thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Xuân đến | Những chiếc xe bò
 
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
JOSEPH BRODSKY
(1940-1996)
 
 

Xuân đến

 
Cái kim nổi tiếng trong đống rơm nổi tiếng không kém,
trong hoàng hôn và trong ánh sáng giả của thành phố,
trong tiếng xôn xao, trong tiếng bập bềnh và rên rỉ của thành phố
bài ca mong manh của cái chết đi qua.
 
Ánh sáng phía trên những con đường
vẽ trước mắt ta thành phố cúi mình trên sông
và tiếng còi ngắn ngân vang sát những mặt tiền chật hẹp
bay lên hướng bầu trời và tự do.
 
Ký ức khoác chiếc áo ngắn lảng vảng khắp thành phố,
những đồng tiền reo trong tay, những chiếc lá vàng
quay như một trận mưa đồng rúp, phía trên
các bích chương những chiếc máy bay hẹp bay lên trời
như những con chim cúi mình trên những chiếc tàu sắt.
 
Mưa dày đặc những đại lộ rơi trên tháng ba
như vào những ngày trở về người ta không quên được.
Anh ra đi một mình trên mặt nhựa đường và chạy bay về phía anh
là những chiếc ô tô lấp lánh. Ánh sáng đi qua
trên vịnh và đi qua còn cả cuộc sống có ngàn tên gọi,
chiếc áo khoác ngoài của nó thì thầm, những gót chân kêu vang
và anh ở lại với quần chúng ấy
                                    với thành phố ấy
                                                với thế kỷ ấy,
mặt đối mặt, lẻ loi như một đứa trẻ.
 
Ký ức khoác chiếc áo ngắn lảng vảng khắp thành phố, mùa xuân
đến, mưa rơi, ôm chặt chiếc khăn quàng của mình, mắt dán vào các cửa kính
ký ức khoác chiếc áo ngắn nhìn những bộ áo quần của thế kỷ
và cái hoa văn muôn thuở ấy lên tiếng rít khi đi qua đời sống.
 
 
 

Những chiếc xe bò

 
Tiếng nghiến của những chiếc xe bò
rời bỏ những đồng rạ hoang dã
choán hết bóng tối đang lên
và bay đến tận chân trời.
Từ lối mòn này qua đến lối mòn kia
những chiếc xe xé rách cả cổ họng
để đi qua tán lá um tùm
và đến tận những đồng cỏ xa.
Đỉnh những cây trăn trụi lá
và ngọn những cây phong vàng úa
thôi rùng mình
khi những bó cỏ buộc chặt
dựng đứng thẳng lên trời.
Những gốc nằm ngang đường
và những cây tai không lọt nổi tiếng chim
chỉ còn nghe mỗi tiếng nghiến
của những tăm bánh gỗ và lời chửi rủa của những người
đánh xe bò.
 
 
-------------------
Hai bài thơ trên từng xuất hiện trong Joseph Brodsky, Tĩnh vật và những bài thơ khác (Huế: Nxb. Thuận Hóa, 1991) — Hoàng Ngọc Biên dịch từ bản Pháp ngữ của Jean-Jacques Marie trong Joseph Brodsky, Collines et autres poèmes (Paris: Éditions du Seuil, 1966).
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021