thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thời gian | Thơ | Khi tôi bước đi
 
Cho tháng ba.
 

Thời gian

 
Tôi đã thử
Đánh dấu thời gian - cái là bằng chứng của sự tiến triển
Hàng ngày của thơ tôi.
 
Nhưng vô ích nó không thể là sự thật
Thơ không là biểu tượng
Qua thời gian thì thêm bí ẩn
Nó không dùng sức lực để đi đường thẳng
Cũng không tạo ra hình ảnh
Cho sự tiến hoá
 
Nó đi chậm và đôi khi
Nó quay trở về, thời gian
Có những chỗ
Để chính nó ẩn nấp, nơi như một cái cây
Chết đi và cái cây đó không bao giờ là cái cây trước đó
 
Thơ là một cái màng hơn là cây trụ
Một vết đấm hay một vỏ đạn
Thơ không thể cứ ngày một dễ đến khó
Thơ không phải để mang tên
Có thể là thứ này hay là thứ khác
 
Khi thơ đến bên tôi
Nó mang một chút nước, máu và sức lực
Nó giúp tôi mở cửa-
Như người giữ cửa trung thành
Nơi tôi rời bỏ tôi
Nó vẫn còn ở đó
Nó không giới hạn thời gian sống cho tôi.
 
 
 

Thơ

 
Ngôn ngữ tôi
Như một mặt nước
Khi được dùng, nó không còn toàn vẹn
Tôi không đọc lại thơ mình
 
Khi đi tôi không nhìn con đường
Thơ không có bề mặt phẳng, nó biến dạng tuỳ vào suy nghĩ
Tôi đã thấy quá nhiều oan hồn
(Tôi là người đồng bóng)
Và mọi thứ có thể giãn ra, cho đến khi nó đứt
Hay dồn nó lại
Đó gọi là nghệ thuật
 
Khi tôi chọn một hình ảnh
Nó là tất cả những từ có thể diễn tả tốt nhất cảm xúc và nhịp điệu
Nhịp điệu là cái quan trọng nhất của thơ
Nó có thể đẩy thơ vượt qua cái kết của suy nghĩ
Nhịp điệu là cái đi liền trước cảm xúc
Cảm xúc đi trước ngôn ngữ
 
Thơ hôn tôi bằng một bông hoa hay một mạng sống
Thơ cho tôi tất cả, nó đặt tôi lên một ngôi mộ, bỏ tôi vào một ngôi nhà
Sinh tôi ra cuộc sống và để tôi hiện thân.
 
 
 

Khi tôi bước đi

 
Khi tôi bước đi
Tôi hầu như không bước
Khoảng cách của tôi với ngôn ngữ
Luôn giữ vững như chúng tôi bất động
Nó cho tôi thấy rõ tất cả
Qua thời gian và không gian
 
Mọi thứ khi xa lạ
Trở thành hấp dẫn, mọi thứ khi dịch chuyển
Đều phát ra ánh sáng.
Khi thấy
Nó soi rọi
 
Thơ là một hành trình
Mỗi bước chân của nó
Cần một con người bước lên
Định hình đau khổ, định hình sự tái sinh
Hay để phiên dịch cho một điều sẽ biến mất.
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021