thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
thơ, rơm và lửa | văn hoá rắn
 
 

thơ, rơm và lửa

 
rơm gần lửa
                    lửa rơm
                                  cảm xúc cao độ bừng cháy
 
nước mát tìm cát bỏng
vạn cổ réo sôi
                   mười ngón biếc xanh đã chạm tới cõi bờ
                  (ánh mắt thầm biểu lộ): “cám ơn!”
 
hằng thuỷ được lời
           như cởi tấm lòng
           trường giang sóng bờm ngựa
                              trào tuôn vỗ về thềm bậc
                                                       bao la nẻo ý...
 
núi đứng chào biệt sông trôi      còn ngoái đầu nhìn lại:
ly rượu mặt trời rỡ nức trao tay    nụ hôn cháy nồng gửi gió
gió được tình, say khướt, hát vu vơ khắp chốn hoa ngàn cỏ nội
hoa cúc dại lây nhiễm niềm vui, nhảy múa vàng rực một góc rừng
mỏm đá hồn nhiên nuốt xuống một thông điệp:
“cám ơn mây trắng 
đã vì câu thơ bắc cầu - cho vũ trụ bằng trắc và
mưa nắng tình người diễn xướng qua vô hạn thời gian và bờ bến...”
 
01.10
 
 

văn hoá rắn

 
thời gian truyền thống lột da, thực tại “xác rắn” hoài nghi bản thể; độc tố văn hoá ngay tức thì thấm chảy vào lòng đất đen... mang theo tâm thức rùng rợn ma quái, ý thức hệ sa mù xám khói ngạt thở và ý niệm môi sinh của trí tuệ tươi nguyên ô nhiễm tận gốc rễ; nhanh như tia chớp mùi tử khí bốc hơi, tư tưởng triết lý phi nhân tanh nồng bay lên, ám lạm bầu khí quyển văn hoá nhân loại. trên trái đất nầy, tất cả những chữ nghĩa sách vở vinh danh anh hùng ác trí thức rắn rít bò cạp, “cá mè một lứa” là hoá thân của bầy chim vẹt; chúng được nuôi dạy hoàn hảo trong chiếc lồng son thế giới lãng mạn “quang quác”... bởi một khuôn đúc văn minh nô lệ và ngục tù tâm lý mơn trớn vuốt ve. bầy tù nhân học nói “lời ngay thật” giữa vun vút những trận đòn roi của “lịch sử dối lừa” và diễn ngôn quyền lực ân thưởng trừng phạt tàn khốc, hồn vía tuổi hoa mộng phiêu diêu, mật xanh ảo tưởng hoá mật vàng, cây thước to bản đốp chát mỹ từ gõ xuống mười đầu ngón tay máu bẩm... có khi, bằng bạo lực đạo đức thánh hoá gầm gừ khạc lửa từ cái mồm kỷ / mỹ / hí viện bổng trầm răn đe dạy bảo. tâm hồn trang giấy trắng nát nhàu... lại tiếp nối — bao thế hệ ngây thơ vô tội không ngừng bị uốn nắn đúc khuôn chà đạp... đối diện tấm bảng đen hắc ám và bức tranh dòng sống hoại thể — một chiếc lưỡi vị lai ngoi lên từ thẳm vực niềm tin giáo điều ruỗng mòn vô nghĩa, cao giọng trí thức phù phiếm thở than:
 
văn hoá rắn rít bò cạp độc hại nghìn ngày hôm qua, sẽ đến lúc vùi chôn vào quá vãng! tư tưởng ếch nhái thôi không ngụp lặn trong váng nước ao tù; tiếng “ộp oạp” vuột thoát ra ngoài tay lưới định kiến của thế gian co kéo. lũ vẹt ngoài lồng son, im hơi, không lập lại cấu trúc niềm tin văn phạm giáo điều xưa cổ “đã là”. đám tù nhân của quá khứ thôi không cúi đầu khắc ghi kinh sách rác rưởi mê hoặc. những trẻ sơ sinh, thản nhiên, chui ra khỏi chiếc quan tài “địa ngục vĩnh cửu” và tự tại — bên ngoài sợi dây ý niệm “thiên đường phi thực” bởi con người dựng lên, siết vòng buộc thắt; chúng không cần bầu vú sữa ngôn từ tinh tuý tâm linh của loài ma đạo. không để lọt vào tai bản thánh ca / nghị quyết / tuyên ngôn “cá mè một lứa”. chúng tự học lấy — bài học xương máu và sáng tạo trăm năm ngàn năm để lớn lên và hít thở bầu khí văn hoá tinh khiết của con người.
 
dòng sống tự thân quẫy sóng triều lên — mọi bùn rác uế tạp, rong rêu biển hoài nghi ô nhiễm tự nguyện đội nón ra đi (không mang theo giày hài luyến tiếc). cái nùi giẻ rách bươm, tái tạo chiếc cầu vồng bắc qua cơn mưa rửa sạch bầu trời – mảnh gương đời đục trong rọi chiếu ý nghĩa của thời gian trong sáng đích thực, trả lại cho ngày mai bao la trăng sao vũ trụ nội tâm biến hiện và tâm thức mọi loài cỏ cây gió nắng tràn đầy niềm khát sống như nhiên, tự do vô hạn.
 
01.10
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021