thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cho ngày lễ cầu hồn
 
Khó có thể không buồn trong khoảng thời gian bé tẹo giữa hai đốt tay
và khó có thể nhận ra đâu là nỗi buồn chật chội giữa hai chân người đàn bà
vì cơ bản ấy là nỗi buồn bất tận duy trì tất cả nỗi buồn trên thế gian này
 
Khó có thể nhận ra nỗi buồn giữa khoé miệng ngạo nghễ
là nụ cười hay cái nhếch môi khinh miệt
cơ bản người đàn ông vẫn cắm mặt vào nỗi buồn mỗi lúc buồn hay thậm chí là cắm vào chỉ để buồn hơn
vì cơ bản nỗi buồn mới chính xác là cái kéo dài sự tồn tại của nhân loại
 
Từ nỗi buồn đứa bé chào đời bằng tiếng khóc
rồi tiếp tục buồn
cho tới lúc lại cắm mặt vào nỗi buồn như cha ông, tiên tổ chúng vẫn từng
 
Thượng đế gieo rắc nỗi buồn vào khe hẹp của Eva
khiến người đàn ông tôn sùng bằng bản năng và khinh bỉ bằng lý trí
 
Cơ bản là người ta không thể cười hay khóc cả đời
nhưng kết thúc luôn là một nấm mồ ảm đạm
buồn đến hư vô
 
 
 
--------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021