thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những chiếc bóng
 
                               Để tưởng niệm Susan Sontag
                               và Minou (1989-2004)
                                                             DC.
 
Một đêm trở về với khu rừng cổ tích
tôi tìm lại được chiếc bóng
chiếc bóng đã chăm chút
đã thương yêu âu yếm vuốt ve
tuổi thơ tôi chập chững
chiếc bóng ngồi bên bờ giếng
trong sâu thẳm núi rừng việt-bắc
đôi khi có tiếng cựa mình của một khóm trúc
đôi khi một giọt nước
trong thành giếng
cách xa
tôi chợt nhớ tới cha tôi khi người từ miền xuôi trở lại
cha tôi với ngọn đèn dầu
đêm đầu tiên người gặp lại chiếc bóng
chiếc bóng âu yếm
chiếc bóng vuốt ve
chiếc bóng muốn hôn lên người
chiêc bóng muốn nói một điều gì đó
nhẹ như hơi thở của bóng
chiếc bóng muốn thì thầm
rằng chiếc bóng nhớ
vành tai
vành tai đã nghe những tiếng quát tháo
vành tai đã nghe những tiếng khóc ngất
vành tai đã nghe lửa cháy
vành tai chỉ còn nghe những tiếng vút của mũi tên
vành tai chỉ còn nghe tiếng thở rền của những người chết
vành tai chỉ còn nghe chính hơi thở của mình còn sống sót
nhưng chiếc bóng không có tiếng nói
chiếc bóng chỉ biết nói bằng ánh mắt
chiếc bóng không thể cãi lại
nỗi đau của vành tai
nỗi đau của một vành tai không còn nhìn ra chiếc bóng
vẫn một chiếc bóng
khổ đau lầm lũi
câm nín
nhưng vành tai không thể nhìn ra chiếc bóng mình
vành tai chỉ còn nhận ra những chiếc bóng khác
những chiếc bóng dẫy dụa
những chiếc bóng đổ sập
những chiếc bóng khóc ngất
khi chiếc bóng lao mình xuống giếng
cái giếng khơi ngoài vườn
cái giếng khơi còn lại giữa núi rừng việt-bắc
như một vết thương
như một nỗi nhớ
thì vành tai
vành tai biến thành một chiếc bóng khác
và trở lại miền xuôi
 
khi tôi trở về với núi rừng quê hương
tôi đã tìm lại được chiếc bóng
chiếc bóng lầm lũi
chiếc bóng thân thương
chiếc bóng ngồi bên bờ giếng
như vẫn chờ một vành tai
nhớ lắm
nhưng chiếc bóng vẫn không có tiếng nói
nhưng chiếc bóng không còn nhận ra tôi
tôi bây giờ khác
giữa núi rừng hà khắc
tôi bây giờ là một bông hoa
một bông hoa không bao giờ có thể mọc bên một bờ giếng
tôi muốn khóc
tôi muốn kêu lên mẹ ơi
nhưng tôi không còn tiếng nói
tôi đã trở thành một chiếc bóng
 
phải trả lại tiếng nói cho những chiếc bóng
 
(trích Thơ Diễm Châu,
«Tủ sách Thơ», Trình bầy)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021