thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
50 đoản khúc
 
*sáng nay nhìn thấy vết bẩn vẽ lên vách
sợi tóc trắng buốt đi qua giấc mơ
chùm rễ cuộn lại cắm xuống đất
 
*con muỗi hoá thạch bầu trời
hụt hẫng tấm gương trắng treo lạnh
dấu trừ quen thuộc của lửa
 
*nước bọt bắn ra từ miệng tôi
chiếc mũ đỏ dày đặc cực lạc
nạo vét thùng chứa cái chết
 
*nấm mọc trơn tuột tầng trên cỏ mất hút
vật tế trườn đi trong máu vết lõm
ta gãy khúc theo chiếc thang dài
 
*đường viền trái đất bám đen
luồng cá xanh rúc vào ngực
con mèo bất toàn đứng ba chân
 
*bất chợt giữa đám chìa khoá hoen gỉ
ta rung lên chuyển động đen ngọn nến
đồng hồ nghiêng thấp chân trời
 
*bông hồng tẩm một nửa khí bọt đen
chậm chậm quay bụng người tình trên giường
chùi sạch sẽ đêm trong máy sấy điện
 
*ta mơ lặng thinh trong chất tẩy mờ
ném chiếc bong bóng nhảy lên đá
ngập đầu bãi tha ma ngoài phố
 
*mưa xuyên qua miệng con cá
cầm lấy bàn tay rách tôi bơi
bộ mặt xâm thực đại dương thổi trắng
 
*điểm dừng cuối của con tàu giấy
như mưa hút cạn vành trăng
pho tượng nấu thành bột toả sáng
 
*30 cây đèn lồng
dựng lên lối đi em sinh nhật
tôi xọc hai chân vào khu vườn hoang
 
*một đêm mưa đào sâu huyệt
bản nhạc ướt giơ lên tiếng rống
cánh cửa tụt xuống căn nhà rỗng
 
*ngọn núi đứng ba chân trên đất
trời có không
con rắn trườn ra trong họng đấng cứu thế
 
*liếm sạch bóng loài lưỡng cư xanh
một cánh cửa mở cho chuột
bước theo nó những ngôi mộ gió
 
*người đựng trong khung hình miệng giếng
nửa con mắt bị kẹt hay thất lạc đâu đó
bầu trời cắt đôi nằm sấp trên cánh chim đen
 
*cồn cát nơi con nước lạnh đã bỏ đi
bìa sách dựng đứng bụi bóng tối
màu sắc trĩu nặng bên ngoài điều bí mật
 
*giả vờ ta rớt xuống biển muối
bằng cái nạng chống mê lộ đàn bà
những con chữ cứ run lên mọc mầm
 
*ta nghe ta nghe
lớp da ếch phồng lên thổi phù phù
không chắc một hiện hữu nào có trước một hiện hữu nào
 
*cái bóng trống luôn đi theo tôi
bộ mặt giả trùm kín tấm căn cước
bất ngờ khúc quanh bị nuốt cứng
 
*duỗi cái chân cong queo
loài bò sát vàng rụng mặt đất
hơi thở da thịt em cuộn thành rắn
 
*bữa nằm sấp chạng vạng
chiếc đồng hồ như kẻ lạ gõ đếm
ta đọc trong âm thanh tiếng chim hoá thạch
 
*từ đầu tới cuối
tôi chỉ chụp lên mặt thứ màu sắc sương khói
đủ đóng đinh câu rút loài ruồi
 
*quên đi giấc mơ tan biến trong cuống họng bị xoá
từng sợi rễ nhừ nát đường nhựa đen
mép rìa của bảo tàng sống
 
*tôi là âm bản chống lại tôi
khuôn mặt đổ dài ngang hông đám mây đứt
những con gián mọc ra trong bóng tối
 
*là tấm lưới mắc vào vòm họng
lúc tôi muốn quên đi chiếc mặt nạ vỡ tung bông giấy
người chết rắc lên người sống lớp da mặt trăng xám khô
 
*một thứ gai nhọn đâm tới phía trước
ta lắc lư trong mê cung em không dứt
như loài bướm mù bay tìm chiếc la bàn
 
*không thể trải rộng hơn nữa thời gian
mọi thứ hiện hữu đều bốc mùi cũ
tôi ôm tôi nghiêng cơn mê phụt tắt
 
*góc phố xa khuất tôi chơi với bóng đen
hình tượng ầm ầm vòng tròn đại dương
tiếng chuông rỗng không đang chạy những điệp khúc
 
*để cái mùi ấy phân rã và bịt kín
tôi bò lên lông nàng liếm sạch
mỗi ngày đi lớp xương sườn chập lại
 
*nếu tin đá luôn thổi nát mặt trời
có thứ`đồ chơi nào vĩnh cửu hơn mùn đất
ta đốt câu hỏi sau đêm nuốt trôi đầy họng gián
 
*mặt trăng khô chín muồi trên chiếc lưỡi lạnh
ta no nê nhảy vọt tới màu da thú
những khúc xương pha lê chìm vào núi
 
*nhiều vô kể những ngọn núi nnghiêng đổ
trong giấc ngủ đá rơi dày đen
lối đi lăn xuống bờ vai sống
 
*vết xăm ngang khung cửa xám
nó trượt đi những gì trên đời không chờ đợi
như cái sân phơi hai mắt trắng dã
 
*còn một cái cây nhỏ tỉa nhánh trên đầu tôi
ướt và câm lặng bất động
cầu thang bị trói chặt giữa hai đùi màu xanh
 
*đêm tới tôi vùi bàn chân trong đá
lắng nghe cái hang sâu lút tận xương tuỷ
ngôn ngữ đang kiến tạo vặn vẹo
 
*đôi mắt xoa người tình rớt xuống
giữa tiếng kêu tan biến những lằn tròn hạt
ta liệng lên chân trời da thịt ướt sũng
 
*từng trụ đèn đuổi kín mùa đông
quạ đen nặng trĩu vai tôi
đường ngắn là đường dài của bóng
 
*nhìn qua cửa sổ màu nâu rửa mặt
bên kia lớp đất vòng tròn nóng chảy
trò chơi của lóng xương bật lên vực xoáy
 
*cho đi chiếc lá bị cầm giữ
vùng bóng lưới chụp căng cứng
còn lại bùn rỉ bản ngã
 
*bóng tối vuốt lên mặt con người
như trò chơi bất tận
ta ngấu nghiến nhau trong một ảo ảnh mờ
 
*biển đã chôn những con mắt lạc loài
như vương quốc xanh căng tấm da âm bản
ta ngâm mình đêm độc thoại
 
*hình nộm người thổi tù và
vỉa hè bên kia thị trấn vết nứt
những vòng tròn mọc trắng mộng du
 
*hai mắt bị phá bưng
không phải để nhớ một giấc mơ
con quạ đen đục vào lò mổ thịt người
 
*ghềnh đá ngước nhìn bộ xương gió
rơi xuống trời chiều đường gươm ánh sáng tắt
và bướm bay qua biển sinh nở
 
*chiếc giường là nỗi tan biến thật của thế gian
đêm trắng qua tóc chẻ ngọn
giọng mèo hoang rền rĩ kín ngực
 
*chứa đầy móng sắc tối
bộ lông thời tiết lắc lư trong họng
cơn sốt ướt sũng đập ngoài cửa
 
*những bậc thang nước bò lên đá
bò vào miệng ngậm vực tối
in lên số phận ngọn núi
 
*đám mây lạnh và tia lửa bị xé
lối thoát ra từ ống họng rỗng
chiếc ly thuỷ tinh cắm những bông hoa mù
 
*chiều mưa
con mèo nằm phục ký ức
nước từ bầu trời đang tối dần trong máu
 
*bức tranh khoả thân trôi đi qua khoảng giường trống
bóng chồng bóng đổ ngược không gian
sự thật được ướp lạnh xoá lên mắt
 
ấp đình, 2011
 
 
 
 
------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021