thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những cuộc săn đuổi
 
 

1.

 
Năm 1979
Dưới chân núi Mây Tào, tôi tỉa bắp như những người nông dân nhỏ bé khác
Ăn cơm độn khoai lang khô với một chút mắm nêm và chiến đấu với lũ heo rừng tranh giành hột giống
Đôi khi mùi khoai lang sùng làm tôi nôn ọe, nhưng tiếc miếng cơm tôi vẫn cố phải nuốt
Cũng đôi khi ơn đời tôi có vài ký gạo trắng
Nhưng thật không công bằng khi ăn cơm gạo trắng giữa những kẻ đói khát…
Đôi khi thèm chất tươi, tôi mò cá bên suối
Và một con cá nhỏ dẫu bằng ngón tay cũng đủ làm cho đời hạnh phúc
Và tôi không biết những kẻ săn đuổi thiên đường có hạnh phúc hơn
Và khi nướng những con mối rừng trên một cái nắp nồi như sự hân thưởng tất cả dưỡng chất của trần gian
Tôi vẫn nghĩ về sự công bằng và sự ngu muội của cuộc sống
 
 

2.

 
Năm 1980
Tôi đã trồng thuốc lá ở Vĩnh Hảo
Giữa những cơn gió lồng lộng suốt ngày đêm
Giữa những cơn mơ nhập nhoạng không hình thù
Mặt đất bật ngược lưỡi cuốc tôi bổ xuống hờn căm
Những con rùa biển nuôi sống tôi
Những con giông an ủi tôi
Và đôi khi rừng kéo tôi lên ngọn cây thoát khỏi thú dữ và núi cho tôi nhìn thấy sự huyễn hoặc của con người
 
 

3.

 
Năm 1981
Nhà tù không cần định nghĩa bởi bốn bức tường kín
Ông bạn què chân trong ngày cuối của cuộc chiến và mượn miếng rượu ông văng tục “địt mẹ chúng mày”
Nhờ thế, ông được giải thoát.
 
 

4.

 
Năm 1982
Khi ra khỏi bốn bức tường kín và những hàng rào kẽm gai
Tôi đã ăn một tô phở và biết hạnh phúc của con người thật đơn giản
Sau đó, tôi vẫn ăn phở nhưng không thấy hạnh phúc vì bốn bức tường kín và những hàng rào kẽm gai vẫn đi theo tôi
Trong sự khốn cùng, tôi nhớ bàn tay của cô y tá trại cải tạo đã đặt trong bàn tay tôi một đêm lạnh lẽo. Tôi nhớ những người đồng cảnh ngộ khi họ hát lên tiếng hát của người Israel lưu đày thương nhớ Jerusalem giữa bọn cai tù giữa sự mất mát một quê hương trong trí tưởng giữa một lịch sử xô lệch giữa một nỗi đau làm người bị chia cắt bị săn đuổi bị phủ nhận
 
 

5.

 
Năm 2011
Bốn bức tường kín và những hàng rào kẽm gai vẫn đi theo tôi
Tôi leo lên mái nhà và hét “bầu trời, bầu trời”
Và tôi thấy bầu trời giống như một cái nắp nồi đang luộc tôi cho thời gian
 
20.3.2011
 
 
 
 
 
----------------
Bấm vào đây để đọc CHUYÊN ĐỀ về NGUYỄN VIỆN
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021