thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tự truyện 3 | Làm vườn ban đêm
 
Bản dịch của Lê Đình Nhất-Lang
 
 
MICHAEL PALMER
(1943~)
 
 

Tự truyện 3

 
Ðúng, tôi sinh ở đường tên là Kính—như Giấy, Kéo hay Ðá.
Tổ tiên tôi nhiều người không có tay.
Tổ tiên tôi nhiều người dùng bút
theo những cách lạ lùng.
Hồi bảy tuổi tôi cầu nguyện xin hơi thở.
Mỗi ngày tôi đi qua chữ X được soi gương
 
vào trong những hạt mưa nhỏ đông lại quanh hạt bụi.
Tôi không bao giờ hối tiếc tình trạng này.
Dù kiên nhẫn như nhà luyện đan tôi không học nổi tiếng Anh.
Hai mươi năm sau tôi đốt hết đồ đạc của tôi.
Cũng vậy những xà ngang trong nhà tôi
để đốt lò sưởi.
 
Có lần tôi mua một chiếc thuyền cũ.
Tôi bỏ mặc cuốn sách độc đoán của những giấc mơ tôi
và viết về những chiếc áo, nữ trang, đồ đạc và thực đơn
tám hay mười lần trong một cuốn sách của những giấc mơ.
Nó bắt tôi mơ khi tôi phủi bụi nó.
Thời của chúng ta là một thời giữa; tốt nhất tránh khỏi nó.
 
Hãy gửi một thiệp thăm hỏi bất chợt cho vĩnh cửu hay vài khổ thơ cho người sống
để họ khỏi nghi ta biết họ không hiện hữu.
Hãy ký là Thân Mến, Kính Mến, Luôn Nhớ Tới Bạn hay Tiếc Nuối Sâu Xa.
Dòng sông nâu ngoài cửa sổ tôi, một con thuyền cũ cưỡi trên dòng.
Ðiều tôi thích nhất, là ở trong căn chúng cư của tôi.
Vì vậy, đó là cả cuộc đời tôi, tước bỏ những giai thoại.
 
Thỉnh thoảng tôi đi chơi để xem một vũ hội.
Ngoài ra là những niềm vui, nỗi lo và việc để tang trong lòng như thường lệ.
Thỉnh thoảng trong một con thuyền cũ tôi rong ruổi trên sông
khi tôi có thì giờ.
Nước nuốt hết ngày tháng.
Tôi nghĩ chắc đó là tất cả
những gì tôi muốn nói
trừ một trái tim thất thường đôi khi nói với tôi.
Nó nói, Một cây nến đang tiêu thụ một bảng chữ cái của trẻ con.
Nó nói, Hãy để ý mỗi chi tiết của quá khứ-vị lai.
Ðêm qua mặt trăng bị chia chính xác ra một nửa.
Hôm nay một cơn gió khủng khiếp.
 
 
 

Làm vườn ban đêm

 
Một độc giả viết để trách
không có điện thoại di động trong thơ tôi,
vậy đây là một cái,
 
thân nó bằng kẽm,
mặt nó xanh kim loại.
Nó không gửi cũng chẳng nhận.
 
Một người đàn bà ở Duluth yêu cầu
tôi ngưng gửi những tín hiệu mật
cho nàng trong thơ tôi.
 
Ðiều này tôi sẽ làm ngay.
 
Và con chim đen vào buổi tối.
 
Nàng nói, Ông đã miêu tả sai con sông
chỗ đó nơi nó rẽ
 
ngang cây sồi xanh và mảnh vườn
dạ lan hương mùa đông.
 
Ðiều này tôi sẽ sửa.
 
Một lá thư không ký tên mới đây:
Ông đã cắt xẻo những trích dẫn của Hölderlin,
 
và chẳng ai lầm những bầu trời của ông
thành trời của Dominikos Theotokopoulos.
 
Một công dân tốt, một phụ huynh lo lắng, đưa ý kiến,
Cú pháp hiểm ác của ông
đã lây sang con cả của tôi—
 
phải chăng ông có quả tim bằng đá?
 
Và bài thơ, từ căn nhà vô gia cư của nó,
viết về thị giác mù và sự thinh lặng,
 
con chim đen vào buổi tối,
chẳng có gì bạn thấy được.
 
 
----------------------------
Dịch từ nguyên tác tiếng Anh các bài thơ “Autobiography 3” trong Michael Palmer, The Promises of Glass (New York: New Directions, 2000) và “Night Gardening” trong Michael Palmer, Company of Moths (New York: New Directions, 2005).
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021