thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Blues cơ thể | New York | Những bài thơ dở nhất sẽ là những “bài thơ” hay nhất | &
 
Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường
 
 
 
ANDREI CODRESCU
(1946~)
 
ANDREI CODRESCU sinh tại Sibiu, Romania, ngày 20.12.1946, đến Hoa Kỳ năm 1966, nhập tịch Mỹ năm 1981, đã xuất bản mười sáu tác phẩm thơ (Licence to carry a gun, 1970; Secret Training, 1973; Alien Candor: Selected Poems 1970-1997, ...); bốn tiểu thuyết (Why I Can't Talk on the Telephone, 1971; Monsieur Teste in America & Other Instances of Realism, 1987, ...); bốn hồi ký (The Life & Times of an Involontary Genius, 1975; In America's Shoes, 1983, ...); sáu cuốn tiểu luận (The Disappearance of the Outside, 1990; Zombification, 1994-1995, ...); và hai tuyển tập thơ dịch (At the Count of Yearning: the Poems of Lucian Blaga, 1989; For Max Jacob, 1974). Hiện ông giữ chức vụ MacCurdy Distinguished Professor of English and Comparative Literature tại Louisiana State University (Baton Rouge).
 
___________
 
 

Blues cơ thể

 
Cơ thể ơi mi cần gì? Thức ăn? Thức ăn?
Ðây, cơ thể, thức ăn đây, ăn đi. Cơ thể ơi
mi cần gì thế? Cà-phê? Cà-phê? Ðây đây
cơ thể hãy uống tí cà-phê đi nhé! Ngoại tạng? Ngoại tạng?
Xem nào! Vào tận bên trong hả? Âm hộ? Âm hộ?
Ðây nè cứ đút vô đi! Ðiện ảnh? Phim truyện?
Nè nè cơ thể kìa kìa. Ðã đời
rồi chưa với cái núm vú ấy? Sao lại chưa? Chuyện gì nữa
với cái ả kia? Hít đất? Hít đất?
Hít đất? Ta đang ẩy mi lên và ấn mi xuống đây,
cơ thể ơi, hãy nói đi mi muốn gì bây giờ?
Nói mau đi, thứ đồ khỉ!
 
 
 

New York

 
Ðường sá của cái kinh đô lạ lùng này...
Mì đông lạnh, nỗi khiếp sợ những bóng ma...
Các vết sẹo của vỉa hè
có nội dung uyên bác
của những cái mông mụ đan xen với vỏ chai và bồ hóng,
giống như một tấm thảm xưa cũ.
Trên tấm nệm lạ thường ấy người ta nhún nhảy tìm sex.
Từng lớp và từng lớp sex
trên mỗi lớp sex của bạn... Lưỡi chen chúc
với hàng vạn cái lưỡi khác,
bộ phận sinh dục gắn liền với vô số bộ phận sinh dục khác
cho nên có một cái hoả cầu vĩnh viễn bay xung quanh thành phố.
Nếu bạn nghĩ rằng như vậy là quá bạo thô
thì chỉ vì bạn chưa hề biết rõ trái tim đó
nó rất êm nó rất ngộ nó rất nhẹ
như cơn gió của ngàn sau đã vi vu vi vút mãi từ hôm nay.
 
 
 

Những bài thơ dở nhất sẽ là những “bài thơ” hay nhất

 
Nếu như cách thể hiện bài ca của tôi làm phiền người chết người sống
và những kẻ sắp lìa đời là bởi vì
khi đã tới gần ngõ cụt bạn không thể khiêu vũ nữa.
Tôi khiêu vũ với nhịp điệu của các khu chợ và tiếng leng keng
của những đồng xu trong túi của tên công an tàu điện ngầm
tôi khiêu vũ theo sự run rẩy của những quả cà chua
tuột nhẹ vào các bao giấy
và tôi khiêu vũ cùng tiếng nhạc của một ngày tôi đã chết
và những cái địt của con bò cái gần ngôi mộ của tôi
khiến tôi chịu hết nổi
 
 
 

&

 
tôi ghét
mọi thứ xê dịch nhanh hơn cơ thể của tôi bởi vì
mọi thứ xê dịch nhanh hơn cơ thể của tôi
làm được như vậy là nhờ sử dụng một cái mẹo vặt rẻ tiền
 
 
 
-------------
Nguồn: Andrei Codrescu, Selected Poems 1970-1980 (New York: Sun, 1983).
 
 
Những tác phẩm của Andrei Codrescu đã đăng trên Tiền Vệ:
 
Cuốn thơ đầu tay của tôi tựa đề Được mang súng. / Viết năm 1968. / 1968 là cái năm mà súng đã nã đạn vào người / Martin Luther King và Robert Kennedy. / Tựa đề cuốn thơ của tôi hàm ý trong một thời kỳ điên dại / mọi người cần phải điên cuồng hơn / và nó không có nghĩa là chỉ cần có một khẩu súng / mà MỖI NGƯỜI PHẢI LÀ MỘT KHẨU SÚNG... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
buổi nhót trên mái / chelsea hotel / ở trên căn gác của shelley winters / một cơn gió hè vừa nổi / new york hồi sinh với buổi tối / lũ ghệ bắt đầu cởi áo / và nhót / tôi đang ở bồng lai / cảm thấy mình ngon lành hết sẩy... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
9/11  (thơ) 
Bài thơ của Andrei Codrescu (1946~) — nhà thơ đương đại Hoa-kỳ (gốc Romania) — về biến cố 11 tháng 9 năm 2001: "9/11, ta hầu như chẳng còn nhớ gì cả về mi, chúng đã chôn mi với biết bao là ầm ĩ //... ta khóc khi nhìn thấy mi lần đầu tiên trên màn hình ti vi! Ta khóc cho Nữu Ước, cho những người chết, cho hết thảy chúng ta, cho ta, cho toàn cầu!..." [Bản dịch của nhà thơ Nguyễn Đăng Thường]
 
Mười một bài thơ của Andrei Codrescu (1946~) — nhà thơ đương đại Hoa-kỳ (gốc Romania) — lần đầu tiên được giới thiệu đến độc giả Tiền Vệ qua bản dịch của nhà thơ Nguyễn Đăng Thường.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021