thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tấu khúc cho sự chết
 
Nekromantik
 
1.
 
Lúc đó
Đứa trẻ chỉ là thần chết
Vươn lên đôi cánh của nó
Tập bay và nhảy         tiếng nói đầu tiên
một bãi ói
Nôn lên tôi
 
Ngày ra đời
Những đoá phù dung trên mộ rực rỡ
Cái màu đỏ của mái tóc và những nốt ruồi
Đằng sau lưng và trước ngực
huyệt mộ lớn theo xác chết nó
 
Ngày qua
Những con ma bay lượn vươn đôi cánh thiên thần
Nở nụ cười chào ngày mới
 
Em là con ma của tôi
Tôi trong linh hồn em sống cuộc đời của một thực vật
Ăn qua đôi rễ của sự chết
 
2.
 
Có nhiều đoạn lặp lại
vĩnh viễn đến khi biến mất
 
Nó là một ngôi sao
Trong đôi mắt đã mất trong cơ thể chỉ là một đám cháy còn lại
Trong những nụ hôn gặm dần đôi môi
Trong những chiếc răng để mài bén sự cô độc
 
3.
 
Và tôi
Lặp lại ngàn lần bước chân tôi để nhớ mặt đất và thảm cỏ của nó
Nhớ mùa xuân và cầu vồng nhớ
Chiếc chén úp của cuộc sống
 
Em đựng cuộc đời tôi như trong chén thánh
và em uống khi chia tay
Trên đôi tay em tôi in những làn nhang cuối cùng
Và rồi chúng sẽ biến mất
 
4.
 
Sự tự huỷ lớn dần
Như sống trong một xác chết
Nơi cuối cùng của sự sống là nơi yêu thương
Câm nín
 
Em sẽ để lại trên tôi làn da của em
Vây lấy tôi và che lấp
Em sẽ cười trong tôi như một chiếc áo
Của ngày hôm qua
Mưa ướt hay sương xuống trên mặt
Đôi mắt tôi lôi kéo về xác chết của nó
Và tôi sẽ ra đi
 
5.
 
Sương mùa đông cũng giống như lúc này
Cô đơn và lạnh
Em đi cùng tôi
Hai mươi bốn bước
Hai mươi bốn tiếng
Trọn suốt cuộc đời hai mươi lăm năm
Và nếu được
Thêm vài giây hấp hối
 
Em sẽ làm gì khi tôi ra đi
Đoá phù dung nở trên miệng và những giọt nước mắt tạo nên màu da
Hương thịt
 
Em sẽ là mùi hương cuối cùng của sự sống
Và nó hôn lên tôi
Chậm chạp như sự giãn dần
Hàng triệu lần của cuộc sống
 
6.
 
Một con ngựa vằn bay qua tôi     một con quạ khoang
Một sợi tóc của chổi
Quét mạng nhện tôi những ngày giỗ
Và những ngày tôi say em tưới rượu lên tôi
 
Bông hoa của tôi sẽ mang màu máu
Của thinh không tôi không thể khóc
 
Hàng đêm tôi nghe tiếng trống
Trong mùa tang
Lễ hội của người chết
Diễu hành và hoa hồng
khô đã cháy hết quá trình tiêu hoá của nó
Những ruột bao tử tim gan và não
 
Em sẽ sống trong lồng ngực tôi
Nơi những con khủng long đang hát
Và những cầu vồng khi mưa xuống lúc nửa đêm
 
7.
 
Hàng ngày tôi thấy em
Một bức tranh trong khung kính nhỏ
Khi tôi soi mình
Tôi thấy em không thể cười
Khi tôi mất đi
 
Đó là lí do tôi không còn soi gương và tôi nhìn vào bóng tối
Lúc đó
Em sẽ đi cùng tôi và bóng tối chỉ là tấm gương vô tận
Của quá khứ nơi chúng ta hoà lẫn tìm lại
Thịt xương của mình
 
8.
 
Bây giờ là 43 phút mới của ngày
Con gà trống đã chết và tôi gáy tiếng gáy của mình
Chào đón một mùa đông qua
 
Những cái cây đang chết dần trên đường Hai Bà Trưng Bùi Viện Trần Quốc Thảo
Những người bạn sẽ chào đón hay đưa tiễn chúng ta vào bóng tối
Tôi đang đi vào em nhưng cơn cực khoái không còn là hiện thực chúng thấm ra da một đoá hoa lan
Đang nở
Và giờ che lấp lại đôi mắt
Ai sẽ là người thấy chúng sau cùng
Khi thế giới khép lại
 
9.
 
Hổ đã ăn linh hồn chúng ta và dưới bộ lông nó
Chúng ta tồn tại    giá rét
trong mùa đông
Vài phút nữa sẽ là nguyệt thực
và em chết
tuổi hai lăm
 
Anh có còn không ở hai sự sống
khi chúng che lấp nhau và tìm nơi tồn tại
cuộc sống chỉ vài phút và đó là những khoảng trống vô cùng
em đi
 
10.
 
Họ đếm chúng ta chỉ vài hàng
Hay vài chữ
Như những sợi dây trên
guitar hay độc huyền cầm
 
Họ sẽ hát về chúng ta trên da thịt chúng ta
Trên mảnh đất chúng ta tìm ra để sống
họ chôn chúng ta
 
Em sẽ đặt lên đó những đoá hoa hồng như thế nào
Khi anh khép mắt lại
Khi đôi mắt anh
Anh ao ước em sẽ là người ăn nó sau cùng
Ăn nó như một vì sao
Đã đựng vào nó tất cả đêm tối và giờ nở tung ra
Không giữ lại điều gì
 
11.
 
Thượng đế sẽ chào mừng chúng ta
Nhưng em phỉ nhổ vào nó
Nó như lòng ruột ống
ta đẩy vào    rác và cứt đái
 
Em đã cầu mong những hoa hồng cho điều gì
Khi cổ họng anh giờ là một ống cống của giun dế và giòi
Và điều đó thật tuyệt
Chúng có thể ăn và cháy bằng thịt da chúng ta
Chúng có thể nở ra hoa khi chúng chết và đậu lên cuộc sống
Nếu chúng có thể biến đổi sau vài ngày
 
12.
 
Em đã có lần thấy anh đi vào một căn nhà trống
Tìm hết phòng này và phòng khác để tìm em
Nhưng nơi lạnh nhất khi anh bước vào
Anh không thấy em và em ở nơi đó
 
Cùng những đoá hồng sót lại.
 
13.
 
Anh có nghe sự chết
Réo trong thịt da em
Những con rối trên mặt hai vú và nơi đó
Nhảy vũ điệu của nó
Như những tiếng cưa
Ra đầu và tâm hồn
 
Trái tim em đã tự huỷ
Trước khi em chết và bây giờ nó bốc mùi
nước cống cứt đái niềm tin tuyệt vọng và những con giòi
Em yêu nó như yêu cuộc sống và em đi qua nó
Như vào cổng địa ngục
 
Chiếc vé của anh đôi tay em
Bấu vào anh lúc này và em nói với anh
Hãy sống
Dù không còn em
 
Những cánh cửa sẽ mở lần hai
cho hai người
nếu nó còn khép lại
 
Kim giờ chỉ hai mươi lăm giây
Và đó là khoảnh khắc em có thể nói với anh vài điều
Nhưng nó ước ao nó còn có thể là đôi mắt
Vuốt ve hơi thở và những làn gió trong anh
 
14.
 
Bây giờ là hai mươi bốn giờ bây giờ là không giờ đêm thế giới đã chấm dứt và nó sẽ bắt đầu
 
Ne... k        rom... an  tik...
... Nekroman... tik...
... Nekro... mantik
Necrophilia...
... Necrophilia
Necrophilia...
 
15.
 
Khi con số 13 bắt đầu
Nó nhẹ nhàng khép lại con số 12
Và nó là con số của sự biến mất
 
Anh có thể tìm em lúc này
Nơi anh thở
Em đã ra đi
 
Anh có thể tìm em lúc này
Nơi anh thở là nơi em đã ra đi.
 
16.
 
Hãy nói với em anh có thể biến mất với em    cuộc sống em là một vết tấy
Đỏ lên mưng mủ và rồi giòi bọ cái chết
Ăn những con sâu mọng nước trên cánh hồng
 
Thượng đế sẽ hỏi chúng ta vì sao con chết
Vì sao con chết vì sao con chết
Vì sao con chết vì sao con sinh ra vì sao con sinh ra
Vì sao con sinh ra
Con chết...
 
Người sẽ chẳng hiểu
Người chỉ có nghĩa là một đoá hồng.
 
17.
 
Khi em hôn anh
Em thấy những cái răng hở ra và rồi thế giới ở trong đó
Mở một lồng ngực vĩ đại ôm lấy em
 
Sự sống như trong một hang động em dần tìm chính mình: em vừa khít trong đó
Như trong một vỏ ốc
Và em an toàn ăn chính mình
Để chỉ còn lại anh
 
Anh như một mặt trăng
khi nó khuyết
khi nó tròn
Anh như những vì sao khi nó cháy hay lụi tàn
 
Anh chìm vào dĩ vãng em và anh ở đó
Anh là tương lai em anh là đôi mắt mở ra trên những cánh bướm
Đong đưa
Em là của anh
ở trong những ngón tay ôm lại ngực này
 
những kẽ nứt của nó
những giọt nước sinh ra
thượng đế mỉm cười vì Người không biết khóc
Người không phân biệt được cười hay khóc
đối với Người
chúng ta chỉ là bờ môi của địa ngục
trao những xác chết cho nhau.
 
18.
 
Em sẽ đếm những con số
Những chữ
Những vật chất
             con    đ  ườ  ng   hàn 
 
 h ti   nh n  h ữ           n g  b ờ  môi  k hé   p và hở
Nh   ững sâu   chó  b  ọ ki     ến           và con n  gười
 
Em sẽ đếm chính em như một tấm lịch của thế kỉ mình
Khi em sống những con sóng ra sao
Đập vào em như thế nào
Và lòng biển trong đó
 
Em sẽ kể cho anh
Thì thầm trong hơi thở    em
Đi vào anh
Những lúc anh ở nơi đó
Nơi sự chết có thể dừng lại và bám riết lấy anh khi anh không biết
Khi anh thở và cơ thể anh
Cứng ngắt như em vừa từ một chỗ nào đó
Sinh ra trong anh.
 
19.
 
Bao nhiêu năm nữa chúng ta sẽ gặp lại
Chúng ta có thể là những hạt bụi
ở hai thế giới
là đất hay là máu
 
em có thể chảy trong anh
trong sự cháy đã tiêu huỷ em
như một cầu vồng của lửa
còn anh chỉ thấy cầu vồng của mưa
 
em sẽ đi trên xác thân anh
như anh có thể đi vào lòng đất trong anh em có thể đi song song
như những vì sao và ánh sáng của nó
 
anh nè
bây giờ là mùa mưa
sấm sét ở trong em
phổi em nứt và nó đầy máu
anh có muốn thấy cầu vồng
dưới chân tóc và tuỷ của em?
 
20.
 
Chất nicotin là máu em
Và em thấm nước để thấy máu mình
Hoà tan long lanh trong những chiếc cốc
Như ngâm một cơ thể trong formaldehyde
 
Anh sẽ thích em nhảy múa như thế nào khi em đã chết
Em sẽ khóc như thế nào khi không anh
Nụ hôn em là những đêm tối
Phủ sau những chiếc đồng hồ
 
Những con gà là đôi cánh em
Mang vào ánh sáng
 
Anh có thấy những hành tinh nổ khi nó chết
xác thân của nó là những sự sống mới
lơ lửng trong vũ trụ
bao quanh anh và phát sáng lấp lánh
 
Những khi anh ngủ em hôn lên môi anh
và em thấy nó bay cùng em
với chiếc chăn của lông anh động đậy và ướt át
 
Em được sinh ra hai lần khi em chết
Anh hãy cứ hôn em
khi anh nằm ngủ trong cuộc sống này.
 
21.
 
Em nghe lại Freund Hein
Em nghe lại nó
Hàng đêm khi thức dậy
Đi trong những cơn mơ
 
Nó làm em nhức đầu khi nhớ về anh
Nó làm em thấy thế giới ngăn đôi và lằn ranh
hiện hai bên của thế giới
 
em sống ở bên này và ở bên kia
em sống ở bên này và bên kia
giờ thì em thuộc về nơi xa anh vĩnh viễn
ở nơi đó
em có thể chạm vào nơi anh không có mặt
 
cái chết
có nghĩa là em có thể giữ cho mình một tấm gương
trong sáng và thuần khiết nhưng sẽ chẳng có anh bao giờ.
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021