thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cuối năm, trận cúm hành tôi như miếng giẻ rách
 
Đêm xuống mặt trời lại mọc trên miếng da non, ngay phía dưới
bẹn-
nóng hầm hập, nằm một xó như miếng giẻ rách,
như nòng nọc tụ một vũng, thở ngoi ngóp,
đã bảo - có gì nào, dọn dấu bộ mặt trầm trọng đi
giờ này ngoài xa lộ đông đặc xe,
bên nhà đi ngủ- bộ mặt vẫn còn mang vẻ hiu hiu tự đắc,
cứ la khổ-
thật ra ai cũng chỉ nỗi đường, đất một mình.
 
Dậy phải hỏi - Mai, sẽ đi về đâu!
- ừ, thì dợm cất bộ mặt cũ (để đối đầu, thì đường nào cũng về La-mã)
việc tìm đâu, về đâu! tôi chọn phương tiện rẻ mạt, tránh dùng máy bay.
 
Đương thời hậu hiện đại, nạn nói về mình không một chút nhún nhường hay e dè đã trở thành nếp của người Việt Nam (nhất là những tay đã nổi đình/ đám)
đêm rõ chán, mặt trời lại mọc trên miếng da non, ngay phía
bẹn-
nóng hầm hập, nằm một xó như miếng giẻ rách,
như nòng nọc tụ một vũng, thở ngoi ngóp,
hồi này người chết nhiều, ra ngoài nghe cây/
cỏ thở, nói như giặc ấy, hỏi - Mai; em nơi đâu.
- Chẳng có gì, dọn dấu bộ mặt trầm trọng đi.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021