thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tự truyện 3, hay là Xã hội 13
 
                                  + của & tặng Michael Palmer,
                                             & Lê Đình Nhất-Lang
                                                         & những người bạn giang hồ chợ gạo
 
 
đúng, tôi sinh sống ở đường Cây Trâm,
dao, búa, công an và nhà xuất bản Giấy Vụn cũng ở đó
tổ tiên tôi, biết đâu,
chính là những phụ nữ dũng cảm & thu hút & nóng bỏng
trong các quán cà-phê đèn mờ, hớt tóc ôm và khách sạn giá rẻ
nhiều người không biết chữ
[nước tôi tri hô 100% người biết chữ]
nhiều người không biết đi xe máy
[nước tôi phấn đấu 100% người có xe máy]
tổ tiên tôi nhiều người dùng bút da, treo dưới háng, rõ rồi
tổ tiên tôi chạy xe ôm, đi bão dây chuyền... đâm đầu vào cột điện
 
hồi bảy tuổi tôi cầu xin được thở mỗi ngày mà không phải xin phép
hồi mười hai tuổi tôi mua chuộc tên hàng xóm để được vào xem phim sex
hồi mười tám tuổi tôi đứng đái giữa ngã ba Cây Trâm và Cây Vàng và Cây Súng
xong không biết đi đâu
vì chệch đường lối chính sách...
...
 
có lần tôi mua một khẩu súng nhựa màu đen
cũng bắt chước kẻ đời xưa bước ra đường
trước mặt là nguyên một đám cầm mã tấu bằng bẹ chuối,
tất nhiên bọn chúng cũng mất cha như tôi,
rồi hỏi: sướng, hay không sướng
bọn chúng nói: sướng
tôi bóp cò vào đầu mình
hơn tám mươi triệu trái tim văng ra ngoài
tôi bỏ mặc trái tim mình ở đấy, và bước đi
trên con đường mà mỗi đêm tôi dị mộng tinh...
 
nếu có lần đi qua Cây Trâm
bạn hãy hỏi bất kỳ người già nào: nghĩa địa ở đâu
hãy vào đấy, sâu trong hẻm,
hãy viết cho tôi một lá thư
và sang hơn, một bài thơ xuyên tạc sự vĩnh cửu,
khạc nhổ vào hôm nay và ói mửa vào ngày mai
để bọn chúng khỏi nghi
bạn có thể hoá trang thành phóng viên, thành kẻ ăn xin hay người đưa đám
hãy ký là Thân Ái, Muôn Năm, Đoàn Kết và Quyết Thắng
bạn sẽ có oai...
 
nói vậy, nhưng mỗi ngày tôi lại đi trên đường Cây Trâm
thỉnh thoảng tôi cũng bước qua đường Cây Vàng,
ghé hẻm Cây Bạc và vào chợ Cây Kim Cương
thỉnh thoảng tôi cũng vấp ổ gà, sụp ổ trâu và té ổ voi
tôi thấm thía khi bước trên con đường thênh thang màu đỏ
đường ta rộng thênh thang, ngập nước
đường ta rộng thênh thang, tắm nước
hoan hô những con đường của chúng ta
con đường lấy xương máu vạch ra
ha ha ha...
 
tôi nghĩ chắc đó là tất cả những gì muốn nói về mọi con đường
trừ một đường thất thường bậc nhất
con đường của đất nước tôi
con đường của cột điện và loa phát thanh, suốt ngày ra rả
nó nói, một người chết không sao cả
cả xứ sở này chết không sao cả
miễn sao thuế vẫn được thu
miễn sao phải tuân thủ nguyên tắc:
                                     dù cho đau ôm, bão bùng
                                     khách lạ ở cùng phải báo công an.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021