thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đi bộ dọc hành lang người | Những con phố đang bị bệnh lao phổi | Trên con đường rất thối không cần khẩu trang vì sự mặc nhiên phũ phàng
 
 

Ði bộ dọc hành lang người

 
bỏ chiếc gậy vào trong nôi
chiếc nôi trôi trên dòng ngày tháng
chiếc nôi chở tuổi già
hâm nóng tuổi già
mùa xuân
tất cả đều căng
& nứt ra
để cuối ngày là sự hạn định của một điều khả thể tuyệt vời
 
đàn trâu gặm cỏ bên triền phố
người đàn ông mang chiếc quần đùi xám môi sậm khói thuốc
đang tiến về phía tôi
& đưa bàn tay rám nắng nắm chặt
anh ta không biết chữ
đã bốn mươi năm giữ trâu
một vợ 3 con
quen biết tôi qua một đám chết trong làng khi tôi ăn miếng trầu phân ưu
 
đoạn đường nơi công viên bị đứt thành ba khúc
chúng tôi phải đi vòng
để thấy sự cù lần dai nhách tệ hại của những đường lối lỗi thời lạc hậu
những lề thói giả tạo đóng váng trong miệng cống thối
 
 
 

Những con phố đang bị bệnh lao phổi

 
con bướm rã chết cách đây hai tháng
người đàn ông bảo thế
tất cả đường phố đang bị bệnh lao phổi
những đoá hoa bán dạo đang ho sặc sụa
những cánh mỏng run rẩy trong nắng màu da vàng
lấp ló phía đuôi phố la cà là cánh chưa được xanh
mặt ruộng khát nước
những khe nứt uống nắng
buổi chiều uể oải trong mắt người đàn bà vừa mới lên cơn động kinh đỏ ngầu nước mắt
dòng người tấp nập cắt nhau
buổi chiều không gay gắt nhưng cũng đủ lột trần những giọt mồ hôi
đứa bé ăn xin một tay mút kẹo một tay gãi lỗ đít
nó không đọc được dòng biểu ngữ trước mặt
nó ngồi đái bên lề đường có viết dòng chữ nguệch ngoạc cấm đái bậy
những xe phở đang nuốt dần mặt trời vào bụng
đằng kia
chiếc gậy của cụ già đang đo từng bước nắng
tấm lưng cong đang chùng xuống bởi những chùm mồ hôi trên trán nám nắng
những bài hát khổ đau bệnh tật ầm ĩ dưới lòng đất
ngày mai
máu chảy vào chiếc gậy
 
 
 

Trên con đường rất thối không cần khẩu trang vì sự mặc nhiên phũ phàng

 
tôi đi trên con đường ngập bùn đen bẹt choẹt
con đường tôi đi khi tôi chưa tròn hai tuổi
ở đây chúa xuân biến mất lâu rồi
chỉ có những nấm mộ hắt hiu thèm khói
ở đây không còn mưa xuân
chỉ có những giọt mồ hôi muối còn đọng trên tàu lá chuối khô xụi lơ trắng đục khí hư
ở đây không còn nắng xuân
chỉ có những cái bóng hờ lắc lư hắc ám trên mái rạ buổi trưa ngộp thở
ở đây không còn sông xuân
chỉ có những dòng sông lở loét phơi xương sỏi vụn
ở đây không còn môi xuân
các thiếu nữ đã theo chồng đi xa lắc biệt tăm
ở đây không có tiếng xuân
chỉ độc thoại một bài hát cũ của lũ diều hâu lũ cú vọ rình mồi
nói chung là
thở không nổi
huống chi đeo khẩu trang
 
tôi đi trên con đường không hoa trái
mùa chết dưới huyệt lạnh tháng năm
những tiếng khóc cứ nối dần lớn dần rồi nhỏ dần thành tiếng nấc
những ngày mai tối thui trên mặt hồ
từng đàn trâu phơi xương lọm khọm nhai lại hoàng hôn
cặp sừng là đôi vầng trăng sứt
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021