thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài thơ đọc trong lễ sinh nhật của một thi sĩ
Chúng ta hãy nâng ly lên đến các vì sao và chúc phúc,
Đây là lễ đăng quang của loài chim thong manh,
Không phải chúng ta đãng trí đến mức bỏ quên hai con ngươi trong bụng mẹ,
Mà chỉ vì Cha chúng ta ở trên trời thua bạc đã gán mắt chúng ta cho bầy rắn Vô Minh.
 
Thay cho tiếng khóc lọt lòng, chúng ta phải tiên tri những thời dâu bể,
Phải định vị các chòm sao bằng xúc giác hai bàn tay,
Phải ngân trên xương sống mình tiếng gào thét của đêm, tiếng rên la của gió,
Và lên ngôi theo lời nguyền của những pho tượng đá không được phép đầu thai.
 
Tinh thể của chúng ta là một tiếng kêu tròng trành trong trống rỗng,
Bay đuổi theo những thiên thần thoáng hiện ở mặt trái giấc mơ,
Trên hai vai chúng ta, hàng ngàn mặt trời đã mọc và tắt,
Tín hiệu sấm sét của chúng còn rền vang suốt những thiên niên kỷ băng hà.
 
Hãy tạc vào vầng trán tối tăm của cô đơn và niềm ghê tởm,
Hình bóng kiêu hùng của bậc Bồ Tát bị xiềng xích trong khói đen,
Giờ đây, chúng ta lang thang đi tìm lại mắt mình trên những đường biên cương quanh co của vương quốc,
Trong ký ức hoang vu và những ngẫu tượng ném trong bùn.
 
(Saigon 1981)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021