|
Khúc đàn cổ tích thời @ | Nốc cạn đêm, nhắm Kiều | Buồn tôi, mua không
|
|
khúc đàn cổ tích thời @ Tôi đi. Những chuyến buôn loi thoi ngày. Bão rây. Gió lớn. Đong và đếm. Cân rồi chia. Gạt và lường. Nắng sa mạc. Mưa chí tuyến. Tình huống, những con số đen và đỏ...
Về lại, tài sản dành dụm: nụ cười em, chiếc xe lăn & đôi mắt buồn. Em hay trộm nhìn tôi mỗi tối. Ngắm huyên náo những đàn bà vào ra ngõ đời tôi. Ảo não ngọn đèn vàng vọt.
Lại đi. Không biết đến bến bờ nào. Trời vẫn sao. Heo may vừa mọc. Đông trầm tư mây xám. Quán bar vũ trường. Hẻm cụt. Đám cháy & bụi. Mơ ngày về. Em, áo bà ba, mặt không son phấn, chờ tôi.
Khúc đàn đã cổ tích. Bài thơ chữ đã lem. Em muôn năm mới...
Nốc cạn đêm, nhắm Kiều Nốc cạn đêm
nhắm Thúy Kiều
bể dâu nhăng nhít nhặng
điều đúng sai
ngàn dặm phơi
góc trần ai
phong trần là mệnh, ghé
vai gánh tình
mười lăm năm, gặm
nhục vinh
vô thường cắt nghĩa vô minh
cõi người
mười lăm năm mỏi mê
đời
trắng đen ngửa cổ ngạo
trời trắng đen
gá thân
cuộc chợ bon chen
lập lờ ông Tạo hờn ghen
kiếp Kiều
nốc cạn đêm
nhắm tích xưa
ai có tội
nước mắt thừa trăm năm
Buồn tôi, mua không Buồn tôi. Buồn dài canh ba gà chẳng gáy.
Buồn đục ngầu nắng hạn giêng hai
Buồn thế giới eo óc vết nhăn hình đầu đạn
Buồn sao tắt em không cười như mơ
tôi viết bài thơ
mua không mua không
Buồn long nhong tang ma tang lễ áo tang sô
Buồn đầu trọc, giá xăng tăng vọt
buồn bikini váy ngắn thậm thụt
rốn hở với thịt trần
buồn càn khôn, buồn càn khôn
tôi viết bài thơ
mua không mua không
Buồn tôi nông nổi, buồn
gió lạnh trôi mây
buồn em qua ngõ không nhìn lại
buồn giả vờ, giả vờ buồn
biết đâu
em nhặt lên chưng cất
buồn tôi...
|