thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
gcói cồn nanm đcảo
 
nkmút
tiếng kêu lớn
thung lũng bị rụng ở giữa
phải của thiên nhiên
công chúa nằm rên như con người
cây còi cò
cái lặng im
rạ nó lạ
phí đứt
đẹp đẽ sặc sỡ, 300.000 năm?
thành âm thánh
thanh quản phạt sử tạo
đất nút vực sâu suốt
cửa một vẻ
âm đặc dị dịch
dương vật vượt sâu thẳm
trống đồng
giật ngược lặng
bể âm vật đang chối tuột
chiếc điểu dọc
phóng thanh đeo đầu đôi điện
tết chôn vùi
viện vỡ
của chàng vỡ vụn
thổ dân đứng đếm bước chân chàng
cơn ngủ yên, chàng quét
con chồn: “cám ơn các bạn cả keo”
của nó vẫn còn
nháy, biển khơi chực nháy
mọt viện cháy chậm
hàng chú “toa lét nữ”.
nhầm sẽ bị cứu như đã chứa
giờ được chẳng ai quá một
kỷ nguyên, ai, cánh cửa viện bằng
“hà bá” là gì?
đề tài
bực bội tắt nguồn ngay mai bố về
ngày mai?
phần lịch thành lớp văn hóa lửa
thủy tinh
rằng “ai cắt…” sắt vắt tắt nhặt mặt vặt
thi thềcó thể
cái biển
không treo thẳng ngược
chủ nghĩa “bửa lục địa”
càng nhớ rõ, nhớ chưa
tết, khi đã về đư đờ
mục cửa
đến dê đái
chiếc nóng mây
được đóng phòng viết ra bao giờ
sướng vậy,
người ta hỏi ngóng
về “cái gì đang xảy, đã xảy” trong chiếc lông mày trụi
“con của cá?”
em rất muộn
chuyển món kém
biển hay rừng?
khi chàng tắt nguồn ký ức,
nhịn mắt mèo rùng sảng
“cờ tội vọi sứ đổi”.
em nói như thế ra vậy
người nước nào?
em người nước biển
biển – cái chỉ một mong ước là
không cô đơn, sức lực lẫn lộn
nghị trưởng
lăng mạ vì, ôm lấy cánh chim hoan lạc
cãi mỉm cười
nghị lực về cái gì?
định nghĩa – kẻ sự hủy diệt biển ruộng
bố mẹ có gốc khế rồi
mảnh vỏ cây
gậy cưa trứng
ngắm đàn cò măng
biển tắm vắng đi câu?
chàng không tiệt vọng
tự tử thành tá túc
nước cúc. chiện.
khi những người già qua cơn đói,
họ vẫn mang theo 101 quả
hỏa thiêu
sóng chiều, đang bừng lên ánh lọ
cũng vẫn bao trùm trong cái ghe
có tiếng người
ngôn ngữ trắng
ý làng tôi là, lần đầu tiên cong queo, bong hết vỏ,
nhưng đầu gậy vẫn nẩy mầm
anh cho đó là điều kỳ lạ.
em quay lưng lạc lối
từ độ làm tổ trên cây
rồi thấy thừa thãi
bay trên trời cao
miệng lêu lêu:
nước cúc
chúng cũng phải mười!
lúc, rồi ta trông thấy
nghe tiếng
công chúa vươn mình khỏi trí nhớ
năm tôi 8 tháng tuổi, ra khỏi mộ đứng
râu tóc của chàng  phủ đến ngữ cổ xưa
nên chỉ nghe câu được cú
từng gặp em chọc lỗ tra hạt
đến lượt tôi: nam đảo
biển chỉ đường cho cá ông
nó lặn cuộc cú sữa!
mệt nhoài cú pháp
i.    -------
ii.     gật đầu hải âu
iii.     bay giữ được trời
iv.     âm thanh thủy tổ những cực tính
v.     sơ khai chưa từng có
em là cành cây mặt đỏ bừng tức giận
ngoảnh mặt đi không nhìn chộ rồi
con nai rừng
hỏi
tên?
họ?
- khô mực
xâu mất. hanh lướt
chẳng bống rằng còn đâu đánh đồng
tinh là muối
linh là bể cuội
tưới rặng tre già, gặp quanh chỉ tre
quấn sơ sài là thế
trôi
choàng đứng lên khỏi dòng sông sẽ nằm cùng “nấm mộ!”.
nàng gọi lớn
“lật”
anh , vào đêm giat ba lần đi lang thang bên bể kỳ dị, râu,
tóc trắng tự xưng cổ vực
quay lưng làng vây
nông sâu
chuyện đáng tin không?
bãi nhiệm mầu đến gần
“Ta đi tìm nước cúc
Nước cúc
là cọng cước
thứ thổ âm cắm ba tấc đất
chờ em, chàng nói: “sông đặng tìm chi vậy?”
sông quay lại, đôi mắt số sao, rừng hoa ánh sáng
đôi mắt huyền xoài
lúc tôi 8 uổi, em còn một quãng
tư lự núi cao, mặt trời con nít khóc suốt ngày
biển bới hang
tưởng hẵng chửa truồng
“hãy chờ! ta cúng mọi thứ của mày!”.
 
 
em thu sự mệt mỏi, cô đơn, thưa cụ khô mực
sắp sửa hiện ra
cái gậy cảm ứng bất tử
ngôn ngữ cửa mình
khi mặt trời chìm xuống
người ma chái trông về các nấm mồ
tìm một cái “được chứ!”
mỉm cười khiếm diện: “chúng ta đây”.
vẽ như chim
tận hưởng, đến khi mọi thứ tan thành bọt biển
nước rơi, vỡ tan, li ti
thứ mà nó đồng đẳng
nước mà nó được là nước
tràn ngập của hiệu,
âm tối để hôm đi lại trong cái mồng nhỏ màu xanh
muốn ơn gài bước
giật cụt lủn
lại đi tới mình
hanh lông gọi bạn tình chăng
giáo sư khô mực hay đáo để cái tôi
đuôi lục địa
bầu đuốc trong bê bết vành khuyên
phố vóc dáng khuya khuya theo thủy triều
ríu rít nhỏ giữa đêm mồ hôi
chúng ta sự thật lịch sử sự thật của cái đuôi
nhựa cửa hiệu
thân tàu linh hồn trú đủ 8 phường
thai thành phố quá lớn
bác sĩ bảo vậy
cỏ nác, nàng trẻ lạ .. mỗi khi động dục
lậm thở
bóng nàng vào cửa thủy triều
vuốt đời vô nghĩa
dăm ba con biết bài hát bằng nhựa
soắn ngoéo những tòa nhà mới xây,
chưa có tên câu
mẹ làm xe máy 50
bố là lương thưởng
con chưa có tên
cho em biết
nhiều chẵn
đêm thêu tiếng mèo
kẻ hào hoa
chưa có tổ quốc
hóa thạch trên đỉnh cao 250 triệu năm
sựn mèo nhặt được chăm sóc vô nghĩa là không bao giờ
gọi mực khô là văn chương
khô mực đem lại gì cho nền văn minh của chúng ta ngày nay?
mực khô – định nghĩa
tư nhân – bị thiến
nhỏ thôi, tư duy ngốc nghếch của con mèo
nó viết ra trên da tổ quốc
văn tự cổ
phân minh
thực ngổn ngang
tranh bá không cần thiết nữa
chồng bà đã chết trên ti vi
sao tuần nào chồng bà cũng chết
“muốn làm bá chủ thiên hạ, chỉ cần sống lâu”.
không đúng với thuyết tiến hóa
nâu, đỏ, đen, vàng
biển ngập rác thành phố
em cứ sinh nghi mãi giấc phù du
đảo đo gió
thủy tổ đá không nói
mà thủy tổ múa cá suốt đêm
dựng lên một dương vật biển
biển tề
mắt phố sải sóc mải mê
nằm trên sóng lệ
tim ngọc trai
con sâu văn minh hóa đá
đuôi nó vẫy nàng
cởi về!
nam nam nam đảo
lá đang rơ
i theo chiều gió vậ
y
qua khuôn mặ
t nàng cùng nhữn
g giọt mồ hôi suy nghĩ vẩn v
ơ
bên lùm cây gi
ữa đồng xác
ngửa nhìn t
mây trôi qua thật to dừng lạ
i
khi ta sau đám mây lấp
khỏi ký ức đảo đỏ gió
này e
m
bản chìm đắm trong mâ
y
ai cất nên
lờ
i
cưỡi sóng
lắm khi, em muốn viế
t
đó, nố
i
đại dư
ơng
sao, lại thích thú
đau có thể là
cái g
ì
về cuộc đời này, về xứ s chẳng hi
ểu
nào đó, bu
ững nà
y,
về, xứ, ở, nhưng, rồi, chẳng, hiểu, s
ao
đ
ược
n
tràn xuống cánh đồn
g
thì ch
ìm đắm nghe ai
v
ơ
gọi đừng l
ại.
cây nên l
ời
thiêm thiếp
chẳng nghe
những
chẳng hiểu sao, đêm lạ
nh
buồn bã nhẫn hoa mai
trên tay sĩ
hoặc tự nghĩ
oạ
t, cà “lịch sử”
tất
cả
đều
mát
bom văn minh
thực tại chưng cất
cái gì đã thành nên húng ta
mực biến mất của châu nhì
biến mất phên dậu
củđiệuđà với hai cái túi màu nâu ở ngực, nó cũ (do ít mặc) khuy cúc chảy dòng dòng
gỉ cánh đồng. 8 chai biai cuùng nhuững
chủ nghĩa khooan đỏhầnm
một li thlực tlại
thuyết kủ xua
đmạo đlợi
bqiển số 0
3 thực l vô cùng 1 khó
khăgn 1 để mặtc
lạoi chiếtc 2 váy cuốgn là 2 cú
sốc lớgn
tớ chẳng nghe 3 khản 3 đặc
anh chì6a tay ra 4, nhưng e7g vẫn ô8m
4 chặt cửa “đi đâu” 4
phần mềm thở dài
vâng, chàng chờ
đợi
lượt
mình
công chúa
vlà
vlà
thxìa và đlũa
đtũa và thlìa
hcữu lminh?
máy tính vmà vi rúst
cò “nthân vtật”?
em sẽ đông ván cờ ngcười
hữu tính
mang mhai
mhà cthở về
nước cúc
viện rau câu đấu giá
đưa 1 đại dương
giá khởi điểm
một cái đầu NC
thmấy tiếc
nmó klhông còn đmộng dục
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021