thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
màu thuốc đỏ và trứng cá hồng
 
I.
 
những con cá hồng tôi nuôi lúc tuổi thơ
chúng có đôi mắt buồn lờ đờ
cái đuôi dài vẫy theo cơn hớp bóng
bà tôi nói rằng chúng tượng hình từ bão
khi mặt trời chở một xe bò bụi kéo qua trái đất
những hạt bụi hồng mọc đuôi và biết bơi
 
tôi chơi đá banh cùng tụi bạn đồng lứa
những vết xước làm lành bằng màu đỏ
thuốc đỏ của trạm y tế phường
do cô y tá gương mặt bầu tròn và mông lép
dáng đi như có ma đuổi ngoài khơi
cấp cho tôi trong một chiều mưa
đương nhiên đó không phải là mưa của mặt trời bụi đỏ
 
những con cá hồng oằn mình đẻ trứng
cụm rong lục lang khơi khỏm đáy hồ
tôi chúi mắt vào cú cong mình và phọt nhớt
của cuộn phim sex thời mở cửa vàng son
lũ cá bơi theo tiếng gọi của lòng đất
mùa hè đỏ hình màu thuốc trong trang sử trên lớp
tôi ngủ gật và mơ thấy mình làm cá
một con cá câm liên hồi ú ớ trong buổi chào cờ
thầy tôi gõ một thước thật đau vào lưng làm tôi buột miệng gọi: cá!
các bạn tôi cười ồ
thầy tôi toang hoác cười tôi lẩm nhẩm cười cá cá cười cười cười cá...
một buổi học lịch sử cà lăm
 
II.
 
màu đỏ mơ chồng trên cái bóng đỏ chiếc quan tài
năm ấy người ta chờ nhiều màu đỏ trên xe
và tôi cũng như mọi đứa trẻ khác
vẫy tay chào những người lính trở về từ campuchia
họ bắt đầu làm tôi sợ mỗi khi đi qua những quán nhậu
họ quát tháo và chửi thề
tôi chiêm bao thấy miệng họ đầy máu
và những khúc xương của họ nằm rải rác trong thư viện trường học
cô giáo tôi mặc áo dài trắng
quần cô dính đỏ mà cô không hay biết
tôi lơ mơ nóng đầu hóc óc và nghĩ về màu đỏ chiếc quan tài
màu đỏ chở trên các xe
màu thuốc đỏ
một bài ca rất đỏ tôi đứng hát mỗi sớm mai
dưới bóng cờ
tôi yêu cô giáo từ buổi ấy
chồng cô nằm chết ở chiến trường
cô một mình lủi thủi đi về cùng màu đỏ...
 
những gương mặt đàn bà lấp loá giấc mơ đỏ úa
tôi bước vào tiệm gội đầu vỗ ngực xưng danh
tôi tên thằng trọc
đếch sợ thằng nắm tóc
em cứ thổi kèn cho thật hay về bài ca đỏ chín mùa ong thất mật
anh sẽ đền ơn em bằng một lọ thuốc đỏ cấp trung ương
người thổi kèn lơ mơ không hiểu tôi nói gì
tôi chìa tờ giấy bạc màu đỏ có con số 200.000
một gương mặt đỏ hồng mỉm cười nhìn tôi
và bài ca người cầm kèn bắt đầu khúc dạo
đất nước tôi ngàn năm rộn rã chiến công
đất nước tôi ngàn năm rộn rã ngoáy mông
kèn lên rồi một bầu trời đỏ trống không
mơ tôi tội lỗi một bọc trứng cá hồng...
 
III.
 
những con cá hồng trở về lòng đất
đuôi của chúng hoá thành mây vẫy vùng trên đỉnh mùa hạ
tiếng hát của chúng khàn đục trên mái nhà
tiếng khóc của chúng lang thang trên màu cờ hoa
và người đàn bà là cô giáo thường gọi tôi trong những đêm thèm hơi lạ
nàng gọi tôi là đứa trẻ loạn luân
tôi yêu cơn giận của nàng
những cơn giận phát ra màu đỏ tía
ri rỉ chảy giấc chiêm bao thềm nắng sân trường chiều chủ nhật
đàn cá bơi tự do trong hơi thở ăn năn...
 
năm đó nàng đẻ ra một thằng bé
nó có thói quen nhìn những con cá hồng
và nó ưa món trứng cá hồng trong bữa cơm tối
nó gọi tên là cá quan tài
vì nó nằm mơ thấy cha nó chết
màu đỏ của bình thuốc sót lại sau hai mươi mấy năm
mẹ nó luyến tiếc thời con gái
nàng gọi tôi là đứa trẻ ngoan trong cõi bảo hiểm hồng
thằng bạn đứng cười ngoài mưa và nói giọng lè nhè
chúng ta cần một cõi bảo hiểm
màu thuốc đỏ làm chúng ta nghĩ về cõi bảo hiểm
tương lai qui đổi trứng cá hồng
ha ha ha hu hu hu ha ha...
những chiếc trứng hồng lòng rỗng không...
 
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021