thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Mưa | Kẻ chăn dẫn mặt trời
 
 

Mưa

 
tôi bắt đầu thấy tôi sa đoạ
tôi không còn muốn leo lên dốc
tôi không còn muốn thở
trong đêm tôi muốn trôi trên sông Hằng
Volga
Danube
bất kì dòng nào trừ sông Hồng
 
tôi bắt đầu tha hoá khi chán đất nước tôi khi chán màu cờ màu tóc và lời nói
tôi chán cơ thể tôi
đàn bà
con mèo
tôi chán khi nó không gào vào đêm
tôi nằm
nghe Cryin’ Crazy
Aerosmith
tôi nhớ những con người trong rừng Na-uy
và những phong trào sinh viên xuống đường
tôi chán màu da đôi mắt xương sống tạng người tôi
tôi thôi không yêu nắng và máu nữa tôi muốn thôi làm người
tôi ngồi thành phố buồn bã trong đêm
 
tôi bắt đầu chán ghét bố mẹ tôi những người yêu thương những người tuyệt vọng
vì tôi
tôi nhìn tôi trong kí ức và mắt mình
mọi cái chết kí ức mọi thứ về quê hương
một hàng cau đêm tối chạy trước mặt
theo xa lộ
ngôi nhà đồng loại tôi thấy mọi thứ thật xa xôi lời ru bài hát
những cuốn sách học ở trường
trút mọi thứ khỏi người
tôi hút điếu thứ 2
tôi muốn quét sạch mọi thứ trong căn phòng và chìm vào trống rỗng
theo nhạc của Bach
 
tôi bắt đầu sa đoạ
tôi yêu
con người đã chết của tôi tôi muốn nó sống dậy
tôi muốn hồi sinh mỗi khi cơn mưa đến
 
mùa mưa thì kéo dài
nhưng không có mưa
tôi muốn sống lại mọi thứ trong tôi
đứa con trong thành phố quỷ sứ này.
 
 
 

Kẻ chăn dẫn mặt trời

 
tôi có con chiên
mặt trời trăng và những vì sao
tôi có con chiên bầu trời và mặt đất núi đồi cây cỏ
tôi có giáo đường trong lòng tôi cái đầu tôi
không gian và thời gian mọi thứ thời cả tỷ tỷ năm
ngày mai, thế giới 7 tỷ người
tôi thấy ánh sáng và lửa tôi thấy nước và không khí
tôi thấy những chiều cao vũ trụ
xoay chuyển trong tôi
nhưng không có người nào
trừ những thây ma có lẽ cũng đã hơn 7 tỷ
 
tôi có những con chiên của tôi tôi tụng chúng ra mỗi buổi tối cho đến khi mọi người nhức đầu hay hoan hỉ
cơn điên cuồng đi hàng dài
họ quát vào tôi
tôi thức dậy mỗi buổi sáng
trong ngôi nhà mình tôi chào bình minh và cùng ngắm hoàng hôn rạng đỏ
trên sóng và núi thiên nhiên và đồng bằng
tôi trồng cây cối
tôi thậm chí còn cắt tỉa nó
như tỉa lông mày
tôi vào những con thuyền trôi trên đại dương
mọi thứ ca về điều vô định
 
tôi đi theo mặt trời
cùng những hành tinh khác những con người khác
mọi thứ mở rộng hơn, lớn hơn và vĩ đại
đó là vùng đất chúng tôi
 
mọi thứ dường như không thật
dưới mặt trời này
mọi thứ dường như đã chết
nhưng tôi sẽ gào
trong lòng tôi
đó là tôn giáo
 
tôi chăn dẫn mặt trời
tôi chăn dẫn thế giới trong tôi.
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021