|
Chuyện mười hai con giáp [8]
|
|
Bản dịch của Lã Việt
Jenn Reese đã xuất bản nhiều truyện ngắn trên một số tuyển tập và những website như Polyphony 4, Flytrap và Strange Horizons. Hiện nay cô đang sống và làm việc tại Los Angeles.
kỳ trước: Ngựa
Dê
Chẳng ai cảm thấy bất ngờ, ngoại trừ chính Yuhan, trước sự kiện là, trong năm Mùi, gã đem lòng yêu một con dê. Nó đẹp lạ thường, con dê của gã, với bộ lông bạc lấp lánh và những bánh xe gỗ nhỏ thay cho những chiếc vó. Nhưng người ta không bao giờ chấp nhận cái việc yêu dê một cách công khai, ngay cả ở một nơi hẻo lánh như ngôi làng Rạng Ðông này, và Yuhan bắt buộc phải dấu kín tình yêu của mình, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Yuhan dắt con dê của mình theo một con đường mòn quanh co lên núi cho đến khi gã tìm ra được một cái hang nhỏ nhưng ấm cúng. “Ở đây nàng sẽ tránh được mưa gió, sương sớm, cũng như những trận lũ mùa xuân.” Con dê chẳng nói gì cả, chỉ nhìn gã với với đôi mắt nâu tròn ngờ nghệch. Sự im lặng của con dê không làm nản lòng Yuhan. Thật ra, gã còn cố gắng gấp đôi để lấy lòng nó bằng cách leo lên hang không chỉ một hai lần một ngày, mà cả mười hai lần, tay bê đầy quà cáp và món ngon vật lạ để làm cho nó vui và đáp lại tình yêu của gã. Nhưng công việc làm của Yuhan trở nên khó khăn. Gã là người thợ sửa giày duy nhất của làng, và từ trước đến giờ gã chỉ vừa đủ sức cáng đáng công việc. Thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, mưa càng ngày càng lớn hơn, và số giày Yuhan phải sửa đã nhanh chóng tăng lên như tình yêu của gã dành cho con dê. Những khi không lên thăm ý trung nhân, Yuhan lại đóng giày mới cho mình, vì chỉ một ngày đi về trên ngọn núi ấy cũng đã làm đôi giày rách nát và làm đôi chân gã phồng dộp nhiều chỗ. Dù vậy, con dê vẫn không đáp lại tình yêu của Yuhan. Cuối cùng, sau nhiều tháng trời đeo đuổi, Yuhan không còn sức lực để leo lên ngọn núi nữa. Ðôi chân đẫm máu của gã sưng gấp đôi so với bình thường và đau nhức vô cùng. Dân làng Rạng Ðông giận dữ vì chất lượng tệ hại của những đôi giày, và Yuhan bắt buộc phải khoá cửa buông rèm. Gã nghĩ đến con dê của mình đang cô đơn trong hang tối trên đỉnh núi, và lần đầu tiên, trái tim gã không có cảm giác tan vỡ vì mối tình đơn phương. “Có lẽ số trời không định,” Yuhan thì thầm, và lòng gã nhẹ hẳn khi nghĩ vậy. “Có lẽ lần sau, ta nên yêu một người đàn bà, nàng sẽ chăm sóc vết thương cho ta, giúp đỡ công việc cho ta, và chịu để ta hôn nàng.” Nhưng những người thông tuệ ở làng Rạng Ðông lại nghĩ ra điều hay hơn, vì đã sắp đến năm Thân, và họ đã đúc ra một con khỉ đẹp nhất với bộ lông bằng đồng xoăn và bộ răng bằng đường thỏi. [còn 4 con giáp]
---------
Dịch từ nguyên tác Anh văn, “Goat”, trong Tales of the Chinese Zodiac, của Jenn Reese, đăng trên website STRANGE HORIZONS.
Đã đăng: Vào năm Tí, bé gái Chyou trở thành nữ chúa tối cao của loài gặm nhấm. Chúng may cho cô một chiếc áo choàng làm bằng lông bạch thử và kết những chiếc đuôi chuột cống có gắn hạt cườm vào mái tóc đen dài của cô... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Vào năm Sửu, Ting-an quyết định cày xới những mảnh ruộng của mình và trồng súc vật thay vì cây cối. Gã mua hạt giống từ một vị sư già, ông ta xuất hiện như một sự trùng hợp tình cờ, vào đúng cái ngày Ting-An nảy ra cái ý định độc đáo ấy... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Năm lên năm tuổi, Suyee mong ước có một em gái, và vào năm Dần, ước mơ của cô bé thành sự thật. Ðứa em gái ra đời mạnh khoẻ chỉ trừ một điều: mắt nó không mở được... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Vào năm Mão, Peisun quyết định hoạ nỗi lòng của mình lên xấp bánh tráng mỏng màu nước trà. Nàng nhổ năm chiếc râu thỏ dài và thắt chúng lại bằng một sợi chỉ. Nàng lấy trộm một thỏi mực quí của Lão Kim và mài nó lên một viên sỏi tròn trịa thấm đẫm nước mắt của chính nàng. Rồi nàng chấm ngọn bút lông vào vũng mực đen nhánh... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Vào năm Thìn, Kwong nhặt được một chiếc vảy sáng lấp lánh cạnh cái giếng và đem nó về cho vợ, vì nó làm ông nhớ đến biển cả. Bất kể ông cầm nó theo cách nào, hoặc ánh đèn có mờ đến đâu, chiếc vảy vẫn lung linh và toả sáng tựa như ánh mặt trời đang khiêu vũ trên đại dương: màu xanh, sắc lục và mặn mùi muối biển... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Vào năm Tị, Jin-Hua bị một con rắn lục bé xíu có đôi mắt đen rất nhỏ và nanh nhọn như đầu kim cắn. Nó cắn vào bàn tay nàng khi nàng đang khom người hái hoa trong vườn, vì thế sẵn tay nàng chụp lấy con rắn nhỏ... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
Vào năm Ngọ, Anshi đẽo một con ngựa nhỏ cho con trai mình là Ryo. Ông sơn những cái vó tí hon màu đen và cắt một lọn tóc của mình để làm bờm và đuôi cho con ngựa. Đôi mắt, luôn luôn là điểm khó khăn nhất, Anshi đính bằng hai hạt táo tròn trịa... [Bản dịch của Lã Việt] (...)
|