thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Vội vã

 

Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn

 

OCTAVIO PAZ

(1914-1998)

 

Lời người dịch:
Octavio Paz, nhà thơ đoạt giải Nobel Văn Chương năm 1990, là khuôn mặt kỳ vĩ nhất trong văn học México thế kỷ 20. Ông đến với độc giả thế giới chủ yếu qua thơ và tiểu luận. Tuy nhiên, ông cũng có viết một số truyện ngắn rất độc đáo. Tiếc rằng cho đến nay dường như các truyện ngắn của ông chưa từng được dịch sang tiếng Việt. Vì thế, tôi xin mạo muội lần lượt dịch và gửi đến độc giả Tiền Vệ các truyện ngắn trong cuốn ¿Águila o Sol? (Chim ưng hay mặt trời?). Trước đây, tôi đã cống hiến bản dịch các truyện ngắn “Những điều kỳ diệu của sở nguyện" [“Maravillas de la voluntad”] và “Bó hoa xanh” [“El ramo azul”]. Hôm nay, xin mời độc giả thưởng thức truyện ngắn “Vội vã” [“Prisa”].
 
Một lần nữa, tôi xin chân thành cảm ơn nhạc sĩ Emiliano Jiménez. Vì thấy tôi quá yêu thích Octavio Paz, anh cho tôi mượn (dài hạn!) ấn bản đặc biệt kỷ niệm 50 năm cuốn ¿Águila o Sol? (1951-2001) mà anh đã mua được nhân chuyến về thăm quê hương México và đã trân trọng giữ trong tủ sách ở nhà anh như của gia bảo.

 

_____________

 

VỘI VÃ

 

Bất kể đầu óc đờ đẫn, đôi mắt sưng húp, cái bụng to kềnh, bộ dạng như vừa chui từ trong hang ra, tôi vẫn không bao giờ dừng lại. Tôi đang vội vã. Lúc nào tôi cũng vội vã. Suốt ngày suốt đêm có một con ong kêu vù vù trong óc tôi. Tôi nhảy bổ từ sáng đến tối, từ lúc ngủ đến lúc thức, từ chốn đông đúc đến chốn cô liêu, từ rạng đông đến chiều tà. Thật hoài công, từng mùa thay nhau dâng tặng tôi một bàn tiệc sum suê cây trái. Thật vô ích cho tiếng chim kim tước rộn rã ban mai, chiếc giường yêu kiều như dòng sông mùa hạ, cô gái dậy thì mơn mởn và những giọt lệ dỗi hờn, tất cả rồi sẽ lụi tàn vào cuối mùa thu. Thật hoài công, mặt trời giữa ngọ và tia nắng thuỷ tinh, những chiếc lá non thanh tẩy tia nắng ấy, những tảng đá chối từ nó, những đường nét của bóng mát nó chạm trổ trên mặt đất. Tất cả những điều đẹp đẽ tuyệt vời này chỉ khiến cho tôi vội vã hơn. Tôi đi đi, lại lại, loay hoay, ngọ ngoạy, ra ra, vào vào, dáo dác, gật gù, nghe nhạc, gãi đầu, ho khạc, càu nhàu, mặc quần, khoác áo, chào giã biệt con người cũ của tôi, ngong ngóng về những gì sẽ tới. Không điều gì giữ chân tôi lại được. Tôi đang vội vã, tôi đang ra đi. Đi đâu? Tôi chẳng biết, chẳng biết gì cả — ngoại trừ một điều, rằng tôi đang không ở đúng nơi chốn của mình.

Từ khi tôi vừa mở mắt lần đầu, tôi đã biết nơi chốn của tôi không phải ở đây. Nơi chốn của tôi ở chỗ tôi không có mặt và chưa từng có mặt. Một nơi nào đó có một chỗ trống rỗng, và chỗ trống rỗng ấy sẽ được tôi lấp đầy, và tôi sẽ ngồi trong cái hốc ấy, và nó sẽ dửng dưng cưu mang tôi, kêu óc ách với tôi trong lòng nó cho đến khi nó biến thành một bể nước phun hay một suối ngầm bắn ra tia nước nóng. Và sự trống rỗng của tôi, sự trống rỗng của cái tôi mà tôi đang là, sẽ tự làm đầy chính nó, đầy ắp với sự hiện hữu.

Tôi đang vội vã hiện hữu. Tôi chạy đuổi theo tôi, đuổi theo nơi chốn của tôi, đuổi theo cái hốc trống rỗng của tôi. Ai đã để dành nơi chốn ấy cho tôi? Định phận của tôi là gì? Ai và cái gì di chuyển tôi, và ai và cái gì đợi tôi đến để hoàn tất chính nó và hoàn tất chính tôi? Tôi không biết. Tôi đang vội vã. Dù tôi không rời khỏi ghế, dù tôi không ra khỏi giường. Dù tôi xoay qua xoay lại trong chiếc lồng của tôi. Bị đóng đinh bởi một danh tính, một cử chỉ, một phản ứng co giật bất ngờ của cơ bắp, tôi chuyển động và di dịch. Ngôi nhà này, những người bạn này, những đất nước này, những bàn tay này, cái miệng này, những mẫu tự này — những mẫu tự tạo nên hình ảnh này, cái hình ảnh bất ngờ thoát ra khỏi một nơi chốn, tôi không biết từ nơi chốn nào, và quất ngang vào ngực tôi — những thứ ấy không phải là nơi chốn của tôi. Đây không phải và đó cũng không phải là nơi chốn của tôi.

Tất cả những gì hỗ trợ tôi và tôi hỗ trợ chúng để hỗ trợ chính tôi là một tấm rèm, một bức tường. Và sự vội vã của tôi nhảy vọt qua tất cả những thứ ấy. Thân xác này trao cho tôi thân xác của nó, đại dương này kéo từ trong lòng nó ra bảy con sóng, bảy hình nhân khoả thân, bảy nụ cười, bảy con cá vảy trắng. Tôi cảm tạ chúng và vội vã ra đi. Vâng, bước đi này thật khoái hoạt, mẩu đối thoại này thật bổ ích, bây giờ vẫn còn sớm, cuộc vui chưa tàn, và không cách nào tôi giả vờ biết hồi kết thúc. Xin lỗi: tôi đang vội vã. Tôi nóng lòng muốn trút bỏ sự vội vã của tôi. Tôi đang vội vã đi ngủ và thức dậy không kịp nói: xin giã biệt, tôi đang vội vã.

 

-----------------
Dịch từ nguyên tác tiếng Tây-ban-nha: “Prisa”, trong Octavio Paz, ¿Águila o Sol? — Edición Conmemorativa 50 Aniversario 1951-2001 (México D.F.: Fondo de Cultura Económica, 2001).

 

 

 

Những tác phẩm của Octavio Paz qua bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn đã đăng trên Tiền Vệ:

Với đôi mắt nhắm / em toả sáng bên trong / em là đá mù loà // Từng đêm từng đêm anh khắc vào em / với đôi mắt nhắm / em là đá phẳng... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
Bó hoa xanh  (truyện / tuỳ bút) 
“Nhưng, tại sao anh cần cặp mắt của tôi?” “Đó là một cuồng vọng của người yêu tôi. Nàng muốn có một bó hoa kết bằng những cặp mắt xanh. Và thật khó tìm thấy những cặp mắt xanh trong vùng này...” [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn] (...)
 
Những cánh cửa của năm, / như những cánh cửa của ngôn từ, / mở ra trước cõi miền chưa từng biết đến. / Đêm hôm qua em đã nói với anh: / ngày mai / chúng mình sẽ phải vẽ ra những ký hiệu, / phác thảo một phong cảnh, vạch ra một kế hoạch / trên trang đôi / của giấy và ngày. / Ngày mai chúng mình sẽ phát minh, / một lần nữa, / hiện thực của thế giới này... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn]
 
... Có lẽ đó là một sự căm ghét không duyên cớ, một sự căm ghét thuần tuý. Nhưng cái cảm giác ấy nuôi dưỡng ông, mang sự nghiêm túc vào cuộc sống ông, mang sự uy nghi đường bệ cho tuổi tác ông. Mặc y phục đen, dường như ông để tang sớm cho nạn nhân của mình...
 
Kẻ khác  (thơ) 
Hắn tạo ra một khuôn mặt cho mình. / Phía sau khuôn mặt đó, / hắn đã sống đã chết và đã tái sinh / nhiều lần...
 
Tỉ dụ  (thơ) 
Một con bướm bay giữa những chiếc ô-tô, / Marie José nói với tôi: chắc chắn đó là Trang Tử, / trên bước du hành qua Nữu Ước. // Nhưng con bướm / không biết nó là con bướm / đang chiêm bao thấy mình là Trang Tử... (có băng ghi âm Octavio Paz đọc bài thơ này)
 
Mọc trong vầng trán tôi một cái cây, / Nó mọc vào trong đó. / Rễ nó là những mạch máu, / những dây thần kinh là cành, / những tàn lá rối rắm là những ý tưởng. / Cái liếc mắt của em làm nó bốc cháy... (có băng ghi âm Octavio Paz đọc bài thơ này)
 
Gió, nước, đá  (thơ) 
Nước bào rỗng đá, / gió thổi tung nước, / đá cầm chân gió. / Nước, gió, đá. // Gió đẽo khắc vào đá, / đá là cốc đựng nước, / nước thoát ra thành gió. / Đá, gió, nước... (có băng ghi âm Octavio Paz đọc bài thơ này)
 
Giữa điều tôi thấy và điều tôi nói, / giữa điều tôi nói và điều tôi giữ kín, / giữa điều tôi giữ kín và điều tôi mơ, / giữa điều tôi mơ và điều tôi quên: / thơ. // Nó trượt đi / giữa có và không, / nó nói / điều tôi giữ kín, / nó giữ kín / điều tôi nói, / nó mơ / điều tôi quên. // Nó không là diễn ngôn: / nó là hành động. / Nó là hành động / của diễn ngôn. // Thơ...
 
Bằng hữu  (thơ) 
Giờ phút hằng chờ đợi là đây / Trên bàn ăn / lung linh / ngọn đèn vàng xoã tóc / Đêm tối biến khung cửa sổ thành vô hạn...
 
Đầu ngày  (thơ) 
Những bàn tay lạnh / vội vã tháo gỡ / từng miếng băng bóng tối / Tôi mở mắt / Còn đây / Tôi vẫn sống / Ngay giữa / Một vết thương tươi rói...
 
Ở đây  (thơ) 
Bước chân tôi rải dọc đường phố này / Vọng âm / Trên một đường phố khác / Mà ở đó / Tôi nghe bước chân tôi...
 
Thực chứng  (thơ) 
Nếu tia sáng trắng / từ ngọn đèn này có thực, và thực có / bàn tay này đang viết, có thực không / đôi mắt đang dõi nhìn điều tôi viết?...
 
Nguyện ngôn  (thơ) 
Những bờ môi lạnh của đêm / thốt lên một lời / thạch trụ của niềm đau / chẳng có ngôn từ, chỉ là đá tảng / không là đá tảng, chỉ có bóng đêm / tư tưởng bốc hơi / nước toả qua bờ môi tôi mờ đẫm / lời của sự thật / nguyên nhân của sai lầm tôi...

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021