thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sáu bài thơ
 
 

Mệt quá đi thôi

 
trong thanh quản đắng huda đã nghe thơ dấy bọt mùa xuân
cây bàng mệt lử khi nhìn xuống mặt đường trần gian lấm
đám mây co thắt cơn đau sà xuống vòng tay phố
trong ý nghĩ
nghe bàn chân sám hối từng bước rễ cây
mệt quá đi thôi
em cười như lát cày ruộng cũ
năm ngón tay bóp một mặt trời thụy
& anh
đấy
mệt quá đi thôi
sẽ nghe nhiều trong đôi mắt em
trong nụ cười em
cái ngã tư rất phố
mà quay quắt tìm nhau
mệt quá đi thôi
sẽ không nói nhiều phải không mùa xuân
bởi mùa xuân chỉ ở lại một góc phố
của hai người
mệt quá đi thôi
 
 
 

Cắn nhau một cá rô đồng

 
bởi con cá rô mà làm anh nhớ cái sần sùi tuổi thơ
bởi con cá rô mà làm anh thấy cái mùi bùn quê hương bị chiên xù
bởi con cá rô mà anh thấy cái vòm trời chật trong cái đĩa
bởi con cá rô mà anh thấy cái con người anh như đám cỏ giữa đồng khô
em cắn con cá rô
một nửa
anh đớp đầu con cá rô còn lại
chúng mình cắn mùi quê hương đó sao
chúng mình cắn mùi quê hương đó sao
chúng mình cắn mùi quê hương đó sao
mà nghe quê hương đau nhức
từng vết cắn
không phải của chúng mình
em biết không
 
 
 

TA thất vọng

 
 
em bảo TA thất vọng
nghĩa là ta không thất vọng
bởi
buổi sáng đã hâm nóng rất dài bằng một chuỗi đợi chờ
ta mường tượng khuôn mặt em như một bìa sách cũ
ta mơ hồ khuôn mặt em như những vết dao chằng chịt trên thanh sử
ta hình dung khuôn mặt em như rêu cố đô sậm màu vô hậu
ta đan tay gảy một thở dài
 
em bảo TA thất vọng
nghĩa là ta không thất vọng
bởi
em đã về bên ta rồi đây
không chiêu hồn
em đã ngồi bằng xương thịt
không nỗi buồn
em đã ngồi bằng không gian đắm mê
 
em bảo TA thất vọng
nghĩa là ta không thất vọng
bởi
mùa xuân chạy vòng quanh như cặp gối quỳ
bởi
mùa hạ nằm trên trên chiếc võng đung đưa hồ xuân hương
bởi
mùa thu lá khóc gót nai
bởi
mùa đông rát trên tháp chuông
bởi
trạng thái nụ hôn
chấn động
 
 
 

Tay chân co rút

 
nhìn qua góc phố
ai chân tay co rút
như câu thơ không mọc nổi kiếp người
ta thấy phố chềnh choàng ngày mục
lá khùng hơn một bàn chân điên
đời hiện lên vé số
một số không tròn tròn
 
 
 

Cô tề

 
 
trên con đường mù khói
chúng ta đã nhận ra nhau từ khi chạm bàn tay vào những cánh rừng ruỗng mục
có thế cạn một buổi trưa
có thế cạn một buổi chiều
và chúng ta nôn ra hàng lít máu
chúng ta sẽ giữ cho nhau một bí mật
đó là niềm tin cuối cùng
 
 
 

Em trả phòng để đi dọc sông hương à

 
nắng dẫm chân làm nũng vỉa hè lốm đốm
những cái đọt lộc vừng vẽ bức tranh màu huyết dụ
như một bâng khuâng của sự chia tay
về thôi
vác một bó yêu thương về hun nóng vòng bánh xe chiều muộn
rụng một chiếc lông mi
vào cái nhìn vạn dặm
sông trôi dật dờ như mắt thiếu phụ
nhìn loà loà phố
cầm nhoà nhoà em
 
Huế, trưa chiều tối 20/3/11
 
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021