thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tụng ca cho một cuộc tình bí mật
 
Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm
 
 
 
(1904-1973)
 
 

Tụng ca cho một cuộc tình bí mật

 
Người ta đã đoán được
bí mật của chúng mình,
em biết không:
họ nhìn thấy anh,
nhìn thấy chúng mình,
không điều gì
được nói ra
không, từ đôi mắt em
không, từ giọng nói em, mái tóc em
không, từ tình yêu của em
không một lời nào
vậy mà đột nhiên
họ biết,
họ biết mà không hề biết rằng
họ biết.
Anh vẫy tay tạm biệt và đi về
một hướng khác,
và họ biết
em đang chờ anh.
 
Hân hoan
anh sống
anh hát
anh mơ
tin
vào bản thân mình.
 
Người ta nhận ra
cách nào đó,
em là niềm vui của đời anh.
Người ta thấy
qua cái quần đen nặng trĩu của anh
chìa khóa
dẫn đến cánh cửa phòng em,
chìa khóa
dẫn đến giấy viết, đến ánh trăng
giữa mùi hoa nhài
đến bài ca reo lên trong thác nước
Và em, không hề hé môi
nói,
em, pha lê trong suốt
nhắm mắt lại
nựng nịu
con chim cu ngói
rúc mình trong những chiếc lá đen
sự bay bổng
của lồng ngực anh giấu kín
và rồi
một âm,
một giọt
thần tiên
bên tai
thanh âm
dịu dàng của bóng đêm và phấn hoa
và ai
cũng biết điều đó,
yêu dấu của anh:
nó lan truyền
giữa những người đàn ông
trong tiệm sách
và cả những người đàn bà
phía gần chợ,
xoay vòng
quanh
chiếc nhẫn
cuộc tình
bí mật
rất bí mật
của chúng mình.
 
Hãy cứ mặc nó
lăn đi
qua những con đường
làm kinh động
những bức chân dung
và những bức tường,
hãy cứ để nó đến rồi đi
rồi trở ra
cùng với rau tươi ngoài chợ
Nó có đất
có rễ cây
và trên đó là
hoa thuốc phiện
đôi môi em
hoa thuốc phiện.
Cả bí mật,
chìa khóa,
lời nói được
giữ kín,
của chúng mình,
bóng đen hay
tiếng ai đó
thầm thì
to nhỏ
khi chúng mình vắng mặt –
chỉ là hoa thuốc phiện
hoa thuốc phiện mà thôi
Tình yêu
tình yêu
tình yêu
Ôi! Đóa hoa bí mật,
ngọn lửa
vô hình,
vết cháy
rạng ngời!
 
 
----------------------
Dịch từ bản tiếng Anh “Ode to a secret love” của Ken Krabbenhoft, trong Neruda, Odes to Opposites: Bilingual Edition (Boston, MA: Bulfinch Press, 1995).
 
 
 
Những tác phẩm của Pablo Neruda đã đăng trên Tiền Vệ:
 
Nếu anh chết, hãy sống giùm anh bằng sức mạnh tinh tuyền / để những gì xanh xao và lạnh lẽo phải hừng lên; / hãy phóng tia mắt đăm đăm của em từ phương nam đến phương nam, / từ mặt trời đến mặt trời, cho đến khi em hát vang như tiếng đàn ghi-ta ngân vọng... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
Khi anh chết, anh muốn em vuốt mắt anh: / anh muốn ánh sáng và dưỡng chất của đôi bàn tay em yêu dấu / trải niềm tươi mát lên anh một lần nữa: / để anh cảm nhận sự dịu dàng đã làm thay đổi cả đời anh... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
... Trong tất cả những cơn sóng, hết cơn này cơn khác, / biển biếc xanh, cái lạnh biếc xanh, cành cây cũng biếc xanh, / anh chỉ chọn cho riêng anh một cơn sóng: / cơn sóng không thể buông rời, nơi thể xác em... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
... Không ai ngăn được dòng sông của đôi tay em, / đôi mắt của giấc chiêm bao em, cưng yêu, / em là sự run rẩy của thời gian trôi qua / giữa tia sáng thẳng đứng và mặt trời u ám... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
... chỉ với một chữ thôi / bạn bất ngờ cho tôi thấy / bao nhiêu điều tôi chưa hoàn tất, / và bao xa tôi có thể đi / bằng sức mạnh và sự dịu dàng của tôi, / giong buồm với con thuyền của khúc hát tôi... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
Ông trao tôi bàn tay / như một cội cây già / chìa ra một nhánh gãy / không / lá, không hoa trái. / Bàn tay / ông / đã từng viết từng se / sợi chỉ và những mối dây / của / phận mệnh, / giờ đây / chằng chịt / những vết hằn / của những ngày, những tháng, những năm... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
Thơ  (thơ) 
Và vào tuổi ấy... Thơ đã đến / tìm tôi. Tôi không biết, tôi chẳng biết nó / đến từ đâu, từ mùa đông hay dòng sông... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
Tụng ca biển  (thơ) 
Tại đây trên đảo / biển / và quá nhiều biển / tới tấp / lan tràn ùa ra, / nó bảo vâng, rồi không, / rồi không, không, không, / rồi vâng, bằng màu xanh dương, / bằng bọt, bằng phi nước đại, / nó bảo không, lại không... [Bản dịch của Đinh Linh]
 
Tụng ca con mèo  (thơ) 
... Con người muốn là cá hay chim, / con rắn muốn được cặp cánh, / con chó là một sư tử lạc đường, / kỹ sư muốn thành nhà thơ, / con ruồi tập sự con nhạn, / nhà thơ ráng bắt chước ruồi, / nhưng con mèo / chỉ muốn là mèo / từ râu tới đuôi... [Bản dịch của Đinh Linh]
 
— Viết văn có làm cho nỗi thống khổ của cuộc sống dễ chịu đựng hơn không? / — Có, tất nhiên. Thực hành nghề nghiệp của mình, nếu bạn yêu thích nó, thì thật là một diễm phúc. Nếu không, nó chỉ là địa ngục. / — Thượng Đế là ai? / — Đôi khi là tất cả mọi người. Luôn luôn chẳng là gì cả... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn] (...)
 
Walking Around  (thơ) 
Bài thơ của Pablo Neruda (1904-1973) — nhà thơ Chile đoạt giải Nobel Văn Chương năm 1971 — được giới thiệu đến độc giả Tiền Vệ qua bản dịch của nhà thơ Đinh Linh. Dịch giả nhận định rằng đây là "một trong những bài thơ quan trọng nhất của thế kỷ 20. Tôi sửng sốt khi đọc nó lần đầu tiên cách đây 20 năm."
 
Nhân kỷ niệm lần thứ 100 ngày sinh Pablo Neruda, nhà thơ Nguyễn Đăng Thường gửi đến bạn đọc Tiền Vệ bản dịch Việt ngữ của thi tập Veinte poemas de amor y una canción desesperada, một tác phẩm mãnh liệt về tình yêu...
 
Ôi Chili, cánh hoa dài / của biển và rượu nho và tuyết / ôi bao giờ / ôi bao giờ và bao giờ / ôi bao giờ / tôi gặp em / em sẽ quấn vòng đai / bọt nước trắng và đen quanh người tôi, / tôi sẽ buông thả thơ tôi / trên đất em... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
Amor America (1400)  (thơ) 
Trước tóc giả và áo đuôi én/ đã có sông, những dòng sông huyết mạch; / đã có những dãy núi lởm chởm uốn mình / nơi kên kên và tuyết dường bất biến; / đã có cái ẩm và sự tăng trưởng dầy đặc, có sấm sét / tuy không tên và những cánh đồng hoang... [Bản dịch của Cù An Hưng]
 
Anh sẽ hỏi: Nay đâu hoa tử-đinh-hương? / Mảng chữ rối những thứ á phiện? / Và cơn mưa thường dập những từ / của anh, thường lấp đầy chúng bằng / những lỗ thủng và chim?... [Bản dịch của Cù An Hưng]
 
Có những nghĩa địa cô đơn, / những mộ đầy xương không tiếng động, / con tim qua một đường hầm... [Bản dịch của Cù An Hưng]
 
Mặt trời ơi, hãy trả tôi về / với phận mệnh dã man, / hỡi mưa rừng già, / trả lại tôi mùi thơm và ánh gươm loang loáng / tự trời cao rơi xuống... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021