụa rừng mưa
 
lở một đầu sông
ngã rẽ đầm hoang ngực trần úng ngập
vị pháp sư đánh thức giấc ngủ loài khủng long và những lục địa bí mật
võng mạc đảo ngược
lịch sử mênh mông
 
hải đăng vẫy gọi mùa hoa đường về phương bắc
giờ người giữ lửa ôm lấy dãy núi bó mình một thời đá xám
ký ức rỗng
 
thời gian của ai
 
này nhát búa đập vào bình minh
mịch quang chảy qua ống xương ngủ vùi trong cát
tổ tiên thức dậy khi người đàn bà bước về sa mạc
đầu đội lời nguyền
 
nơi nào đó
có lẽ giờ này người làm vườn đã đuổi hết những hạt cỏ vừa rụng đêm qua
từ giã mùa thu để lên đường tìm nơi thủ thỉ
cửa vườn khép lại bài ca lẻ loi đêm tối
phấn hoa đôi khi cũng bay qua thềm rêu
nguyện đường thơm mùi cỏ mục
 
nằm mơ về cái chết của nước trên sa mạc
hay sự sống của những đường vân bên trong mảnh sò tội nghiệp
hay giấc ngủ của những bọt sóng thở ra mùi ngai ngái
 
biển
 
úp mặt vào đất và nghe hơi ấm lan toả
thân thể nhận ra sự kỳ dịu của mộ địa
nơi đó
sự quảng diễn về cái chết xảy ra bên trong đồng tử cùng sự nổi loạn
 
bức tượng đồng xé gió ra đi
 
tháng ba tháo lên trời từng thớ gân hừng hực lửa xám
hãy cầu nguyện cho đến khi mặt trời đi qua đỉnh núi
và thượng đế trở lại cánh đồng cuồng nhiệt màu trắng
 
đôi khi bầy xử nữ kéo đến như một đám cháy buồn thảm
lẩn khuất giữa những khuôn mặt phía sau nguyện đường tối ám
hò hẹn cùng nỗi chết một ngày khác thành phố chìm dưới câu chuyện của đất
 
(12.4.02)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021