thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
khi lũ trẻ lớn lên | trước biển | mười bốn tháng tám một chín bảy ba
 
 

khi lũ trẻ lớn lên

 
chúng không biết màu xanh của mùa xuân khát vọng
nhưng chúng biết màu xanh của những hình xăm trên ngực trên lưng trên đùi trên rốn trên mông
chúng không biết khúc tấu ca mùa hè của loài ve ngàn dặm
nhưng chúng biết những nhạc khúc yểu mệnh cùng với những ca từ sáo rỗng nhạt phèo như nước ốc
chúng không biết lá mùa thu vàng hay đỏ
nhưng chúng biết tóc vàng lốm đốm mắt xanh môi đỏ hợm người
chúng không biết ruộng đồng ngày mưa tháng nắng ướt dầm mưa đông gió rét
nhưng chúng biết say sưa trên cánh đồng web để cày xới game online chát chít sex và “yêu”
 
tôi khóc cho quê hương chưa thoát khỏi chữ nghèo
khi lũ trẻ lớn lên không thèm biết hai từ đất nước
chúng chỉ biết tìm cái nghề trong cái nghĩa làm thuê
bởi bằng cấp cũng chỉ là món hàng đem ra chợ bán
 
khi lũ trẻ lớn lên
chúng không biết kẻ thù dân tộc
đang nuốt dần những quần đảo quê hương
ôi “rừng vàng biển bạc”
những vết cứa lặng thầm oằn oại bi thương
rồi chúng lớn lên
mơ hồ những địa danh lịch sử
mơ hồ nguồn cội Rồng Tiên
mơ hồ chính mình
mơ hồ trong từng hơi thở
bởi sự thật tìm đâu trong lớp lớp mơ hồ?
 
 
 

trước biển

 
hớp chút nữa đi anh!
rượu độc đấy!
rượu mềm môi
ta ngồi bệt giữa tháng ngày cùng tận
bão chưa tan gió vẫn rít gào
cây đã đổ có mọc nên mầm mới?
chiều nay
tôi cùng anh nhìn xa xôi hải lý
mịt mù khơi!
sóng dữ nuốt thân tàu
đàn cá về đâu?
tan tác!
rồi ngư dân như đàn cá nhỏ
mắc lưới oan khiên bất chợt đắm thân tù!
 
cạn giọt nước mắt này nữa thôi!
uống đi anh!
nhưng
anh biết không?
biển chứa đầy nước mắt!
tiếng sóng gầm gừ hay tiếng thét dân oan?
 
 
 

mười bốn tháng tám một chín bảy ba

 
hai lẻ chín
trừ
một chín bảy ba
té ra
mình băm sáu tuổi
mặt vẫn gầy
vẫn hốc hác như xưa
tóc vẫn húi cua
răng vẫn sứt
miệng rộng tuềnh
vẫn thích chút chua cay
 
năm bảy ba
ngày mười bốn
tháng này
trong trời đất có một thằng ra đời
quẫy đạp
cha mù mắt
nên cha chưa thấy mặt
khóc với cuộc đời ngun ngút lửa giao tranh
rồi tuổi thơ như rác rưởi bồng bềnh
từng cơn đói
dẫy đầy
ba chấm lửng
 
thôi nhắc lại làm chi?
mà cụt hứng
để nỗi buồn rách toạc hóa câu thơ
 
gần bốn mươi năm
chưa trọn một giấc mơ
tự xé mình ra
hai mươi năm mất ngủ
từng cơn say dắt mình vào nấm mộ
những huyền thoại cuộc đời bóp nghẹt trái tim đau!
 
gần bốn mươi năm
râu tóc trẽn trơ màu
ngờ nghệch phố
lều bều bao nẻo chợ
giọng ly quê
nôm nồm lơ lớ
quẫy cuộc vui
sằng sặc chén bạn bè
 
băm sáu tuổi đầu
len lén ghé tai nghe
khuya xao xác dăm tiếng gà gáu muộn
và len lén nhìn mây trời gãy vụn
thực thực hư hư ảo ảo huyền huyền
 
băm sáu tuổi đầu
ngất ngưởng cũng nhiều phen!
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021